Cần phải “Phong nhãn bất khán, thị phi bất thính, phùng thập bất xuất, Đông Phương bất hành” (Nhắm mắt không thấy, thị phi không nghe, gặp mười không đến, Đông Phương không đi.)
Có lẽ tai nạn đã định trước của cô, đúng ngay vào năm cô hai mươi tuổi này rồi.
Một người đàn ông đến từ Đài Loan, tên gọi “Đông Phương Khuynh Quốc” tìm tới tận cửa.
Mà cô, lại chẳng có cách nào đối với hắn “Phong nhãn bất khán, thị phi bất thính”
Đã nhiều năm qua, cặp “thiên nhãn” này của cô đã thấy hết thảy nhân sự, nói hết được thiên cơ.
Nhưng còn vận mệnh của cô, là do ai an bài ?
Vì sao tình yêu của cô, nhất định phải dùng tính mạng để đổi lấy, sinh tử tương kiến…