Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Cái này…chàng giải thích thế nào?”

Bên trong Linh Giới Châu, chúng nữ vừa mới tiến vào đã nhìn thấy Long Khuynh Thành đang bất tỉnh nhân sự, nhất thời từng đôi mắt đẹp trợn tròn, hung hăng nhìn Lạc Nam.

Hiển nhiên không ai ngờ tới, tên này đột ngột thần thần bí bí chạy đi đâu mất chính là để bắt cóc mỹ nhân.

Nhìn Long Khuynh Thành trên người có vết thương, cộng với đang hôn mê, không khó nhìn ra hai người vừa trải qua một trận chiến, mà Lạc Nam là kẻ hoàn toàn áp đảo.

“Háo sắc!” Đạm Đài Uyển trừng mắt nhìn.

“Dâm tặc!” Kiều Tố Tố yêu kiều hừ một tiếng.

“Mỹ nhân thành đàn còn đi bắt cóc mỹ nhân?” Thiên Diệp Dao hai tay chống nạnh.

“Các tỷ muội chắc là hiểu lầm phu quân!” Võ Tam Nương lên tiếng giải vây nói:

“Mặc dù hắn háo sắc nhưng còn chưa đến mức phải bắt cóc mỹ nữ, chắc là có kế hoạch nào đó!”

“Không sai, có phải vì trong tương lai sẽ xung đột cùng Long Ngạo Thiên nên chàng quyết định bắt cóc nữ nhi của hắn để làm con tin?” Địa Ngọc Huyền suy luận.

Chúng nữ gật gật đầu tán thành cách nói của nàng, cùng nhau đưa mắt chờ Lạc Nam giải thích.

“Tục ngữ nói ba nữ nhân là một cái chợ quả nhiên không sai!” Lạc Nam bực bội đáp:

“Các nàng có cho ta cơ hội mở miệng hay không?”

Bản tính nữ nhân quả nhiên thiên sinh khó đổi, mặc dù mỗi người các nàng đều là tuyệt đại giai nhân, thiên chi kiêu nữ trong mắt người khác, nhưng khi tập hợp lại cũng oanh oanh yến yến, mồm năm miệng mười.

“Chàng nói đi!” Âu Dương Thương Lan bật cười, trong lòng âm thầm trêu tức, ai kêu ngươi phong lưu như vậy, lúc này hiểu nỗ khổ của người có nhiều nữ nhân rồi chứ?

Lạc Nam thở dài một hơi: “Long Khuynh Thành thật ra là nữ nhi của một vị bằng hữu của ta, nàng ấy đang bị Long Ngạo Thiên lợi dụng như một công cụ mà thôi!”

“Còn có chuyện như vậy?” Chúng nữ kinh hô thành tiếng.

“Có nhầm lẫn gì hay không? Danh tiếng của Long Khuynh Thành nổi danh khắp Tiên Giới, từng đại diện cho Long Tộc tham gia Thiếu Đế Chi Chiến và đạt thành tích đáng gờm, nàng còn là niềm tự hào của Long Tộc, được tôn xưng là Đại Công Chúa, người người ngưỡng mộ!” Liễu Tú Quyên giật mình hỏi:

“Nếu chỉ là công cụ của Long Ngạo Thiên, liệu nàng ấy có được trọng dụng như thế không?”

“Tất cả những gì diễn ra chỉ là một màn kịch do Long Ngạo Thiên dựng lên nhằm qua mặt Long Khuynh Thành và người ngoài mà thôi!” Lạc Nam khẳng định nói:

“Đến khi hết giá trị lợi dụng, Long Khuynh Thành sẽ bị vô tình vứt bỏ!”

“Haizz, thật là nữ nhân đáng thương!” Chúng nữ nghe xong thở dài, có chút đồng cảm với Long Khuynh Thành.

Nhưng mà rất nhanh, các nàng lại bị thân ảnh của Ma Kích và Lãnh Vận Du đang ngồi dưới gốc Bất Tử Thụ hấp dẫn.

Lạc Nam nhứt cả trứng, vội vàng đem thân phận của Ma Kích và Lãnh Vận Du kể lại một lần, tránh cho các nàng đoán già đoán non.

“Vận đào hoa thật nặng, đi đến đâu có mỹ nhân theo đến đấy!” Chúng nữ như cười như không nhìn lấy Lạc Nam, thanh âm tràn ngập u oán.

Lạc Nam rùng mình, rốt cuộc cảm giác có mùi là lạ.

Với kinh nghiệm tình trường dày đặc của hắn, làm sao không rõ chuyện gì đang diễn ra?

Rõ ràng xa cách nhau một thời gian khiến bản tính nữ nhân của các nàng trổi dậy.

Hàng ngày tưởng niệm hắn trong lòng, luôn mong chờ hắn bình an trở về, nhưng sau khi hắn về các nàng lại phát hiện hắn có dây mơ rể má với một đám mỹ nhân khác.

Dù lòng dạ rộng lượng như thế nào cũng khó tránh khỏi hơi ghen tuông.

Mà phương thức để giải quyết tốt nhất đương nhiên chính là…

“Khặc khặc, đừng có đánh trống lãng, các nàng ai cũng chạy không thoát!”

Lạc Nam nhếch miệng cười dâm, Bá Y trên thân giải trừ, lộ ra thân thể lực lưỡng cân đối đầy sức mạnh.

Tiểu huynh đệ đã nhất trụ kình thiên từ bao giờ, phồng mang trợn má ngạo thị thế gian.

“Lưu manh!”

Chúng nữ xấu hổ phi một ngụm, muốn xoay người bỏ chạy.

“Hừ, vào địa bàn của ta rồi, các nàng ai cũng chạy không thoát!”

Lạc Nam hừ một tiếng, điều khiển Linh Giới Châu giam cầm Không Gian, đem mình và các vị thê tử nhốt vào cùng một chỗ bên bờ Cực Lạc Suối.

Chẳng biết vô tình hắn cố ý, hắn lại để một thân ảnh màu trắng nhẹ nhõm thoát thân.

Như lang hổ lao đến, Lạc Nam một tay ôm Võ Tam Nương, một tay ôm Âu Dương Thương Lan vào trong lòng, lần lượt hướng từng bờ môi đỏ rực của các nàng hôn xuống.

Thấy chúng nữ xung quanh vẫn còn có chút thẹn thùng vì tình cảnh hoang đường ít khi trải qua, Lạc Nam trong lòng cười xấu xa, ra hiệu cho Hỏa Nhi nói:

“Bảo bối, góp vui đi!”

“Khanh khách, tuân mệnh bệ hạ của thiếp!” Hỏa Nhi quyến rũ cười không ngừng, thân thể nóng bỏng hiện ra.

HỪNG HỰC…

Trong tiếng kinh hô của chúng nữ, Dục Tình Yêu Hỏa bùng nổ mà ra, nhiệt độ mang theo dục tính lan tràn khắp không gian, tràn vào thân thể chúng nữ.

Chỉ thoáng chốc, hơi thở của các nàng trở nên gấp rút lên, gò má đỏ hồng như liệt diễm, từng tiểu nguyệt màu mỡ giữa hai chân róc rách chất mật.

Thấy Lạc Nam vẫn bận rộn sủng ái Võ Tam Nương cùng Âu Dương Thương Lan, dục tính lại đang lan tràn, chúng nữ đưa mắt nhìn nhau.

Sau đó, tỷ muội tình thâm ôm chầm lấy nhau, thân thể ôm ấp, môi lưỡi triền miên.

Trong tiếng rên rỉ đầy khoái cảm của Âu Dương Thương Lan, côn thịt của Lạc Nam hung hăng cắm vào chỗ chật chội quen thuộc.

“Ưm…phu quân…”

Nàng mê ly nỉ non, bàn tay cấu vào lưng hắn.

Một bữa tiệc thăng hoa diễn ra giữa nhất long và bầy phượng, Lạc Nam để các thê tử âu yếm lẫn nhau, sau đó lần lượt sủng ái từng người các nàng, đưa từng vị kiều thê lên đỉnh cao của sự khoái hoạt.

Trong nhiệt độ nồng cháy của Dục Tình Yêu Hỏa, tất cả linh hồn và thể xác như hòa thành một.

Tiếng thở dốc của nam nhân và tiếng rên rỉ yêu kiều của nữ nhân nối liền không ngớt.

Lạc Nam được tận hưởng hương vị mà ngay cả khi ở trong thân phận của Nghịch Long Đế cũng vô pháp được hưởng.

Nhìn thấy từng vị kiều thê cười mãn nguyện và đầy ngọt ngào nép trong lòng mình, tâm linh tràn đầy vết xước của hắn phần nào được làm dịu.

“Quá tốt rồi…” Lạc Nam lẩm bẩm:

“Các nàng sung sướng trong lòng ta thay vì chết thảm…”

“Các nàng trao cho ta tình yêu và sự ngọt ngào thay vì vô vàn căm hận…”

“Đây mới là cuộc sống vốn có của Lạc Nam ta!”

Trong cơn đê mê, Thục Phi kéo đầu Lạc Nam khóa chặt môi hắn, lòng của nàng đau xót như bị bóp chặt.

Bởi vì ngay khoảnh khắc vừa rồi, nàng chứng kiến nét tang thương trong mắt nam nhân của mình đã vơi đi một chút.

Nghĩ đến đây, Thục Phi càng nhiệt tình quấn lấy nam nhân, bộ ngực bạo mãn ép chặt vào lòng hắn, u cốc ngập nước để hắn dễ dàng tiến sâu hơn.

“Chiếm lấy đi, thô bạo đi…bọn thiếp mãi thuộc về chàng!”



Bởi vì có Gia Tốc Trận hỗ trợ, thời gian quả thật khó mà ước tính…

Không biết đã trôi qua bao lâu, chỉ biết cuộc chiến giữa nhất long quần phượng đã đến hồi kết, người đứng dậy cuối cùng lại là kẻ nam tính duy nhất trong trận chiến này, để lại một bầy phượng toàn thân trần truồng nhắm mắt rên rỉ, trên những ngọc thể trắng nõn là các vết tích tượng trưng cho sự hoang đường đã qua.

Độc Cô Ngạo Tuyết tóc dài tung bay, tà áo trắng muốt huy động Trúc Kiếm trên đỉnh núi cao, khuất dạng trong mây.

Nàng đang múa một bài kiếm thuật xinh đẹp tuyệt trần, uyển chuyển như tiên, nhằm để quên đi sự bối rối từ tiếng lòng cũng như đánh lạc hướng mình khỏi âm thanh hoang đường đang diễn ra bên dưới.

Từ khi đem lòng yêu nam nhân kia, tính cách của nàng thật sự có sự thay đổi rất nhiều, nhất là trong vấn đề ân ái giữa nam và nữ, trở nên thoáng hơn.

Thậm chí nàng không hề ngại ngùng cùng với tỷ tỷ của mình là Âu Dương Thương Lan cùng hắn tắm suối nước nóng, cùng nhau hầu hạ hắn.

Nhưng dù sao bản tính lạnh lùnh và khó gần đã theo nàng suốt bao nhiêu năm, không thể nào thay đổi một sớm một chiều được.

Độc Cô Ngạo Tuyết cảm thấy giới hạn của mình lúc này là cùng Âu Dương Thương Lan hầu hạ hắn, chỉ dừng lại ở đó mà thôi.

Muốn nàng và nhiều nữ nhân như vậy cùng hắn cuồng hoang, nàng thật sự vẫn chưa làm được, cũng chưa chuẩn bị tâm lý.

Mà nam nhân kia quả nhiên cũng cực kỳ thấu hiểu nàng, cố ý để một mình nàng thành công trốn đi.

Từ lúc nhận biết hắn, hắn cũng chưa từng che giấu bản chất phong lưu đa tình, lại có phần vô độ trong chuyện nam nữ.

Đã chấp nhận yêu hắn, thì chấp nhận hết thảy của hắn, cho nên nàng không phiền lòng khi nhìn hắn và rất nhiều nữ nhân mãn nguyện ở bên nhau.

Độc Cô Ngạo Tuyết cũng chẳng hề cảm thấy sự cô đơn, bởi vì nàng biết hắn sẽ không bỏ rơi mình.

Quả nhiên không bao lâu, bóng dáng nam tử mái mái đầu bạc đầy vẻ phong trần đã đạp trăng mà đến.

Cảnh tượng khiến Độc Cô Ngạo Tuyết có chút thất thần, nàng không phủ nhận thỉnh thoảng nhìn hắn ở một khí chất khác như vậy cũng cực kỳ có sức hút.

Độc Cô Ngạo Tuyết thu hồi Trúc Kiếm, yên lặng nhìn lấy nam nhân, mãi đến khi hắn hạ xuống bên cạnh nàng, vòng tay ôm nàng vào lòng, nàng mới thuận thế tựa đầu vào vai hắn.

Hai người ôm nhau một hồi, tiếng gió trên đỉnh núi lướt qua, Lạc Nam thủ thỉ bên vành tai ngọc:

“Ta phóng túng như vậy, có dọa nàng sợ không?”

Độc Cô Ngạo Tuyết khóe môi nhếch lên một đường cong hoàn mỹ, vòng tay ôm lấy vòng eo săn chắc của nam nhân, khẽ lắc đầu:

“Có gì mà sợ? chàng vốn là tên dâm tặc, trước đây vì trừng phạt thiếp tự ý hóa giải Ma Ấn, còn nhét viên ngọc kia vào nơi ấy…”

Nàng thẹn thùng vô hạn ngẩng mặt nhìn lên:

“Thật ra, nếu lần này chàng không có ý thả thiếp chạy đi, thiếp cũng sẽ giống như các nàng ấy cùng chàng…”

Lạc Nam lắc đầu, hôn nhẹ lên trán nàng: “Ta hiểu rõ tính cách của từng người các nàng, biết Ngạo Tuyết chỉ quen biểu hiện một con người khác ở trước mặt ta và Thương Lan mà thôi!”

Độc Cô Ngạo Tuyết nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua nở, ánh mắt lưu chuyển:

“Nơi này chỉ có thiếp và chàng, chàng muốn làm gì thì tùy…”

Lạc Nam chỉ cảm thấy dục hỏa vừa tắt một lần nữa cháy lên, cười xảo trá:

“Vậy tiếp tục nhét viên Hồn Ngọc…”

Độc Cô Ngạo Tuyết ranh mãnh cười cười, từ trong Nhẫn Trữ Vật lấy ra viên Hồn Ngọc mà mình cất giữ đã lâu, ngậm vào giữa hai cánh môi hồng, nháy mắt nhìn lấy hắn.

Lạc Nam gầm lên một tiếng, hắn phát hiện khi Độc Cô Ngạo Tuyết thi triển thủ đoạn khiêu khích, so với tất cả Mị Thuật trong thiên hạ này đều hiệu quả hơn.

Côn thịt bùng nổ, hắn đưa tay từ miệng của nàng lấy xuống viên Hồn Ngọc, sau đó hung hăng hôn môi nàng.

“Ưm…Tiểu Nam…”

Độc Cô Ngạo Tuyết rên rỉ nỉ non, nàng đã cảm nhận được đầu lưỡi non mịn của mình bị hắn mút lấy, nước miếng thơm ngát bị chiếm đoạt, mà tay của hắn đã mang theo Hồn Ngọc đưa xuống dưới, lột phăng thắt lưng của nàng.

Cảm giác chật chội kích thích quen thuộc ùa về, Hồn Ngọc đã được hắn dùng tay nhét vào trong môi dưới ướt đẫm.

Thông qua Hồn Lực truyền vào Hồn Ngọc, Lạc Nam có thể thấy rõ tình cảnh bên trong chỗ tư mật của nàng, vô số thớ thịt mềm mại co bóp lấy Hồn Ngọc đập thẳng vào tầm quan sát của hắn.

“Chàng là dâm tặc…” Độc Cô Ngạo Tuyết rên rỉ trong cổ họng.

Lạc Nam mút chặt lưỡi nàng hơn một chút rồi mới tách ra, liếm nhẹ vành tai nàng:

“Người xấu muốn chiếm lấy nàng…”

Vừa nói, bàn tay vừa mơn trớn trên cái khe suối đầy ắp nước.

“Nhưng nó đã bị Hồn Ngọc chiếm rồi…” Độc Cô Ngạo Tuyết thở gấp đầy khiêu khích, bàn tay bắt lấy côn thịt nam nhân vuốt ve.

“Ta có chỗ khác giành cho nó, còn chỗ đó chỉ thuộc về ta!” Lạc Nam cười tà.

Hắn vươn hai ngón tay vào nơi tư mật của nàng bắt lấy Hồn Ngọc, cầm nó ma sát ra ra vào vào.

“Á, chết thiếp…” Độc Cô Ngạo Tuyết toàn thân co giật vì khoái cảm.

Lạc Nam tha cho nàng, rút Hồn Ngọc từ cô bé ra, sau đó tiếp tục mơn trớn xuống cái chỗ nhỏ xíu màu hồng sậm nằm ở phía dưới một chút.

“Đây là chỗ mới của nó nè…” Lạc Nam thở dồn dập: “Ta cho vào nhé!”

Độc Cô Ngạo Tuyết lén lút gật đầu, động tác nhỏ đến mức khó thể nhìn thấy.

Lạc Nam hưng phấn như điên, đem Hồn Ngọc chen chút vào từng nếp gấp…

“Hức…vào rồi… vào chỗ đó của thiếp…” Độc Cô Ngạo Tuyết vừa đau vừa kích thích, hai mắt đẫm lệ nhìn lấy nam nhân:

“Chỗ đó nhỏ như vậy mà chàng cũng nhét nó vào được!”

“Ngoan, để phu quân bù đắp cho nàng hết đau…” Lạc Nam ôn nhu nói.

Áo trắng chậm rãi trượt xuống, ánh trăng trên cao chiếu rọi, cũng không biết là trăng đẹp hay ngọc thể của nàng càng đẹp.

Độc Cô Ngạo Tuyết hai tay chống vào vách núi, lưng xoay lại phía Lạc Nam, bờ mông tròn trắng nõn vểnh lên.

Lạc Nam từ phía sau nhìn ngắm vị trí mà Hồn Ngọc đang chiếm hữu, chỉ thấy diễm lệ mê người, khiến hắn hưng phấn như điên, côn thịt hung hăng vào đúng chỗ.

“Hừ…sướng quá…”

Hai người đã lâu không gần gũi, cảm giác vừa đê mê vừa quen thuộc bao phủ khắp toàn thân, vô thức giật giật thân thể.

Đặc biệt là Độc Cô Ngạo Tuyết, hai địa phương tư mật bị đồng loạt lắp đầy, nàng hai mắt mê ly, thở gấp rên rỉ:

“Phu quân, thật thoải mái…thiếp thật thích cảm giác kết hợp với chàng!”

Lạc Nam si mê tận hưởng sự siết chặt mà nàng đem lại, trêu tức nói:

“Nàng là tiểu dâm nữ, vừa nhét viên ngọc vừa bị đâm mà còn thoải mái như vậy?”

Độc Cô Ngạo Tuyết cắn chặt môi, yêu kiều hừ nói: “Chàng là đại dâm tặc, thiếp làm tiểu sắc nữ thì sao? đời này đã không thể thay đổi!”

Lạc Nam cười haha, bắt đầu si mê rút ra đút vào, động tác đầy mạnh mẽ và nhanh nhẹn.

Độc Cô Ngạo Tuyết ngửa đầu, bầu sữa lay động theo từng nhịp, một tay nàng chống vào vách núi, một tay khác nàng đưa lên miệng cắn chặt, không để tiếng rên động tình của mình vang lên, bị mấy nữ khác nghe được.

Toàn không gian chỉ còn lại tiếng nhục thể va chạm, Lạc Nam trầm thấp hô hấp, Độc Cô Ngạo Tuyết vừa sướng vừa đè thấp tiếng rên do khoái cảm mang lại.

“Lạc Nam, thiếp chết…thiếp sắp chết…”

Bị Lạc Nam đâm vào hàng ngàn lần, Độc Cô Ngạo Tuyết rốt cuộc không chịu nổi thất thanh thét lên, cực hạn khoái cảm khiến nàng trầm luân, đầu não trống rỗng, tận tình hưởng thụ.

Lạc Nam thay đổi tư thế đối diện với nàng, đặt lưng nàng tựa vào vách núi, kéo hai chân nàng lên cao gác lên vai mình, từ phía trước điên cuồng xâm nhập.

Hai người bốn mắt nhìn nhau, tình cảm thăng hoa đến tột đỉnh.

“Thiếp ra…”

“Ta bắn…”

Cùng lúc đạt đến cao trào, côn thịt của Lạc Nam tuôn chảy tinh hoa, u cốc của nàng cũng tràn ra thánh thủy nóng hổi.

Hồn Ngọc bị siết chặt dữ dội.

Hai người thỏa mãn ôm nhau ngã xuống, tứ chi siết chặt, ngửa mặt nhìn trời…

“Phu quân, thiếp nghiện mất…chàng tuyệt vời quá…” Độc Cô Ngạo Tuyết vừa đứt quảng thở gấp, vừa cố gắng nói chuyện.

Lạc Nam ôm nàng càng chặt: “Bảo bối của ta cũng rất tuyệt, phu quân rất yêu nàng!”

Độc Cô Ngạo Tuyết trong mắt hiện lên một tia dâm mị, nàng từ chỗ kia lấy ra Hồn Ngọc đã đẫm nước, một lần nữa ngậm vào trong môi, khiêu khích nhìn lấy hắn:

“Nếu yêu thì mau hôn thiếp!”

Lạc Nam cười lớn, không chút do dự cúi đầu hôn xuống môi nàng.

Hồn Ngọc từ miệng trong miệng hai người liên tục hoán đổi.

Dưới bầu trời thăm thẳm, đôi nam nữ lại quấn chặt lấy nhau.



Chúc cả nhà tối vui vẻ

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
TBB
Tâm Bất Biến26 Tháng sáu, 2023 08:30
Bọn nhà phê bình văn học hay những kẻ đại loại như vậy nó chê là chuyện của nó, miễn là tác giả Hậu vẫn tiếp tục viết, fan vẫn tiếp tục đọc và donate thì cần gì người khác nghĩ gì
TBB
Tâm Bất Biến26 Tháng sáu, 2023 08:29
Đọc truyện này để sướng cho mình chứ đâu sướng cho người ta. Làm gì cũng bận tâm người khác nghĩ gì thì cuộc sống chẳng có gì thú vị ;))
PT
Pham Thomas26 Tháng sáu, 2023 08:03
T đoán tầm 1k-1k5 á.Bạn kiếm chap mới đặt chân đến Tiên Ma Vực là ra
ĐN
Đại Nguyễn26 Tháng sáu, 2023 07:26
Tầm 930 thì phải
HV
Hạo Vũ25 Tháng sáu, 2023 23:01
Các hảo hán cho hỏi thăm LN giả gái vào bồng lai tiên đạo á...chap mấy toàn bộ bồng lai tiên đạo biến LN giả gái vậy
BĐN
Bu đây nè!25 Tháng sáu, 2023 21:51
T.phẩm này của Hậu bị vướng vào nhìu cái bóng lớn quá. Bá Lực Chưởng thì hệt như đòn Kame, Bát Môn, Thiên Thủ các loại giốg Naruto, Vực, Thế lại giống Haki Bá Vương của OP, ngoài ra còn gắn liền vs lịch sử lâu đời của VN ta cùng TQ như Âu-Lạc,...Ns thật thì bộ truyện này chỉ tồn tại đc ở các trag Web, chứ k thể xuất bản hay chuyển thể sang manga, anime đc:( tiếc vãi
TN
Tú Nguyễn25 Tháng sáu, 2023 11:22
Main có con ko v
LD
Ly Duy25 Tháng sáu, 2023 00:08
Binh nhân tộc hay Binh yêu tộc cái nghịch thiên của nó là tự thân tu luyện . Mấy pháp bảo hay vũ khí khác thì luyện chế ra cấp độ nào thì mãi là cấp độ đó . Không thể phát triển được .
ĐT
đăng trần25 Tháng sáu, 2023 00:04
Tình huống này có phải lần đầu đâu nhiều đến mức không đếm được
NVK
Nguyen Vu Kien24 Tháng sáu, 2023 23:35
chưa đâu còn lâu h mà đụng nhẹ chí tôn thôi cx bạo thể r
NT
Nguyễn Tùng24 Tháng sáu, 2023 19:45
Tác ra lâu quá thôi thì t đọc lại bộ này đây
AVL
Anh vũ Lê24 Tháng sáu, 2023 15:51
Đâu phải yêu binh hay binh nhân tộc là mạnh đâu còn về cấp bậc nữa cửu tinh đấu với chí tôn thì quá chênh lệch
NNS
Nguyễn Ngọc Soái24 Tháng sáu, 2023 15:42
Do đẳng cấp thôi, kiện binh yêu tộc kia mới cửu tinh, uyên ương kiếm chắc cũng là chí bảo rồi, vấn đề là nếu nó bị binh yêu tộc áp chế sao cao hơn tận 10 bậc, có khi nó có biện pháp k bị uy áp ảnh hưởng
PT
Pham Thomas24 Tháng sáu, 2023 08:03
Bít là BNT mạnh rồi nhưng đâu bắt buộc kiếm mạnh phải là BNT đâu.Lấy vd BNT chỉ là Chí Tôn chủng tộc nhưng bây giờ có 1 cây kiếm do Cấm Kỵ luyện ra thì chẳng lẽ nói kiếm đó sẽ thua BNT sao?
HQP
Huy Quang Phạm24 Tháng sáu, 2023 07:09
Yêu binh tộc nhưng chỉ là Cửu tinh thánh khí, sao mà so đc với những pháp bảo chí tôn được.Uyen Ương Kiếm chắc chắn là một thanh Chí Tôn kiếm rồi
S
SoundFury24 Tháng sáu, 2023 06:19
Làm cho dữ rồi kiếm cũng không được dùng hoàn chỉnh, người cũng không được húp liền, dây thêm 1 đống thế lực :))
LM
linh manh24 Tháng sáu, 2023 05:44
chí tôn đầu tiên rơi vào tròng Lạc Nam
PMT
Phạm Minh Thành24 Tháng sáu, 2023 01:08
Kiếm tu thì vẫn biết dùng trận pháp bí thuật mà, main k phải thuần kiếm tu thôi
BĐN
Bu đây nè!24 Tháng sáu, 2023 00:50
Ban đầu t cứ tưởng Nương Tử Kiếm và Phu Quân Kiếm là một kiện Binh Nhân Tộc hoàn chỉnh có thể tách rời làm hai, nhưng hình như là không phải? Thao Thiết Ma Kiếm là Yêu Binh Tộc mà chỉ xếp hạng trên 20 của Ngạo Kiếm Bảng, còn Uyên Ương Kiếm là Kiếm thông thường nhưng dự đoán hạng tận top10:) nghe bóc phét vãi
KT
Khang Tran24 Tháng sáu, 2023 00:36
Rồi chưa gì đã để lại 2 mầm họa 1 chí tôn 1 TD Viên mãn rồi
EF
Emvy Fashion24 Tháng sáu, 2023 00:16
Tạc chương đi bác Hậu ơi
DG
Dragon god23 Tháng sáu, 2023 23:18
Sao nay chưa có chap vậy ad
TT
Triệu Toàn23 Tháng sáu, 2023 23:13
Adu hôm nay k có cháp à
ĐT
Đế Tôn23 Tháng sáu, 2023 08:43
Lại là khúc gay cấn aaaa
PT
Pham Thomas23 Tháng sáu, 2023 08:19
Ủa mn cho t hỏi,đây là tuyển kiếm tu mà LN dùng bí tự Trận,Hoa tàn thế vẫn vẫn đc chấp nhận à
BÌNH LUẬN FACEBOOK