Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ỷ Vân vào Linh Giới Châu, Lạc Nam cũng thoải mái hơn, chứng kiến hai cái Phong Lôi Cộng Minh Chưởng do Ngọc Tiên đánh tới, da đầu hắn trở nên tê dại…

Chưởng lực do Ngọc Tiên đánh ra, sức công phá và dư uy nhất định sẽ kéo dài hơn Ất Tiên không biết bao nhiêu lần…

Dù một lần nữa sử dụng Hồn Địa để tạm tránh mũi nhọn thì thời gian tồn tại của Hồn Địa cũng không đủ lâu trước hai chưởng ấn mang tính hủy diệt này…

Chỉ sợ khi Hồn Địa tản đi, cơ thể Lạc Nam vẫn còn nằm trong phạm vi vụ nổ…huống hồ sử dụng Hồn Địa phải đứng im tại một chỗ, chẳng khác nào tạo thời cơ cho hai tên Ngọc Tiên đuổi đến, như vậy khác nào cá tự vào lưới…

Mà tiến vào trong Linh Giới Châu tạm thời cũng có thể an toàn, tuy nhiên với kiến thức của hai tên Ngọc Tiên, bọn chúng nhất định sẽ biết hắn dùng đến Không Gian Pháp Bảo, sau đó kéo lượng lớn tu sĩ Ngọc Tiên Môn đến canh gác xung quanh khu vực, như vậy chẳng lẽ cả đời phải trốn ở Linh Giới Châu sao?

Không Đạo Na Di của Cấm Kỵ Chi Nhãn cần một khoảng thời gian để mở, lúc này không còn kịp nữa rồi…

Đang bật Khai Môn, lý trí và tinh thần của Lạc Nam tỉnh táo đến mức đáng sợ…hắn âm thầm đưa ra các loại bày trừ, các loại suy tính, bắt đầu thiết lập bố cục chạy thoát thân.

Muốn thoát khỏi tầm mắt hai tên Ngọc Tiên, như vậy phải có thứ gì đó ngăn trở bọn hắn…để bọn hắn không còn bận tâm tiếp tục truy sát lấy chính mình, sau khi thoát khỏi tầm kiểm soát rồi, trốn vào Linh Giới Châu cũng không muộn.

ẦM ẦM ẦM ẦM…

Vô số suy nghĩ chỉ diễn ra trong thoáng qua, hai chưởng pháp dữ tợn đã bá đạo tàn phá mà đến, muốn nghiền ép mọi chướng ngại vật cản đường chúng nó thành cặn bã…

“Con mẹ nó, liều!”

Đã có quyết định, ánh mắt Lạc Nam hiện lên vẻ quyết tâm, điên cuồng quát lớn:

“Vạn Cổ Bất Hủ Thân – Bất Hủ Kinh Văn hiện!”

ONG ONG ONG ONG ONG…

Trong khoảnh khắc đó, vô số hình xăm cổ lão mà thần bí chằn chịt xuất hiện trên toàn bộ thân thể Lạc Nam…

Từ da thịt, nội tạng, cốt cách, gân mạch, thậm chí là từng tế bào…

Vô số Kinh Văn Bất Hủ ầm ầm hiện thế, đem cơ thể hắn tràn ngập một cổ khí tức bất hủ trang nghiêm, thần bí đến cực hạn…

Lực lượng toàn thân dâng trào, một cổ sức mạnh chưa từng có bùng nổ, ánh sáng màu đồng cổ thần thánh thắp sáng một vùng trời…

“Đây là lực lượng đến từ Vạn Cổ Bất Hủ Thân sao? thật là mạnh mẽ!”

Lạc Nam nâng lên hai cánh tay không nhìn ra nguyên dạng của mình, chúng nó lúc này căng cứng đến cực hạn, vô số Kinh Văn Bất Hủ gia trì vào bên trên, mang theo lực lượng có thể bình định vạn cổ, vĩnh thế trường tồn.

Kích thước cơ thể của Lạc Nam không hề thay đổi, có chăng lúc này nhìn qua…hắn như một pho tượng thần cổ xưa vừa thức tỉnh, mang theo sức mạnh vô biên…

ẦM ẦM ẦM…

Đúng lúc này, hai cái Phong Lôi Cộng Minh Chưởng hàng lâm mà đến, trực diện lao thẳng vào người Lạc Nam.

“Khà khà…tiểu súc sinh đi chết!”

Thấy Chưởng pháp bá đạo của mình hung hăng nghiền ép xuống, hai tên Ngọc Tiên cười gằn khoái chí, trong mắt bọn chúng tên đeo mặt nạ đã sắp thành người chết.

Chỉ là rất nhanh…sắc mặt bọn hắn trở nên cứng ngắc lại…

“Bạo cho ta!”

Lạc Nam hít sâu một hơi, không lùi mà tiến…toàn thân như đạn pháo lao thẳng mà đến, đối kháng trực diện với hai cái Phong Lôi Cộng Minh Chưởng.

“Tên này điên rồi…” Ngọc Hư với Ngọc Quán trừng to mắt quát ầm lên.

Nhưng không…

Chỉ thấy Lạc Nam đột ngột dang rộng hai tay, dùng toàn bộ cơ thể đem hai cái chưởng ấn khủng bố đón lấy…

Trước kích thước khổng lồ của Phong và Lôi thuộc tính, thân thể của Lạc Nam quá mức nhỏ bé…mặc dù như vậy, thì hắn vẫn quyết tâm đón lấy chúng.

HỰ HỰ HỰ HỰ HỰ HỰ…

Không có bạo liệt toàn thân như tưởng tượng, vô số Kinh Văn Bất Hủ ngâm tụng vang trời, thân thể Lạc Nam liên tục bị Phong Lôi Cộng Minh Chưởng đầy lùi về phía sau…

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Hai chân Lạc Nam lún sâu xuống mặt đất, sống lưng thẳng tắp như trụ trời, bị lực lượng bá đạo đẩy đi lên đến hàng trăm dặm rồi…

“Kẻ này là người hay quỷ?” Ngọc Hư với Ngọc Quán liếc nhau, đồng thanh gầm thét.

Một Chân Tiên dùng thể phách đón đỡ hai chưởng của Ngọc Tiên, lại không bị bạo tạc trong một nốt nhạc, trái lại kiên cường đến cực điểm, bị đẩy lùi liên tục nhưng trên da thậm chí không xuất hiện cả một vết thương.

Kinh Văn Bất Hủ bảo bọc toàn diện cơ thể, lúc này đây…Lạc Nam chưa bao giờ cảm giác mình trâu bò đến như vậy, hắn đang nỗ lực hóa giải toàn bộ sức mạnh bên trong hai cái Phong Lôi Cộng Minh Chưởng này.

Ở Bên ngoài nhìn qua thì Lạc Nam đang mở rộng hai tay ôm lấy hai chưởng, nhưng nếu tập trung nhìn thật kỹ, sẽ phát hiện hai nắm tay hắn đang dùng tốc độ khủng bố đấm liên tục vào hai cái chưởng ấn, ý đồ làm tiêu tan chúng nó.

ẦM ẦM ẦM…

Tại đầu nắm tay, Kinh Văn Bất Hủ dâng trào, liên tục nghiền ép lấy Phong và Lôi Tiên Lực bên trong song chưởng, khiến chúng nó có dấu hiệu rối loạn.

“Chỉ một lần này thôi…công tử chưa đủ sức ở trạng thái Vạn Cổ Bất Hủ Thân quá lâu!” Giọng điệu có chút lo lắng của Kim Nhi vang lên bên tai, nghiêm túc đến cực điểm.

Lạc Nam không có thời gian mở miệng trả lời, chỉ có thể cười khổ gật đầu…

Vạn Cổ Bất Hủ Thân…chính là Thân Thể mà Bất Hủ Diễn Sinh Kinh tầng 2 lập nên cho hắn.

Tên như ý nghĩa…khi kích hoạt toàn bộ Thân Thể này, Lạc Nam sẽ mở ra các Kinh Văn Bất Hủ, nhờ đó đạt đến một trạng thái phòng ngự Bất Hủ, dù phải trải qua Vạn Cổ trường tồn, vẫn kiên cố không thay đổi, bất kỳ lực lượng nào cũng đừng mơ phá hủy nó.

Và đương nhiên, sức mạnh cơ thể và các giác quan của hắn cũng tăng mạnh trên diện rộng…

So với Nghịch Long Chiến Thân còn khủng bố hơn…

Tuy nhiên, trạng thái Bất Hủ có thể duy trì qua Vạn Cổ được hay không…còn phải nhìn khả năng chịu đựng của tu vi và thân thể ngươi, với thực lực hiện nay của hắn, kích hoạt trạng thái Bất Hủ được vài phút đã là cố gắng hết sức rồi.

Nhưng bấy nhiêu đó…đối với Lạc Nam lúc này đã tạm đầy đủ.

“BẠO CHO TA!”

Ôm lấy hai cái chưởng ấn khủng bố, hai cánh tay điên cuồng thô bạo nện vào, gân xanh toàn thân bùng nổ, ngửa đầu lên trời gầm rống kinh thiên.

BÙM BÙM…

Phong và Lôi bị tán loạn, hai cái Phong Lôi Cộng Minh Chưởng rốt cuộc như bom nguyên tử nổ tung, tàn sát bừa bãi, đem cả khu rừng nhấn chìm trong bạo tạc.

“Không ổn!”

Trước sức nổ của hai chưởng, ngay cả chính những người thi triển chúng nó là Ngọc Hư và Ngọc Quán cũng không dám lơ là, bởi vì đây là lực lượng toàn thịnh của Ngọc Tiên, bọn hắn cũng là Ngọc Tiên, nếu trúng phải cũng bị thương nặng.

Hai người nhìn nhau gật đầu, Ngọc Hư bất chợt lấy ra một kiện pháp bảo trông như cái Ô, đem nó phóng lên trên không…

“Tù Thiên Ô – Ngọc Cấp Hạ Phẩm Pháp Bảo!”

Chỉ thấy chiếc Ô kích thước lập tức biến lớn…ở trên đỉnh đầu hai người cấp tốc xoay tròn…

Từ bên trong Ô, vô số tiên lực cường đại xuất hiện, đem một vùng bầu trời xung quanh Ngọc Hư và Ngọc Quán cầm tù bên trong, như một cái màn chắn hình tròn, nội ngoại bất xâm…

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG…

Vụ nổ kinh khủng do Phong và Lôi tác động vào màn chắn, lại chẳng thể lay động chút nào, khiến Ngọc Hư và Ngọc Quán thở phào nhẹ nhõm.

Tù Thiên Ô là pháp bảo đa dạng công dụng, nếu dùng để đối phó với kẻ thù, nó có thể đem đối thủ vây nhốt bên trong một vùng không thể thoát ra, nhưng nếu dùng với chính chủ nhân của mình…nó sẽ là một khu vực phòng ngự an toàn, tùy thời có thể thu lại.

Hiển nhiên lúc này Ngọc Hư và Ngọc Quán đã tự cầm tù chính mình để bảo vệ bản thân trước vụ nổ lớn, sau khi vụ nổ tán đi…bọn chúng sẽ thu hồi Tụ Thiên Ô một cách dễ dàng.

“Kẻ kia nghịch dại như vậy…có chết chưa?”

Vụ nổ bên ngoài quá lớn, nhấn chìm vạn vật, khói bụi mịt mù, Ngọc Quán và Ngọc Tiên dù là Ngọc Tiên cũng không thể nhìn rõ.

“Sống phải thấy người…chết phải thấy xác!” Ngọc Quán trầm giọng nói.

“Nếu hắn bị nổ tan xác thì sao?” Ngọc Hư ánh mắt cổ quái hỏi.

“Nếu bị nổ tan xác, Thiên Địa Dị Vật từ cơ thể hắn sẽ rơi ra, nhất định vẫn còn xung quanh!” Ngọc Quán kết luận.

“Không sai…bất quá trước đó ta nhìn thấy nữ nhân bị hắn ôm bỗng dưng biến mất, chắc hẳn là có mang theo Không Gian Pháp Bảo!” Ngọc Hư có điều suy nghĩ nói.

“Kẻ này không biết là người phương nào, thủ đoạn quỷ dị trâu bò như vậy chưa từng nghe qua!” Ngọc Quán có chút cảm thán.

“Hừ…ta mới không tin hắn có thể lật trời!” Ngọc Quán hừ lạnh một tiếng.

Đúng lúc này…một cảm giác rợn cả tóc gáy bất chợt dâng lên trong lòng hai người.

“Không Đạo Na Di!”

Bên trong vụ nổ động trời, một âm thanh khàn khàn gần như kiệt sức phát ra.

Lạc Nam như con thuyền nhỏ mong manh trong vụ nổ lớn, Kinh Văn Bất Hủ có chút ảm đạm, da thịt nát bấy không lành lặn…nhưng sắc mặt của hắn lại tràn ngập điên cuồng, Cấm Kỵ Chi Nhãn bên con mắt trái nhẹ nhàng mở ra.

Hai thằng khốn này khiến hắn chật vật như vậy, không khiến bọn hắn ăn chút thiệt thòi, làm sao có thể hả giận?

Có câu quân tử báo thù mười năm chưa muộn…nhưng Lạc Nam chưa từng thừa nhận mình là quân tử, hắn muốn ăn miếng trả miếng ngay lúc này.

Trước đó không có thời gian dùng Cấm Kỵ Chi Nhãn…nhưng hiện tại đã có…

Không Đạo Na Di xuất hiện trước mặt, đem một nửa uy lực vụ nổ toàn bộ hút vào bên trong…

Một cái Lỗ Hỏng không gian thần bí bất chợt xuất hiện bên trong Tù Thiên Ô, nơi có Ngọc Hư và Ngọc Quán hai vị trưởng lão, mặc kệ cái gọi là “nội ngoại bất xâm” của Ngọc Cấp Pháp Bảo này.

“Cái quỷ gì?” Ngọc Quán và Ngọc Hư da đầu có chút tê dại nhìn lỗ hỏng đen kịch vừa mới xuất hiện.

ĐÙNG…

Âm thanh đinh tai nhứt óc bất chợt lan tràn, Phong cùng Lôi hai loại lực lượng cuồng bạo mà ra, khiến sắc mặt Ngọc Quán và Ngọc Hư cấp tốc trắng nhợt:

“Làm sao có thể?”

Đây rõ ràng là vụ nổ bên ngoài mà?

ẦM ẦM ẦM…

Tù Thiên Ô chấn động kịch liệt, bên trong kết giới chắc chắn ấy…Ngọc Quán và Ngọc Hư như chim trong lòng, tự thưởng thức công kích do chính mình gây ra.

“Trốn!”

Thu hồi Không Đạo Na Di, Lạc Nam ba chân bốn cẳng triển khai Huyễn Quang Vô Cực, xuyên thấu qua vụ nổ ngập trời vẫn còn chưa tán, điên cuồng chạy trốn.

Bởi hắn hiểu rằng…Ngọc Quán và Ngọc Hư sẽ không dễ dàng bị hạ đến như vậy.

“Phốc…phốc…phốc”

Ba lần phun máu liên tục, Kinh Văn Bất Hủ toàn bộ giải trừ, Vạn Cổ Bất Hủ Thân mất đi tác dụng, Lạc Nam đã không còn cảm giác được đau đớn nữa rồi, một tia lý trí còn sót lại của hắn chỉ là muốn trốn đi thật xa, sau đó ẩn nấp.

“SÚC SINH, CHÚNG TA MUỐN LỘT DA RÚT GÂN NGƯƠI!”

Loáng thoáng có âm thanh phẫn nộ như dã thú thoát khỏi gông xiềng như ẩn như hiện ở phía xa xăm…Lạc Nam phát hiện mình đã chạy đi thật xa, thành công rời khỏi tầm mắt hai tên Ngọc Tiên, toàn thân trở nên vô lực…

Thoát một cái, biến mất vào Linh Giới Châu…



Vụ nổ rốt cuộc tan biến hoàn toàn, hai thân ảnh bay vọt lên không, ngửa đầu lên trời điên cuồng gầm rú.

Ngọc Quán và Ngọc Hư lúc này, y phục toàn thân vỡ vụn, da thịt xuất hiện không ít vết bỏng, đầu tóc rối bời, máu tươi đầy miệng, chật vật không thể hình dung.

Thân là Ngọc Tiên, bấy nhiêu thương thế này không quá quan trọng với bọn hắn, chỉ cần có thể tịnh dưỡng vài tháng thời gian, sẽ hoàn hảo như lúc ban đầu.

Đối với Tu Tiên Giả, vài tháng thật sự quá ngắn, một giấc ngủ cũng không tính…

Bất quá thương thế không quan trọng, nhưng lại khiến hai tên Ngọc Tiên phẫn hận và uất ức chưa từng có, lửa giận dâng trào trong lòng không sao ức chế được, hận không thể lập tức hủy diệt thiên địa để hả đi cơn giận trong lòng.

Bọn hắn đường đường là Ngọc Tiên…lại xuất động một lúc hai vị, truy bắt một tên Chân Tiên nhỏ nhoi.

Mọi thứ dường như đơn giản như mèo vờn chuột, lật tay là xong chuyện…

Nhưng kết quả thế nào?

Con chuột kia liên tục tung ra các thủ đoạn kinh người không lường trước được, chẳng những thành công thoát khỏi sự truy sát của hai con mèo, đồng thời còn tung đòn phản kích, khiến móng vuốt của mèo tự cắm vào chính nó…

Bị Lôi và Phong của chính mình tạo ra tàn phá, hai tên Ngọc Tiên cảm giác da mặt đau rát, sống vô số năm…chưa bao giờ bọn hắn cảm thấy sỉ nhục và xấu hổ đến như vậy.

Lại thêm cái Tù Thiên Ô, tưởng như là vật bảo hộ…kết quả trở thành căn phòng kín vây nhốt hai người để xử tử, cũng may trong lúc nguy cấp, Ngọc Hư đem nó thu hồi, bằng không thương thế của hai người sẽ còn nặng hơn.

“Súc sinh kia trốn mất rồi!”

Bên trên không trung, hai luồng Thần Thức của Ngọc Tiên điên cuồng thăm dò tìm kiếm, sắc mặt khó coi đến cực điểm, bọn chúng hoàn toàn mất đi tung tích của Lạc Nam.

“Nhất định là trốn vào Không Gian Pháp Bảo! hắn cũng trọng thương, không thể chạy quá xa!” Ngọc Quán gằn giọng nói, sát khí hóa thành thực chất, chưa bao giờ hắn muốn giết người như vậy.

“Biết là thế…nhưng vấn đề chính là chúng ta không biết phương hướng của hắn bỏ chạy, cũng chẳng thể biết Không Gian Pháp Bảo kia đang nằm ở đâu, làm sao phong tỏa khu vực?” Ngọc Hư càng nghĩ càng giận, xém chút nữa lại phun máu.

Thiên địa mênh mông, trong lúc hai người bị vụ nổ làm cho chật vật, tên súc sinh kia đã chạy mất dạng không thể xác định phương hướng, làm sao biết Không Gian Pháp Bảo của hắn đang ở đông tây hay nam bắc?

Đó cũng chính là kết quả mà Lạc Nam mong muốn…

“Kẻ này…bất phàm!”

Mặc dù không muốn thừa nhận, nhưng Ngọc Quán vẫn là cay đắng nói ra…

Trước hai chưởng gần như mang tính hủy diệt của bọn hắn, tên kia vẫn có thể vận dụng vô số thủ đoạn uyển chuyển, sau cùng trốn mất như vậy, thực lực và cả trí lực đều là đỉnh cấp…văn võ song toàn.

“Hắn càng lợi hại…chúng ta càng phải giết!” Ngọc Hư gằn giọng nói, nếu để kẻ khủng bố như vậy tu đến Ngọc Tiên, hậu quả đó toàn bộ Ngọc Tiên Môn cũng không gánh được.

“Hạ lệnh truy sát đi! Dù rằng mò kim đáy biển…nhưng không thể không làm!” Ngọc Quán hạ quyết định.

“Chỉ có thể như vậy…bất quá hắn đeo mặt nạ, cũng thật là khó…” Ngọc Hư thở dài sườn sượt.

“Hơn nữa muốn tìm kiếm và truy sát kẻ này…ít nhất phải là Ất Tiên Viên Mãn trở lên ra tay, nếu tu vi thấp hơn chỉ là đưa đồ ăn mà thôi!” Ngọc Quán gật đầu phụ họa.

Hai người nói đến đây…chỉ có thể nhìn nhau thở dài một tiếng, cường giả cấp Ất Tiên Viên Mãn trở lên ở Ngọc Tiên Môn cũng không nhiều.

“Hay là…phát lệnh truy sát toàn bộ Tinh Cầu, mặc dù không rõ diện mạo, nhưng chúng ta có thể miêu tả tất cả thủ đoạn chiến đấu của hắn sử dụng, một ngày nào đó cũng sẽ lòi ra!” Ngọc Hư hội ý.

“Nếu là như vậy…bí mật tên súc sinh kia có nhiều loại Thiên Địa Dị Vật cũng sẽ bại lộ, các thế lực khác cũng nhúng tay vào, đoạt đi mồi ngon của chúng ta!” Ngọc Quán có chút do dự.

Ngọc Tiên Môn cũng không phải thế lực mạnh nhất ở Lam Cực Tiên Tinh, nếu để các thế lực khác nhúng tay vào truy tìm, bọn hắn chưa chắc còn thừa lại canh cặn.

Ngọc Hư trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng thở dài nói:

“Về Môn thương lượng!”



Tối vui vẻ nha mọi người :D



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TP
Tri Phan10 Tháng hai, 2023 07:46
Nc ngu tác giả không cho lấy cc j bt
AN
Asd Nguyen10 Tháng hai, 2023 07:33
mong sau này Kim Nhi hóa hình cứu main rồi cưới luôn :))
TH
Trung Hiếu10 Tháng hai, 2023 02:38
Có truyện nào tương tự trong lúc chờ chap mới không mn ơi
TH
Trung Hiếu10 Tháng hai, 2023 02:38
Có truyện nào tương tự trong lúc chờ chap mới không mn ơi
TNV
Thịnh Nguyễn Văn10 Tháng hai, 2023 01:19
Có tác giả buff, sợ cái gì :)))
N
Nick10 Tháng hai, 2023 01:13
Có mà bạn chương 1861 có mà
BĐN
Bu đây nè!09 Tháng hai, 2023 23:24
Muốn dùng thủ đoạn Nghịch Thế Thần Thông đối kháng vs ng trong cùng tu vi cái giá đã là tiêu hao rất nhiều tuổi thọ và dẫn đến phản phệ trọng thương. H muốn dùng NTTT lên Cấm Kỵ? Điều này k khác nào lấy mạng tk LN?Nhưg nếu thật sự thực hiện đc thì nó cx vô lý hóa? Tu đến Cấm Kỵ mà lại dễ nhai đến như vậy thì tu lm mẹ j nx?
NC
Nguyễn Châu09 Tháng hai, 2023 23:19
TD hết ý tưởng rồi haha
BĐN
Bu đây nè!09 Tháng hai, 2023 23:18
Giả thuyết Long Chí Tôn đột phá Cấm Kỵ r giúp LN đàn áp địch nhân Cấm Kỵ khác là k có khả năg bởi, Cấm Kỵ có phân chia mạnh yếu, LCT dù thiên phú siêu quần nhưng vừa đột phá thì cần củng cố tu vi=> căn cơ lúc nàychưa vữg. Trog khi đó kẻ kia lại là ng đã tu lên Cấm Kỵ lâu năm(chắc v), tu vi của hắn chắc chắn cao hơn Cấm Kỵ nhập môn như LCT một vài tiểu cảnh giới
NL
Ngọc Linh09 Tháng hai, 2023 17:35
T ko nghĩ thế, motip đó cũ rồi chắc bác hậu có cái đặc sắc hơn đợi ae mình phía tr.
NL
Nam Lê09 Tháng hai, 2023 14:54
Hình như k có nv bá chủ vũ trụ nhỉ k là thêm c cấm kị r
TP
Tri Phan09 Tháng hai, 2023 11:51
Tu luyện cái rắm thê tử mà chết dù chỉ 1 người là cu nam liều mạng r nói j là chạy chốn Cho dù sao này có thể quay ngược thời gian thì đó cũg là bóng ma tâm lý của cu nam
VK
Võ Kiệt09 Tháng hai, 2023 10:30
Ỷ y xong rồi hối hận có thực lực quá riết ngu lồn
ACS
Anh Chưa Say09 Tháng hai, 2023 09:26
khả năng lúc Cấm Kỵ đập LN là lúc Long Chí Tôn đột phá đến cứu
TNT
Thành Nguyễn Tuấn09 Tháng hai, 2023 09:17
Cảm ơn bro nha
VPH
Văn Phúc Hoàng09 Tháng hai, 2023 08:33
chắc là tuyệt thế thần thông của mắt trái r hay tác giả bay cho con cưng cái j nx ,mãi ckua húp mấy đứa kia làm chán vãi ckua lên nguyên giới nữa
JD
Jr Dang08 Tháng hai, 2023 21:54
Còn truyện nào tương tự này k các huynh đài :)) đọc tạm đợi chap mới cái , ngứa ngáy quá :))
TL
Trường Lê08 Tháng hai, 2023 16:15
Vô hình thần công có phải bác hậu viết k ạ tại thấy tác giả là hậu ak
TL
Trường Lê08 Tháng hai, 2023 16:15
Vô hình thần công có phải bác hậu viết k ạ tại thấy tác giả là hâuk ak
BĐN
Bu đây nè!08 Tháng hai, 2023 14:08
Mới thành thân chưa kịp thịt mấy cô vk đã bị mang đi đấu giải liên sever=) ôi cx là cái số, đợt này hẳn là một trận khổ chiến liên hoàn, vs thực lực hiện tại LN vô pháp đối chiến vs Thánh Đế, Chí Tôn. Càng đừn ns đến chạm trán Cấm Kỵ, kỳ này có mà mang theo tỉu bảo bối Lạc Thiên Ý thì còn có chút Khí Vận, may mắn sống sót a.
NL
Nam Lê08 Tháng hai, 2023 14:07
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh nghe như kiểu sáng tạo trường tồn các kiểu nào LN gần cảnh giới đó là gần hết truyên hehe
NL
Nam Lê08 Tháng hai, 2023 14:06
Thế thì dàn con dâu họ Lạc thêm m đứa cháu toàn xài cấm kị mất cu Đại Thủ thèm Cấm Kị tới mê man đoán bậy đoán bạ trúng tùm lum tùm la
KL
Khuyết Lăng08 Tháng hai, 2023 14:03
Thì tác giả cũng k phải là nhớ hết full công pháp
NL
Nam Lê08 Tháng hai, 2023 14:01
Hs thì có thể nhưng chắc cũng phải trả 1 c giá chua chát nào đó chứ công pháp hs bá đạo v bảo vệ 100% một đứa thả 2 đứa ra đánh khôi máu chết hs ai chs lại
MTL
Minh Thư Lê08 Tháng hai, 2023 13:47
giai đoạn 2 hoàn thành
BÌNH LUẬN FACEBOOK