(ảnh minh họa trang phục cô ra sân bay)
- - Qua đó cô nhớ chăm sóc cô ấy cho cẩn thận ăn đủ 3 bữa ko được bỏ bữa. Lãnh Nam
- - Lãnh tổng yên tâm tôi nhất định sẽ chăm sóc cô ấy thật tốt. Quản lý của cô
- - Được vậy thì nhờ vào cô. Lãnh Nam
- - Được rồi đừng lo em sẽ chăm sóc bản thân thật tốt anh ở đây nhớ giữ gìn sức khỏe đó. Eolly.
- - Được anh nghe lời em. Lãnh Nam
- - À còn nữa chút anh về nhà lên phòng kéo ngăn của quần áo ra em có quà cho anh đó nhớ xem. Eolly
- - Được anh sẽ xem qua tới nơi ngớ gọi điện thoại hoặc nhắn tin cho anh biết chưa.Lãnh Nam
- - Được em biết rồi anh mau về đi. Eolly
- - Em vào trong đi rồi anh về. Lãnh Nam
- - Được nghe lời anh tạm biệt. Eolly
- - Tạm biệt bảo bối. Lãnh Nam
Thế là cô vào trong anh nhìn cô đi khuất rồi thì mới chạy về nhà lên phòng mở ngăn kéo trong tủ quần áo mà cô nói anh thấy được 1 cái to trong đó liền mở ra xem thì ra đây cô mua cho anh bộ âu phục kèm theo là cavat rất đẹp anh rất thích đây là món quà đầu tiên cô tăng anh rất vui và hạnh phúc phía bên cô, cô ngồi trên máy bay thì cũng mỉm cười chắc anh cũng thấy món quà cô tặng rồi
Máy bay vừa đáp cánh xuống sân bay cô bước ra tại 1 thành phố nào đó ko khí ở đây rất náo nhiệt cô bước ra ngoài ai cũng ngoái nhìn cô, cô chỉ lướt qua ko quan tâm đến ra cổng sân bay có chiếc xe tới rước cô đi cô bước vào ngôi xe lăn bánh trên đường phố cô nhìn khung cảnh ở phố rất đẹp vừa đến nơi cô bước vào chung cư riêng của cô vừa ngã xuống giường liền móc điện thoại ra gọi cho anh chuông đang đổ về phía anh đang hợp nghe được cô gọi thì lắp tức ra ngoài nghe điện thoại
- - * Alo bảo bối em đến nơi rồi sau *
- - * Ừm.. em đến nơi liền gọi cho anh *
- - * Qua đó nhớ chăm sóc cho bản thân đó *
- - * Được nghe lời anh mà *
- - * Bảo bối anh rất nhớ em *
- - * Em cũng vậy rất nhớ anh *
- - * Được rồi em nghĩ ngơi đi anh đi họp *
- - * Được vậy em tắt máy đây *
- - * Ừm *
Kết thúc cuộc gọi anh thì vào họp tiếp còn cô thì mệt mỏi mà thiếp đi cứ như vậy mỗi buổi anh đều gọi cho cô nghe giọng cô cho đỡ nhớ cô cũng vậy anh ko gọi thì cô sẽ gọi rất nhanh cũng đến ngày cô diễn cô mặc lên người cái váy dạ hội màu hồng nhẹ nhàng tôn lên nét thuỳ mị của 1 tiểu thư danh giá
( ảnh minh họa trang phục biểu diễn của cô)
Cô bước đi uyển chuyển trên sàn tạo ra đường nét quyến rũ đẹp lạ thường kết thúc buổi ra mắt bộ sưu tập cô về chung cư nghĩ ngơi rồi điện thoại cho anh nói 1 lúc thì cũng tắt máy mà đi ngủ để chuẩn bị cho chụp ảnh ngày mai
Loay hoay cuối cùng cũng qua ngày sau qua đây cũng được 4 bữa rồi thời gian rảnh rỗi thì cô nhắn tin cho anh xa mới có mấy ngày mà đã như vậy rồi thật là nhớ anh quá đi mất buổi sáng cô nói chuyện với anh xong thì vệ sinh cá nhân rồi thay đồ đến buổi chụp
(ảnh minh họa trang phục của cô đến buổi chụp)
Bước ra khỏi chung cư thì quản lý cô đến đón cô trên đường đi cả vào ngồi 1 quán ăn ko sang trọng mấy nhưng cũng rất đông khách thời gian chụp chưa tới nên cô ăn xong ngồi uống chút cafe nhìn khung cảnh thiên nhiên vậy được 1 lúc thì quản lý gọi cô rồi cả hai đến buổi chụp ảnh đến nơi đây là cảnh thiên nhiên cây cỏ hoa lá phong cảnh rất phong phú đa tình rất thích hợp để đi chơi cô thay đồ trang điểm xong thì ra ngoài chụp ảnh lấy rất nhiều kiểu chọn góc chụp để có tấm hình đẹp.
( ảnh minh họa trang phục cô chụp ảnh)
Còn về phía anh sau khi cô đi thì tâm tình lúc nào cũng lạnh lùng khó đoán hay cáu gắt khiến cả công ty phải e dè mà sợ anh ko ai dám làm trái ý anh quả thật cô ở đây thì tính tình anh rất dễ chịu còn cô đi rồi thì như 1 trái mìn vậy thích nổ lúc nào thì nổ cả công ty ai cũng mong cô sớm quay về họ ko muốn nhìn sắc mặt lạnh như băng của anh đâu cả nhân viên đều phải khóc thét
Đang họp mà thư ký bên cạnh cũng phải sợ sệt ko ai dám hó hé gì 1 cuộc họp chỉ diễn ra 2 tiếng mà bây giờ là 5 tiếng trôi qua vẫn chưa kết thúc ai nấy đều nôm nớp lo sợ đổ cả mồ hôi hột ko ai dám nhìn anh thư ký Mạc bên cạnh anh thấy tình hình ko ổn liền lén ra ngoài gọi điện cứu tinh ko ai khác là cô
- - * Alo cho hỏi ai vậy*
- - * Cô Eolly tôi là thư ký Mạc của Lãnh tổng đây*
- -* À.. điện tôi có gì ko*
- -* Cô Eolly à cô mau điện thoại cho tổng giám đốc đi anh họp từ sáng tới giờ mà vẫn chưa chịu ra ai nấy cũng phải sợ cả*
- -* Có chuyện gì à*
- -* Thì từ lúc cô đi anh ấy cứ măt mày lạnh như băng cuộc họp chỉ kéo dài chừng 2 tiếng mà anh ấy quất cho 5 tiếng vẫn chưa ra bây giờ chỉ có cô mới giúp được mấy người ở trong đó thôi *
- -* Vậy sau được rồi để tôi kiếm lý do gì đó giúp mọi người*
- -* Vậy tôi thay mặt mấy người trong đó cảm ơn cô *
- -* ko có gì được rồi tôi tắt máy đây*
- -* Vâng*
Thư ký Mạc mừng rỡ cuối cùng cũng được giải thoát trong căng phòng đó rồi cậu liền chạy vào nếu ko sẽ bị nghi ngờ vừa đứng bên cạnh anh chừng 5 phút thì có tiếng reo của điện thoại ai nấy đều theo vẻ mặt hoảng sợ ko biết ai để điện thoại reo lên ko biết lần này thì tiêu rồi nhưng cuối cùng lại là điện thoại của anh,anh cầm lên coi ai điện thì ra là cô vẻ mặt dịu dàng lại tất cả mọi người ở đó ai cũng kiếp sợ thêm 1 lần nữa đại ma vương đây sau trời anh bấm máy nghe nói gì đó thì anh liền mỉm cười nhẹ rồi tắt máy đứng dậy
- - Kết thúc cuộc họp
Anh bước ra ngoài để lại mọi người ko khỏi vui mừng ôi trời cuối cùng cũng giải thoát thư ký Mạc cũng phải nể phục cô ko biết đưa ra lý do gì mà khiến giám đốc ma vương lại siêu lòng như vậy mà đúng là có tình yêu liền khác.