- - Em ăn từ từ thôi có ai giành với em đâu
- - Anh 2 em hỏi anh cô ta nói anh là tên được bao nuôi mà ko tức sau
- - Tất nhiên là có nhưng chưa làm gì em chăn đầu lấy gì anh làm
- - Thật tức cô ta dám gọi em và anh là được người ta nuôi chứ
- - Em ra tay quá nhẹ rồi đó găp ông nội và ba ko để yên khi bị cư xử người của Hàn gia như vậy đâu
- - Anh cũng vậy thôi
- - Đúng là thông minh
Ăn xong cái bánh cô nhìn mọi người thấy ko ai nói gì mà còn nhìn chằm chằm vậy nữa ko biết có chuyện gì đây
- - Mọi người làm gì nhìn em giữ vậy. Eolly
- - Anh thấy em ko tức giận lúc nãy nữa hết giận rồi sau. Lãnh Nam
- - Hết rồi có gì sau. Eolly
- - Thật ra khi con bé giận chỉ cần ăn đồ ngọt sẽ liền hết. Hàn Thiên Vũ
- - Hạ à cậu dễ dãi thật. Đan Hy Kiều
- - Sau lại nói vậy.Eolly
- - Cậu đó quá hiền găp mình như lúc nãy là cho cô ta 1 trận đoàn rồi. Đan Hy Kiều
- - Ồ vậy sau phải đánh cô ta mới được à. Eolly
- - Cũng nên vậy chứ. Đan Hy Kiều
- - Phụ nữ ngày nay thích nói hơn chứ ko đánh nhau nếu đánh chỉ giống cô ta thêm thôi với lại dùng hành động và lời nói còn hơn là đau tay. Eolly
- - Wao bạn tôi đây sau ta haha. Mạc Dung Nhiên
- - Sao nói đúng chứ. Eolly
- - Đúng mà quá phải lun. Mạc Dung Nhiên
- - Mấy đứa tụi em cứ thích làm lớn chuyện thôi sau.Hàn Thiên Vũ
- - Em làm gì có chứ êm điềm lắm đấy. Eolly
- - Ừm.. êm điềm.Hàn Thiên Vũ
Chiều đó mọi người cùng nhau đi dạo trên phố rồi đến nhà hàng ăn tối xong thì 4 cô định ko về nhà muốn đi chơi tiếp nên lên tiếng
- - Hay là chúng ta đi chơi tiếp đi. Mộc Tiểu Khiết
- - Bây giờ còn chỗ nào để đi chứ. Mạc Dung Nhiên
- - Đến bar. Eolly
- - ko được. tất cả nam nhân đều lên tiếng
Nghe 5 nam nhân phản đối thì cô cau mày nhìn họ tại sao ko đi được chứ họ được mà mình thì ko nhất quyết phải đi
- - Các anh ko cho tụi em vẫn đi. Eolly
- - Đúng đúng tụi em cũng muốn đến. Đan Hy Kiều
- - Đã bảo là ko cho đi. Lãnh Nam
- - Các anh đi được tụi em thì ko sau. Eolly
- - Anh cho về nhà ngủ. Hàn Thiên Vũ
- - Anh càng ko cho em càng muốn đi.Eolly
- - Cứng đầu. Hàn Thiên Vũ
- - Vậy đó ko chịu cũng phải chịu. Eolly
Thế là ko ai cái được ý kiến của các cô đành đi theo vào trong bảo vệ 4 cô gái là được vào trong nhạc đập sập sình bước vào chỗ củ gọi đồ uống lên 4 cô gái cùng nhau cạn hết ly rồi hăng say vui đùa ko để ý đến 4 cái măt lạnh đang ngồi ở đây chiều quá riết rồi hư ko nghe lời về nhà phải dạy lại riêng anh trai cô thì thong thả uống rượu thì bổng nhìn thấy 1 bóng dáng quen thuộc ko lẽ nào là cô ấy mấy tháng nay đều tìm cô nhưng ko được từ ngày phát sinh quan hệ ở Anh thì cô biệt tích Hàn Thiên Vũ tìm kiếp khắp nơi ko thấy nhưng hôm nay găp được cô Hàn Thiên Vũ nhanh cơ hội chào mọi người nói có việc rồi chạy theo cô
Mọi người thấy anh là lạ chắc có chuyện nên ko làm khó tiếp tục uống còn cô thấy anh trai mình có cái gì đó ko đúng cho lắm mà cũng ko biết thôi bỏ đi tiếp tục chuyện của mình
Sau khi rời khỏi Hàn Thiên Vũ chạy theo cô gái đó liền thấy cô thì chạy lại cô gái đó nghe tiếng động thì ngước lên nhìn mặt cô hoảng hốt quay người định bỏ chạy nhưng bị Hàn Thiên Vũ ôm cô từ phía sau
- - Sau em lại trốn tránh tôi chứ có biết tôi tìm em rất lâu ko hả
- - Tôi.. chúng ta ko có quan hệ gì mong anh buông tha cho tôi
- - Ha ko có sau em ăn của tôi mà ko có à
- - Anh... anh cũng vậy thôi coi như huề nhau
- - Ko bao giờ em phải chịu trách nhiệm với tôi
- - Sau chứ tôi ko cần anh chịu trách nhiệm sau anh lại bắt tôi chịu chứ
- - Ko biết em phải chịu tôi đã sát định em làm vợ tôi rồi đừng hồng trốn
- - Ai chịu làm vợ anh chứ bỏ tay anh ra đi
- - Ko chịu cũng phải chịu
- - Nè thả tôi ra bỏ xuống anh đưa tôi đi đâu vậy
- - Về nhà
- - Nhà? tôi ko về nhà anh đâu thả xuống
- - Ko về cũng phải về
Bị Hàn Thiên Vũ vác lên vai cô gái đó vùng vẫy đánh vào lưng cũng ko buôn tha để cô gái vào trong xe anh vào ghế lái chạy về biệt thự trong khi cô gái đó muốn thoát khỏi nhưng ko được đến biệt thự Hàn Thiên Vũ vác cô lên phòng đóng cửa lại anh đè lên người cô gái đó hoảng hốt ko biết làm gì liền khóc. Hàn Thiên Vũ thấy vậy liền đau lòng hôn lên trán lên mắt cô gái đó
- - Tiêu Nhi ngoan đừng khóc được ko em khóc anh rất đau lòng
- - Đồ điên sau anh cứ bắt nạt tôi hoài thế
- - Đúng tôi sai rồi đừng khóc nữa
- - Thả tôi ra
- - Ko thả em sắp làm vợ tôi rồi muốn chạy sau
- - Ai thèm làm vợ anh chứ tôi với anh có yêu nhau đâu
- - Ai nói ko yêu chứ. Tôi yêu em
Tiêu Nhi nghe Hàn Thiên Vũ nói câu 'tôi yêu em ' tim liền đập lên ko ngừng như vậy là anh ấy yêu mình sau thấy cô ko trả lời Hàn Thiên Vũ nói tiếp
- - Thật ra tôi yêu em từ lần gặp mặt đầu tiên lúc đó tôi biết mình đã yêu ko nhìn thấy em liền chịu ko được
- - Cái đêm em vào bar tôi theo em đến ko ngờ bị người khác hạ dược em tôi liền chạy lại ôm em nhưng em cứ áp vào người mà hôn tôi thì ko kiềm được đã xảy ra quan hệ từ đêm đó tôi nhất định phải đưa em về làm vợ của mình nên kêu người tìm kiếm em nhưng ko có tin tức gì cả
Hàn Thiên Vũ nói thì đột nhiên Tiêu Nhi òa lên khóc nức nở Hàn Thiên Vũ liền vội dỗ cô
- - Ngoan đừng khóc anh thương em
- - Huhu... sau anh ko nói sớm hơn chứ
- - Ý em là sau
- - Thật ra em cũng yêu anh mất rồi
2 từ ' yêu anh' Tiêu Nhi nói nhỏ trong miệng nhưng Hàn Thiên Vũ vẫn nghe thấy trong lòng liền vui vẻ như mở hội
- - Thật sau
- - Ừm...
- - Anh yêu em Tiêu Nhi
- - Em cũng yêu anh Thiên Vũ
Xoay về phía các cô uống rượu cũng say mèm các anh liền đưa về nhà ko cho uống nữa cô uống say khước gương mặt đỏ bừng lên anh nhìn thì ko khỏi muốn đè cô xuống dưới thân mình mà anh liền kêu tài xế lái nhanh về trên xe cô cứ sờ vào bụng lần anh khó chịu phía dưới cũng bắt đầu phản ứng ko chịu được anh giữ 2 tay cô lại
- - Ngoan đừng nghịch nữa
- - Ưm... ko chịu em muốn sờ bụng anh
- - Về nhà anh cho em sờ bây giờ ngồi yên cho anh
Cô bị giữ chăt 2 tay ko sờ được liền cọ đầu vào ngực anh thật hết cách với cô cho cô uống rượu làm gì giờ thì ko yên được với cô mà