• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh không nói gì chỉ:" Ừ:" một tiếng rồi thôi



Thật ra anh đã cho thuộc hạ điều tra thân phận thật đằng sau của Tần Nhi



Anh đã bất ngờ khi nghe thuộc hạ kể lại về con người thật đằng sau vẻ mặt yếu đuối ấy



" Anh không giận "



" Không "



Sau khi nói xong Tần Nhi rời khỏi người anh đặt nụ hôn nhẹ lên đôi môi mỏng của anh



Cười rạng rỡ bước vào nhà tắm, Gia Uy lấy khăn tắm bước theo cô vào phòng



Bàn tay to lớn vuốt ve nhẹ nhàng lên sóng lưng của cô



Theo phản xạ tự nhiên xoay người dùng một quyền đánh vào người anh



Một quyền mạnh đánh thẳng vào người của anh



Cô biết sức lực của mình sẽ không nhằm nhò gì với thể lực săn chắc mạnh mẽ



" Mạnh quá rồi đấy "



" Anh đừng diễn nữa, một quyền của em so gì với thân thể vạm vở của anh "



" Em cố tình "



" Đúng em cố tình ai kêu con người anh lại táo bạo như vậy không nói gì đã sờ vào thân thể người ta rồi "



Gia Uy cười nhẹ tỏ ra vừa ý với câu nói trách móc vừa rồi của cô



Nhỏ nhẹ mà ngang tàn nâng càm thon gọn đặt nụ hôn dịu dàng lên đôi môi hồng hào của Tần Nhi



" Chúng ta đi xuống Tôn đang chờ mình "



Nói là nói vậy nhưng cô không thích ai khác chỉ chờ mình cô



Rồi thôi anh vòng tay qua vòng eo nhỏ nhắn rời khỏi phòng



Nam thanh nữ tú quyền quý đặt những bước chân quyền lực xuống từng bậc thang trước mọi ánh mắt nhìn chăm chăm vào họ



" Hai người lâu quá rồi đấy "



Tần Nhi nhỏ nhặn cười mỉm khi nhìn thấy vẻ mặt thanh tú giờ đâu biến thành đanh đá hơn



Thật sự cô rất thích tính tình giận hờn trẻ con này của Vương Tôn nhìn rất giống với con người khi ở cạnh người anh mà cô yêu nhất



" Anh chìu Tôn quá nhỉ "



" Không theo ý nó cũng không được "



Cô biết rất rõ ngoài cô ra Vương Tôn là người mà anh cưng chiều tuyệt đối bất cứ chuyện gì cậu phạm lỗi anh cũng bỏ qua



Cứ như thế Vương Tôn rời Vương Cung Gia với bóng dáng tinh nghịch một đứa trẻ giận dỗi ba mẹ mình



Vương Gia Uy cũng hết cách với cậu em trai bướng bỉnh, đanh đá này của mình



Có lẽ người anh trai này đã chìu em quá mức



Nhưng cũng không thể bỏ tầm mắt mình khỏi cậu



Mạnh Hiên cung kính đứng chờ trước cửa xe hơi RBW đen láy



Chiếc xe nhanh chóng đã rời khỏi biệt thự



" Cậu đừng giận Uy nữa "



" Sao chị biết "



Cậu ngạc nhiên mở thật to cặp mắt mình nhìn xuống Tần Nhi lúc này được Gia Uy ôm trọn vào lòng



" Tôi cũng là em nên vẻ mặt như vậy tôi đều biết "



Vương Tôn bất ngờ khi cô nói như thế, bất ngờ vì Tần Nhi không phải con một của Tần Gia chẳng lẽ cô còn anh hay chị nào



Cô biết vẻ mặt ngớ đến làm người khác phải bật cười vì bộ mặt ngốc đó của cậu



Không biết hai người này có phải là anh em ruột thịt hay không sao lại khác đến như thế



Một người trên thế giới này dù không nói ra cũng có thể nhìn thấu



Một người có nói hay nói cũng chẳng biết đến đó là gì



Họ chỉ một điểm chung khi làm việc trên thuơng trường nghiêm túc, tàn nhẫn vô tình như nhau ngoài ra không nghĩ họ là anh em



" Tôi còn người anh nhưng chuyện 5 năm trước tôi và anh đã xa cách anh tôi đã mất tích sau lần đó "



" Em xin lỗi chị dâu không cố ý gợi ra nổi buồn của.... Chị "



Lời nói càng nhỏ dần đi khuôn mặt lập tức ụp xuống đất không còn dám nhìn trực diện vì quá xấu hổ



Vương Gia Uy ngồi kế bên thu hết cuộc trò chuyện giữa hai người vào cặp mắt chim ưng của mình



Bất ngờ nở nụ cười thoả mãn điều gì đó, khom người hôn nhẹ lên bờ má hồng hào của cô



" Anh cười gì "



" Cười vì cũng có một ngày Vương Tôn cậu em trai quỹ quái này biết lỗi là gì "



Sự xấu hổ chưa kịp dứt thêm câu nói châm chọc của anh mình mà cơn xấu hổ càng dân đến đỉnh điểm



Cô cười cho sự yêu thương đùm bọc của hai anh em nhà họ Vương này



Cô luôn nghĩ với một người không biết thường hoa tiếc ngọc, tàn nhẫn đến vô tình



Đằng sau đó, một chút trách nhiệm của người anh trai cưng chiều, yêu thương đứng ra bảo vệ đứng ra làm chổ dựa an toàn cho em trai mình



Như thế cô cũng an tâm khi ở cạnh anh suốt cuộc đời sau này



Sống với một người mà cô dành hết thanh xuân tuổi đẹp của một đời con gái cho anh



Bên anh là nơi dù gặp nguy hiểm phong ba bão táp nhưng chỉ khi có anh là cảm giác an toàn bình yên



Dù có xảy ra chuyện gì bất trắc cô biết anh sẽ đứng ra dùng cả mạng sống của mình để bảo vệ cô



Ngay cả cậu em trai của mình anh cũng sẽ dùng đến mọi cách, mọi quyền lực để bảo vệ để chắc chắn rằng người của anh an toàn tuyệt đối

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK