- - Sao ko bảo người làm làm mà em làm
- - Ko thích muốn tự tay nấu cho anh
- - Vậy sao vậy là có phúc ăn được đồ em nấu từ lúc quen nhau tới bây giờ
- - Thì giờ em nấu bù cho anh rồi còn gì
- - Như vậy thì thiệt thòi cho anh rồi toàn anh nấu cho em thôi
- - Thì sau này anh muốn em sẽ nấu
- - Được nghe lời em
- - Sau anh ko ngủ thêm còn sớm mà
- - Thiếu hơi em ngủ ko được
- - Mới sáng sớm ăn gì mà nói ngọt thế ko biết
- - Thì anh. ăn em chứ gì
- - Hả.. ưm....ư.. mm..ưm
- - Ngọt thật... 'chấp chấp'
- - Vô sỉ
- -Vô sỉ chỉ mỗi em
- - Được rồi đừng ôm em nữa anh ngồi xuống đi
- - Được, tuân lệnh bà xã
- - Nè ai là bà xã của anh chứ em chưa đồng ý lấy anh đâu
- - Sớm muộn cũng đồng ý
- - Chưa chắc
- - Tới lúc đó sẽ biết
- - Ko nói nữa ăn đi
Cứ thế buổi sáng ngọt ngào được diễn ra trong căn biệt thự tất cả người làm đều nhìn thấy cảnh đó thì ko khỏi tủm tỉm mà cười ko ngờ thiếu gia lại có bộ mặt như vậy thật đang yêu
( ảnh minh họa trang phục của anh và cô)
Ăn xong cô và anh vào công ty cứ thế 2 người hiên ngang đi vào trước mặt nhân viên trong công ty mọi người đều bàn tán sôi nổi thấy vậy anh liếc mắt nhìn tất cả khiến ai cũng trật tự vệ chỗ củ làm việc ko hó hé lên lời anh và cô bước vào thang máy chuyên dụng vừa đóng cửa lại anh choàng tay qua eo cô kéo cô lại áp sát vào 1 góc mà hôn ngấu nghiến cô hôn được 1 lúc cô đánh lên ngực anh, anh rời môi cô rồi chạm vào môi cô vuốt ve nó cô trừng mắt nhìn anh
- - Chẳng ra làm sau cả lại chiếm tiện nghi của em
- - Thì sau chứ anh muốn ai cản được
- - Đây là công ty với lại ở đây có camera đó
- - Anh kiu người tắt hết rồi yên tâm
- - Vậy là anh tính toán sẵn hết
- - Cũng ko hẳn là vậy
- - Đúng là lưu manh tên già dê mà
- - Em muốn biết lưu manh tên già dê như thế nào ko anh thực hành lun
- - Ko nha đừng có mơ
Cửa thang máy mở ra 2 người vào văn phòng anh thì giải quyết công việc còn cô thì ko có lịch chụp gì nên ngồi chơi rồi lại chán nản mà đi phá anh, anh thấy vậy cũng ko la mà ngược lại còn vui vẻ cho cô phá nhưng cô phá anh mãi cũng ko thấy anh nổi giận để cải nhau với cô mệt mỏi ko phá nữa cô lên đùi anh ngồi dựa vào lòng anh, anh ôm cô hôn lên tóc cô
- - Ko phá nữa sau
- - Ko phá nữa anh có giận đâu mà phá toàn cười thôi
- - Haha sau vậy thấy anh giận thì vui à
- - Phá anh giận cải nhau với em nhưng chẳng giận gì
- - Ồ... vậy là ko thực hiện được ý đồ của em rồi sau
- - Đúng vậy
2 người đang nói chuyện với nhau thì có tiếng bước chân vào đã vậy ko gõ cửa mà xong thẳng vào cô và anh nhìn lên coi ai to gan đến vậy ko có phép tắc gì thì ko ai khác chính là Lý Thiên Thiên cô ngao ngán đúng là xui xẻo hôm qua vừa ăn cái tát của cô ta hôm nay lại gặp cô ta cô ko để ý đến ả mà dựa vào lòng anh nghịch cavat của anh còn anh thì sắc mặt lạnh đi ko phải đã cảnh cáo rồi sau còn dám đến đây
Ả thấy 2 người ngó lơ ả thì ko khỏi khó chịu đã vậy cô còn ngồi trên người anh còn anh thì ung dung cho cô ngồi thoải mái ả nghiến răng ken két ko khỏi tức trong lòng sự im lăng đến lạnh cả xương sống thư ký Mạc thỉnh tội trước
- - Sếp... tôi có ngăn lại nhưng cô ấy cứ xong vào. Thư ký Mạc
- - Cậu ra ngoài làm việc đi
- - Vâng. Thư ký Mạc
Trước khi thư ký Mạc bước vào ko khỏi bất ngờ anh và cô có những cử chỉ thân mật đến như vậy nghe công ty đồn cậu ko tin nhưng bây giờ chứng kiến thì đã tin ko ngờ sếp lẹ tay thiệt hốt cô nhanh gọn như vậy hèn gì từ mấy tháng trước lúc cô xuất hiện là ko thấy anh đi bar thường hay căp kè với mấy cô gái nữa mà thường xuyên về nhà thì ra đây là lý do thư ký Mạc cảm thấy vui trong lòng vì có người cứu cả công ty mỗi lúc anh nóng giận bây giờ trong phòng chỉ còn anh, cô và ả
- - Cô đến đây làm gì
- - Anh làm vậy là có ý gì chứ ko ngờ anh lại cho cô ta vào nhà anh ở đã vậy anh còn muốn công khai lun sau
- - Tất nhiên tôi lun muốn cho mọi người biết cô ấy là người phụ nữ của tôi
- - Anh... như vậy là ko được ko biết cô ta lên giường biết bao nhiêu người anh lại mê muội cô ta đến như vậy
- - Cô muốn biết cô ấy lên giường với ai bao nhiêu lần sau để tôi nói cho cô nghe
Cô nằm trong lòng anh nghe anh nói vậy thì bật người dậy ngây ngốc nhìn anh
- - Ko được anh nói gì vậy xấu hổ lắm. Eolly
- - Có gì phải xấu hổ chứ cô ta muốn biết thì anh nói cho cô ta biết thôi. Lãnh Nam
- - Ko được nói. Eolly
- - Ha sau ngủ nhiều người quá giờ chột dạ à. Lý Thiên Thiên
- - Tôi có gì phải chột dạ chứ. Eolly
- - Vậy thì để anh ấy nói. Lý Thiên Thiên
- - Tôi nói ra cô đừng có hối hận đó. Lãnh Nam
- - Em ko sợ anh nói đi để xem cô ta còn ngước măt được hay ko. Lý Thiên Thiên
- - Được, thật ra lần đầu tiên của cô ấy là do tôi lấy là cái ngày mà cô gọi tôi chẳng thèm bắt máy lúc đó tôi và cô ấy đang ân ái bên nhau. Lãnh Nam
- - À còn nữa hình như tôi và cô ấy còn làm chuyện đó khoảng 3 hay 4 lần gì nữa ko nhớ rõ nhưng tôi chỉ nhớ chúng tôi ân ái với nhau tới gần sáng thì dừng lại. Lãnh Nam
- - Cô còn nhớ cái lúc cô gọi tôi thì tôi bắt máy trả lời thì lúc đó tôi và cô ấy cũng ân ái bên nhau đấy chứ sau còn muốn biết gì nữa ko nói đi tôi trả lời 1 lần lun. Lãnh Nam
- - Anh... Lý Thiên Thiên
Ả ta tức đến nghẹn ko nói ra lời ko ngờ anh lại nói ra những lời như vậy ả căm ghét nhìn cô chằm chằm bàn tay cuộn lại thành nắm đấm
Còn cô thì xấu hổ vô cùng ko ngờ anh lại nói chuyện đó cho người khác biết thật là ko thể tưởng tượng được bây giờ cô chỉ muốn đánh anh 1 trận cô xoay qua gặp ánh mắt căm thù đang nhìn cô thì nhếch môi phải chọc cho ả tức chết mới được
- - Ây da ~~~ anh làm em xấu hổ chết đi được hà khi ko nói chuyện của chúng ta hằng đêm làm chuyện đó cho người ngoài nghe.
Anh thấy cô nói vậy thì ko khỏi vui mừng mà biết cô đang diễn nên anh cũng phối hợp theo
- - Thì có làm sau chứ người ta muốn biết thì anh nói thôi
- - Như vậy là ko được thật là mất mặt
- - Cô gì phải mất mặt chứ cái gì của em anh đều nhìn thấy và còn sờ và xoa bóp vào chúng nữa kìa
- - Anh... biến thái quá đi chỉ toàn ức hiếp em thôi
Cô nghe anh nói như vậy thì thật muốn độn thổ cho rồi ko ngờ anh nói chuyện đó 1 cách chi tiết rành.mạch ra như vậy nữa chứ
- - Chứ ko phải em rất thích sau hửm.. bé con
- - Ko cho anh nói nữa em xấu hổ chết mất
- - Được ko nói nhưng hễ nghĩ tới chuyện đó thì anh lại muốn em nữa rồi
- - Nhưng.... nhưng có người ngoài ở đây ko tiện đâu
- - Đủ rồi 2 người im đi cho tui... cô được lắm còn anh nữa nhất định sẽ phải hối hận. Lý Thiên Thiên
Ả ta ko chịu được nữa liền bỏ ra ngoài cô thấy ả ta đi thì chăm chọc
- - Ơ chưa gì đi rồi à, anh này kỳ làm người ta ngại ngùng bỏ đi rồi kìa
- - Kệ đi làm tiếp chuyện của chúng ta
- - Aa.... anh..ư.m..ưm... ân
Ả ta bước ra khỏi cửa nghe những lời đó còn có tiếng đó làm ả ko khỏi tức xanh măt mà hùng hồn ta khỏi công ty anh, cô thấy ả ta cũng đi thì dừng lại ko diễn nữa còn anh thì cứ sáp sáp vào bộ anh ko biết cô đang diễn sau chứ đã vậy còn hôn cô nữa người gì thích chiếm tiện nghi của người khác.