• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vô Ân ngắm nghía chai rượu vang đắt đỏ qua tấm kính không kìm được mà đưa tay mở tủ kính. Đoạn chọn đại một chai rượu Vô Ân cầm thân chai rượu vừa ngắm nghía vừa đóng cửa tủ.Đi tới chiếc bàn tròn nhỏ Vô Ân đặt chai rượu lên bàn rồi ngồi xuống chiếc ghế tròn. Em không dùng dụng cụ khui nắp chai rượu mà lại cầm thân chai rượu dùng mép bàn để mở nắp chai như cách em thường làm. Thấy anh trai đang đứng ở tủ đựng cốc Vô Ân nhờ vả anh luôn: “Quyền Thần lấy hộ em cái cốc”

Quyền Thần đứng gần tủ kính xoay người mở tủ. Anh lấy trong ngăn tủ chiếc ly whisky, Quyền Thần không đi tới đưa cho em gái hẳn hoi mà ném luôn chiếc ly về phía em gái. Vô Ân còn đang tu rượu dường như không để ý thấy thứ đang bay tới chỗ mình.

Cứ nghĩ chiếc ly đã đập thẳng vào người Vô Ân rồi thì em hờ hững đưa tay lên nắm lấy chiếc cốc bay tới một cách chuẩn xác. Dáng vẻ của Vô Ân khi bắt lấy chiếc cốc giống như chỉ tùy hứng đưa tay lên.

Nhã Tâm và Mộ Thần lúc này đi xuống lan can, hai người đi quanh cái bể bơi được đặt giữa phòng. Mộ Thần cứ nhìn xuống bể nước mãi cuối cùng cũng phát hiện điểm bất thường: “Biết ngay mà”

Mộ Thần ngồi khụy xuống cởi dày rồi nhảy thẳng xuống bể bơi. Cậu bơi tới cạnh bể hướng cửa ra vào. Không biết là phát hiện ra cái gì mà Mộ Thần cứ đứng đó mãi. Nhã Tâm đi tới trước mặt em trai rồi ngồi phệt xuống, cô hỏi: “Em phát hiện ra cái gì sao?”

“Ừ!”. Mộ Thần gõ liên tục vào những tấm gạch nhỏ dọc bể bơi. Gõ một lúc hình như phát hiện ra chuyện gì đó Mộ Thần dùng tay cậy viên gạch dưới bể nước. Nhã Tâm giật mình đang định hỏi thì cậu cậy ra được nguyên cả viên gạch không sứt mẻ tí nào. Nhã Tâm đơ người.

“Em cây được cả viên cờ à? Sao lại dễ thế được”. Đằng sau viên gạch vốn là một mật thất nhỏ. Sâu bên trong mật thất là những thỏi vàng khối được đặt ngay ngắn bên trong. Mộ Thần lôi hết mấy khỏi vàng khối bên trong ra vứt lên miệng thành bể.

“Giờ còn lưu trững cả vàng trong bể bơi thế này à”. Nhã Tâm cầm cục vàng nặng trịch trên tay giở khóc giở cười. Cũng vì cô và em trai có nhiều tài sản quá nên Atlantis không dám để trong két vì sợ két không chứa nổi phải để ở đây để có kẻ nào cần tiền thì lẻn vào lấy. Căn biệt thự này nếu để ý sẽ thấy có những thứ rất giống vàng đặt trên mấy kệ tủ.Đột nhiên một tiếng va đập mạnh với lan can vang lên sau đó một chai rượu vang rơi từ trên lan can xuống vở thành từ mảnh. Rượu đỏ và thủy tinh bắn tung tóe loang lổ trên nền gạch trắng.

Vô Ân dựa người vào lan can lảo đảo một hồi. Quyền Thần vừa thấy tình trạng của em gái liền lao tới đỡ em đúng vào lúc Vô Ân lảo đảo ngã về phía trước. Quyền Thần ôm cơ thể em gái lay người gọi em chất giọng vẫn lạnh lùng không chút cảm xúc: “ Ân Ân”

Vô Ân thở dốc khuôn mặt đỏ bừng. Quyền Thần nhìn em gái ánh mắt lạnh băng. Anh không tin cô em gái của mình lại say chỉ với hai chai rượu. Tửu lượng rượu của Vô Ân rất tốt có khi còn tốt hơn cả đàn ông thì sao mà say chỉ với hai chai rượu được. Với lại tuy là rượu vang nhưng loại rượu Vô Ân uống là rượu khá nhẹ không thể khiến em say đến mức đứng không vững được.

Biết rõ tửu lượng rượu của em gái rất tốt Quyền Thần ngay lập tức nghĩ tới trai rượu mà Vô Ân vừa uống. Anh một tay đỡ em gái một tay với lấy chai rượu trên bàn. Quyền Thần vừa cầm chai rượu lên liền biết lý do em gái lại gục chỉ với hai chai. Vô Ân lấy nhầm rượu có thuốc kích dục đã vậy còn uống liền hai chai bảo sao chả lăn ra đấy.

Nhìn em gái thở dốc mặt đỏ bừng nằm trong tay mình Quyền Thần vẫn một bản mặt lạnh băng bế em gái lên. Mộ Thân và Nhã Tâm ở dưới đang ngước lên nhìn còn tưởng Quyền Thần sẽ rất lo lắng.

Vô n còn đang mơ màng trong tay anh trai thì đùng một cái bị Quyền Thần quẳng thẳng từ trên lan can xuống bể bơi khiến nước trong bể bắn tung tóe. Đột ngột bị quẳng xuống bể bơi khiến Vô Ân phản xạ kịch liệt vùng vẫy dưới nước khiến mặt nước liên tục dậy sóng. Sau một lúc vùng vẫy dưới nước Vô Ân trèo lên bờ khuôn mặt vẫn hơi ửng hồng mà ngước nhìn anh trai. Vô Ân trừng mắt tức giận gắt giọng: “Vương Quyền Thần!!!”

Anh không nói gì đứng trên lan can dùng ánh mắt lạnh băng mà nhìn cô em gái vừa bị mình thô bạo ném xuống bể. Vô Ân trèo lên hậm hực nhìn anh trai với ánh mắt đầy tức giận. Em chỉ tay thẳng mặt Quyền Thần rồi nguyền rủa ông anh trai: “Vương Quyền Thần tôi nguyền rủa anh vĩnh viễn không thể cương lên được với ai!!!”

“Thiên kim tiểu thư nhà họ 'Vương' tên Vô Ân. Tôi nguyền rủa em tới lúc chết cũng chả ai thèm rước một đứa hỗn láo như em”. Quyền Thần vẻ mặt lạnh băng đáp lại câu nguyền rủa mà cô em gái dành cho mình. Tuy anh chiều chuộng Vô Ân nhưng như vậy không có nghĩa là anh sẽ để cô em gái trèo lên đầu, lên cổ mình ngồi.

Vô Ân đứng trên thành bể tức tới mức hộc máu mà chẳng làm gì được ông anh trai. Đầu Vô Ân bốc khói nghi ngút giận tới tím mặt, em hầm hừ bỏ ra ngoài khi đi qua cánh cửa còn đưa tay đóng cánh cửa cái 'rầm' như thể đang chút hết cục tức lên cánh cửa.

Thấy em gái rời đi Quyền Thần đứng trên lan can một tay chống xuống thành lan can nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi lan can. Anh chỉnh lại ống tay áo không buồn liếc tới hai chị em dáng vẻ lạnh lùng rời khỏi phòng. Nhìn thấy cảnh vừa rồi lại khiến ký ức khi cô uống nhầm rượu có thuốc kích dục lại ùa về.

Nhã Tâm cảm thấy Quyền Thần và em trai mình rất giống nhau. Rõ ràng lúc thường thì lạnh lùng lịch thiệp ít nói thế mà hễ có chuyện bất trắc gì với người bên cạnh liền dùng bạo lực để giải quyết một cách thô lỗ: ''Mấy thằng con trai tên có từ 'Thần' đều thô lỗ giống hệt nhau''

“Aaaa….”. Tiếng gào thét từ ngoài căn phòng dội vào khiến Nhã Tâm và Mộ Thần giật nảy mình. Hai chị em đưa mắt nhìn nhau rồi vứt đống vàng ở đấy nhanh chóng rời khỏi phòng.

Tiếng gào thét phát ra từ phòng bếp chỉ có thể là của Vô Ân. Hai chị em vừa chạy tới cửa phòng bếp đã nhìn thấy cảnh tượng anh trai ăn hiếp em gái. Cảnh trước mắt Nhã Tâm khiến cô cảm xúc lẫn lộn vừa thương vừa buồn cười.

Vô Ân bị anh trai dùng một tay giữ đầu khiến em không tài nào tới gần được Quyền Thần. Cầm điện thoại của cô em gái Quyền Thần lướt tin nhắn trong messenger phát hiện Vô Ân thường xuyên nhắn tin trong nhóm chat en tự tạo với người dưới trướng anh, Quyền Thần còn phát hiện cô em gái của mình rất hay nói xấu mình đủ điều trong nhóm.

Quyền Thần cứ lướt mãi, lướt tới mức cái điện thoại không chịu được mà đơ luôn, Ấy thế mà tin nhắn nói xấu anh của Vô Ân vẫn dài lê thê như vạn lý trường thành. Vô Ân vùng vẫy mãi cuối cùng không chịu được mà gắt giọng chửi ầm lên: “Vương Quyền Thần!! Mẹ kiếp anh có cần mặt mũi nữa không hả?!”

“Làm sao?!”. Giọng Quyền Thần lạnh băng ánh mắt âm lạnh nhìn nhỏ em đang bị một tay mình giữ chặt đầu. Anh chưa đập nhừ tử con em gái trước mắt đã là tốt lắm rồi vậy mà Vô Ân còn dám chửi ầm lên. Là sợ anh chưa đủ tức hay lá gan lớn tới mức không coi anh trai ra gì. Vô Ân vũng vẫy thét lớn: “Mẹ kiếp!! Anh có cần mặt mũi nữa không hả?”

Vô Ân tức lắm dùng sức cố thoát khỏi tay anh trai nào thì đá chân, cấu véo nhưng làm đủ mọi cách rồi mà tay Quyền Thần vẫn lầm lì giữ chặt đầu em. Vô Ân gắt giọng quát lớn: “Vương Quyền Thần!! Anh thấy một thằng mét chín mươi như anh bắt nạt một con mét tám lăm như em vui lắm hay sao hả?!”

Quyền Thần thả cô em gái ra đưa mắt nhìn về phía cửa bếp. Nơi cửa phòng bếp sớm đã có hai chị em nhà họ 'Dương' đứng ở đó. Thấy có người nhìn vào Quyền Thần thần ngay lập tức chầm mặt. Anh đưa chả cô em gái chiếc điện thoại rồi lạnh lùng đi ra khỏi phòng bếp.

Khi Quyền Thần đi lướt qua hai chị em, Nhã Tâm và Mộ Thần đều cảm thấy lạnh gáy tim như bị bóp chặt khiến cả hai chị em rùng mình. Xung quanh Quyền Thần như bao phủ một luồng khí chết chóc vô hình, khi đi lướt qua hai chị em Quyền Thần giống như đã dùng luồng khí chết chóc của mình gián tiếp bóp chặt tim hai người.

Quyết Thần vừa đi khuất thì Nhã Tâm và Mộ Thần mới thấy dễ thở hơn. Hai chị em nhìn nhau dường như không ngờ tới một cái lướt qua của Quyền Thần cũng đủ khiến cơ thể họ phản ứng mạnh như vậy.

Vô Ân lúc này nhìn ra cửa bếp phát hiện có người liền phi như đạn bắn ra cửa ôm chầm lấy Nhã Tâm. Em ôm chặt lấy cô cất giọng năn nỉ: “Chị Nhã Tâm chị đi ăn kem với em đi mà”

Nhã Tâm nở nụ cười đang định đồng ý thì có một bàn tay nắm lấy bắp tay cô kéo mạnh về phía sau. Là Mộ Thần, vừa thấy Vô Ân ôm chị gái đôi lông mày của cậu đã cau lại, giọng nói cậu lạnh tới thấu tim: “Tránh xa chị tôi ra!!”

“Tôi đâu có động chạm gì tới anh!!”. Vô Ân lao tới đẩy mạnh Mộ Thần ra nhưng sức của em sao mà đo được bằng sức của Mộ Thần. Em bị cậu dùng lực đẩy ngược lại lưng đập mạnh vào cạnh cửa phòng bếp.

Vô Ân ngồi bệt dưới đất đau tới mức em gục đầu xuống gối. Nhã Tâm thấy Vô Ân như vậy vội chạy tới đỡ em. Cô bất lực không nói nên lời với cậu em trai: “Mộ Thần à người ta là con gái, là mạng sống của gia tộc họ 'Vương' em không cần mạng nữa hay gì mà động vào em ấy”

Gia tộc họ 'Vương' là gia tộc tồn tại trước cả khi thế giới ngầm được hình thành là gia tộc đứng đầu về chém giết và buôn bán vũ khí nổi danh khắp nơi. Được biết tất cả những cô con gái sinh ra trong gia tộc này đều được bảo vệ và nâng niu như ngọc, được coi là mạng sống của gia tộc bởi từ trước tới nay 'Vương' gia chưa bao giờ rèn ra được một vị tiểu như nhẹ nhàng kiều diễm vậy nên họ tự đặt mục tiêu miễn là con gái mang dòng họ 'Vương' đều được nâng niu như ngọc quý.

Nhưng khổ nỗi con gái nhà họ 'Vương' chả ai giống con gái cả, nữ nhân sinh ra mang họ 'Vương' đều là ác ma được gửi từ địa ngục ai nấy đều có một phần tính cách của quỷ dữ. Người ta còn đồn đó là một lời nguyền.

Nhưng dù có là cái gì thì nữ nhân trong nhà họ 'Vương' vẫn được người nhà coi là bảo vật. Họ không không cần con trai càng không khao khát có con trai. Họ chỉ ước có một cô công chúa yếu đuối để họ bảo vệ. Nhưng làm thế nào cũng không thấy được công chúa thật sự chỉ thấy ác quỷ đội lốt công chúa giống thư Vô Ân chẳng hạn.

“Em không sao”. Vô Ân đứng dậy nắm chặt lấy ta Nhã Tâm. Cú va chạm vừa rồi vốn không xi nhê gì với em cùng lắm cũng chỉ như muỗi cắn nhăng Nhã Tâm khi thấy em đập mạnh lưng vào cánh cửa như vậy vẫn lo lắng đi tới đỡ em.

Mộ Thần lạnh lùng nhìn Vô Ân đôi lông mày lúc này cũng giãn dần ra. Cậu đi tới tách chị gái và Vô Ân ra giọng vô cảm, ép bản thân phải đưa em đi ăn kem: “Muốn đi ăn kem phải không? Tôi đưa cô đi”

“Đi cùng anh!? Tôi đâu phải con ngốc”. Vừa rồi Mộ Thần còn thô lỗ đẩy Vô Ân ra với thái độ chán ghét ngay trước mặt chị gái mình. Ai biết cậu sẽ làm gì khi không có chị gái ở bên. Với một người đa nhân cách như Mộ Thần, lúc điên lên sẽ chẳng quan tâm đó là ai cứ mạng họ mà lấy.

Biết rõ em trai là người đa nhân cách nhưng Nhã Tâm vẫn muốn em trai có một cô gái đứng cạnh, mà Vô Ân lại đa nhân cách giống cậu nên cũng rất hợp. Hai người đa nhân cách giống nhau đứng cạnh nhau không phải rất hợp hay sao.

Thấy Mộ Thần chủ động muốn đưa Vô Ân đi Nhã Tâm ngay lập tức đẩy thuyền. Cô đẩy Vô Ân vào tay em trai giọng thúc dục: “Đi đi đi. Nhớ ăn nhiều kem vào, mua nhiều đồ vào”

Tuy không tỏ rõ thái độ không thích nhưng hành động hờ hững đỡ lấy Vô Ân của Mộ Thần đã tỏ rõ thái độ không vừa ý, xong cậu vẫn đưa tay đỡ lấy Vô Ân khi em bị Nhã Tâm đẩy tới chỗ cậu như thể phản xạ theo bản năng.

“Không muốn!!! Em muốn đi cùng chị cơ!!”. Vô Ân đẩy mạnh Mộ Thần ra phồng mồm, căng má nhìn Nhã Tâm. Trên mặt em viết rõ hai từ 'không thích' khiến Nhã Tâm thờ dài.

Thôi vậy, nếu em trai đã không muốn đi thì Nhã Tâm sẽ đi. Cô cầm lấy tay Vô Ân kéo em đi môi nở nụ cười: “Mộ Thần không đi thì chị đi với em”

Vô Ân vui vẻ cười tươi gật đầu lia lịa. Mộ Thần nhìn hai người rời đi cũng không tỏ thái độ gì. Dù sao Vô Ân cũng là 'Vua' có lẽ sẽ không giở trò gì với chị gái cậu đâu. Tuy Vô Ân là người đa nhân cách nhưng Mộ Thần cũng là người đa nhân cách nên cậu hiểu rõ chỉ khi cần, nhân cách thứ hai mới xuất hiện.

Lúc này Quyền Thần bước xuống nhìn xung quanh nhưng chẳng thấy bóng dáng em gái đâu. Anh nhìn Mộ Thần ngự khí lạnh lùng giọng nói vô cảm mà hỏi: “Hai người họ đâu rồi?”

Dường như cảm nhận được không còn sự hiện diện của hai người con gái ở gần nên Quyền Thần cũng đoán ra được tám chín phần nhưng vẫn phải hỏi. Dù sao Vô Ân cũng là viên ngọc quý được 'Vương' gia bảo vệ tuyệt đối nếu lỡ em xảy ra chuyện gì Quyền Thần có ngàn cái mạng cũng sẽ bị gia tộc sử chết.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK