Mục lục
Con Đường Bá Chủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên ngoài Bí Cảnh…

Nhìn Lạc Nam một lần nữa đem người của Ngự Thú Chiến Tông dọa chạy, đám đông đã hết lời để nói…

Đám nữ đệ tử càng là hai mắt tỏa sáng, động tâm liên tục…

Đến thời điểm này, không ai dám nghi ngờ chiến lực của vị tân thiên tài này nữa, trái lại càng là tràn ngập thán phục…

Lúc này đây, dù có người nói Lạc Nam đủ sức sánh vai cùng thiên tài của Cửu Cấp thế lực cũng không ai dám phản bác…

“Tốt!”

Chấp Chính Trưởng Lão thấy biểu hiện của hắn, cũng không nhịn được mở miệng khen ngợi…

Mặc dù có lòng tin với tiểu tử này, nhưng người của Ngự Thú Chiến Tông không phải hạng xoàn, có thể ép đối phương chạy trốn đã là rất không tồi rồi…

Đám chấp sự cũng gật gầu vui vẻ, Học Phủ có một tên thiên tài như vậy là chuyện đáng vui mừng, Ngũ Chấp Sự âm thầm nghĩ phải ngăn không cho đệ tử mình đối nghịch với Lạc Nam, ngược lại càng cố gắng kết giao…

Bách Diện vuốt đuôi tóc óng ả mê người, đôi môi sau lớp khăn che mặt nhếch lên một tia kiêu ngạo…



Bên trong Bí Cảnh…

Lạc Nam điều động Hỏa Phượng hạ gục đám Ngạc Ngư, chừa lại một nửa chỉ còn một hơi thở cho Tô Mị đánh bại…

Dù sao thì chỉ có thể tự mình ra tay kết liễu mới được tăng Điểm tích lũy, hắn cũng không thể chiếm đoạt toàn bộ thành tích được…

Bất quá không như các lần trước, Tô Mị mặc kệ đám Ngạc Ngư nằm thoi thóp trên mặt đất, nàng vươn người đứng dậy, lắc lư thân thể mạn diệu của mình đến trước mặt hắn...

Vạn Lý Kính một lần nữa không trực tiếp hình ảnh này, khiến đám người bên ngoài tò mò hận đến nghiến răng, cảm giác như đang xem ngôn tình đến khúc gay cấn lại đến giờ quảng cáo vậy…

Đôi mắt kiều mị lúc này chứa vô vàn cảm xúc phức tạp, tức giận, u oán, trách cứ, khâm phục…không biết diễn tả thế nào…

Với trí tuệ của nàng, sao có thể không nhận ra thời gian qua mình bị người này lừa đảo, người bị nàng mê hoặc không thể nào cùng lúc bộc phát nhiều loại Vũ Kỹ và chiến lực mạnh mẽ đến vậy…

Từ đầu đến cuối nàng cho rằng mình mê hoặc được hắn, kết quả bản thân nàng mới là con ngốc bị người này trêu chọc trong lòng bàn tay…

Bốp…

Âm thanh hết sức đột ngột vang dội, Tô Mị nâng lên bàn tay trắng như phấn tát mạnh vào má hắn…

Lạc Nam cũng không đón đỡ, thản nhiên nhận cú tát của nàng, đây là lần đầu tiên có nữ nhân đánh hắn… cười cười nhìn nàng, chủ động lên tiếng:

“Nàng theo dõi ta thì được, nàng muốn dùng mị công mê hoặc ta thì được, ta chỉ lừa gạt nàng một thoáng lại bị nàng tức giận cho ăn tát, đây là đạo lý của nữ nhân sao?”

Tô Mị sắc mặt hơi đổi, lạnh lùng quát: “Lừa gạt một thoáng? Ngươi nhân cơ hội dê xồm ta còn dám nói chỉ là lừa gạt một thoáng?”

“Ta dê xồm gì nàng?” Lạc Nam hài hước cười hỏi…trong con mắt lóe lên một tia trêu tức…

“Ngươi…” Tô Mị tức giận đến thở phì phò, hắn cướp đi nụ hôn đầu đời của nàng khi chưa được sự đồng ý còn không phải dê xồm sao?

“Thế nào? Ta dê xôm gì nàng, nhắc lại cho ta nhớ nào!” Lạc Nam được nước làm tới...không thể không nói nhìn bộ dạng hiện tại của nàng có phần đáng yêu…

Tô Mị gương mặt đỏ bừng vì tức giận, yêu kiều quát:

“Làm gì thì tự ngươi biết, cái tát vừa rồi xem như ta lấy lại cả vốn lẫn lãi, chúng ta đường ai nấy đi!”

Nói xong dậm chân xuống đất, xoay người muốn bay đi…

Tốc…

Lạc Nam bất chợt xuất hiện trước mặt nàng, Tô Mị bất ngờ không kịp giảm tốc, lao vào lòng ngực hắn...

Vươn đôi tay rắn chắc ôm chặt vòng eo nhu nhuyễn của nàng, không cho nàng cơ hội phản ứng, một lần nữa cúi đầu khóa kín đôi môi mọng mê người đó…

Cái lưỡi bá đạo tách ra hàm răng trắng như ngọc, cướp đoạt lưỡi nhỏ ngọt ngào của nàng, nút chùn chụt…

Bụp bụp…

Tô Mị dãy dụa kịch liệt nhưng không thoát khỏi hắn, nàng vừa giận vừa oán, bàn tay ngưng tụ lực lượng đập mạnh vào lưng hắn…

Lần này là dùng toàn lực, dù Lạc Nam là Thể Tu nhưng cũng không dể chịu gì, toàn thân đau đớn, bất quá vẫn lỳ lợm ôm chặt hôn môi nàng…

Tô Mị đánh đến chán chê, phát hiện khóe môi hắn chảy ra một giọt máu, thấm đẩm cả miệng mình, trong lòng bất chợt mềm nhũn, xụi lơ trong lòng hắn…

Lạc Nam sao có thể bỏ qua cơ hội ngàn vàng? Hắn thả lỏng vòng tay ôm lấy nàng, nụ hôn cũng trở nên ôn nhu hơn bao giờ hết…

Mút nhẹ hai cánh môi nàng, đầu lưỡi cuốn lấy lưỡi nàng, diệu dàng chiều chuộng, nâng niu nàng như bảo vật vô giá…

Mắt hắn vẫn ngắm nhìn biểu cảm trên gương mặt nàng, bên trong ánh mắt ấy Tô Mị nhìn thấy sự chân thành…

Lạc Nam cũng biết không thể quá gấp, vì thế cũng không được nước làm tới, hai tay vẫn quy củ ôm vòng eo nàng, chỉ nhẹ nhàng vuốt ve…

“Ưm”

Tô Mị toàn thân thả lỏng, mặc hắn chiếm lấy môi mình, khác với lần đầu có phần thô bạo, lần này nàng cảm nhận được dư vị ngọt ngào của nụ hôn, cảm giác ấy thật sâu mê luyến nàng…bất quá nghĩ đến mình bị nam nhân này khi dễ từ đầu đến cuối, trong lòng không nhịn được ủy khuất, nước mắt chảy dài ra…

Không biết đã qua bao lâu, Lạc Nam rốt cuộc rời môi, một sợi tơ trắng bạc lấp lánh nối liền khuôn miệng cả hai…

Tô Mị mím đôi môi hơi sưng đỏ, khuôn mặt thấm đẩm nước mắt, lên tiếng chế giễu:

“Ta biết mình đánh không lại ngươi, bất quá đường đường nam tử hán đại trượng phu khi dễ một nữ nhân không cảm thấy xấu hổ hay sao?”

Lạc Nam thấy dáng vẻ ủy khuất của Tô Mị, muốn đưa tay lau hết nước mắt trên mặt nàng…

Tô Mị xoay mặt sang nơi khác, không cho hắn chạm vào…

“Ngoan! Nhìn nàng có khác gì con mèo mít ướt không?” Hắn cười trêu nói…

“Không liên quan đến ngươi! Ta lại tát ngươi một cái, chúng ta đường ai nấy đi!” Tô Mị lại giở bài củ, muốn vươn tay tát hắn…

Chỉ là lần này Lạc Nam nắm lấy cổ tay nàng, nhìn vào đôi mắt ngập nước kia thủ thỉ:

“Nếu một cái tát có thể đánh đổi nụ hôn vô giá của nàng, ta tình nguyện bị nàng tát cả đời!”

Tô Mị thân thể rung nhẹ, cười lạnh nói: “Ngươi là dùng cái miệng dẻo này lừa gạt Tam muội và các nàng sao?”

Lạc Nam chân thành nói: “Ta nói thật hay nói dối tự nàng cảm nhận được không phải sao?”

Tô Mị hừ nhẹ: “Tiểu nữ làm sao đủ thủ đoạn nhận ra lời nói của kẻ phong lưu!”

Lạc Nam bất đắc dĩ, nữ nhân đúng là cái quái gì cũng nói được, đành phất cờ trắng đầu hàng: “Xem như ta thua nàng, phải làm sao mới chịu bỏ qua cho ta đây?”

“Thả ta rời đi!” Tô Mị giận dỗi dứt khoác nói…

“Không thể!” Lạc Nam lập tức cự tuyệt…

“Ngươi còn định bắt cóc ta hay sao?” Tô Mị nghiến răng nghiến lợi…

“Nàng nữ nhân một thân một mình, hành tẩu trong bí cảnh này quá mức nguy hiểm, ta không yên lòng…” Lạc Nam nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng lẩm bẩm, hắn quả thật lo lắng, huống hồ nếu để nàng xảy ra chuyện, Nhược Tuyết sẽ không tha cho hắn a…

Tô Mị vốn định tiếp tục phản bác, bất quá nhìn gương mặt nghiêm túc của Lạc Nam, cảm nhận được tâm tình của hắn, trong lòng cũng hưởng thụ cảm giác được nam nhân quan tâm, im lặng không nói…

Lạc Nam thấy dáng vẻ của Tô Mị, biết nàng đã nguôi giận, vội vàng đánh trống lãng chỉ tay vào đám Ngạc Ngư đang hấp hối:

“Nàng mau hạ thủ để còn nhận điểm tích lũy!”

Tô Mị thấy hắn nghỉ ôm mình, trong lòng hơi mất mát, ngoài mặt vẫn tỏ vẻ lạnh nhạt, không từ chối ý tốt của hắn, thi triển công kích kết liễu đám Yêu Thú…

Nhìn đám thi thể Yêu Thú, Lạc Nam hồi tưởng lại khoảng thời gian khi mới ra gian hồ, ngày đó hắn nghèo kiết xác, phải thu gom từng cổ thi thể đem bán kiếm Linh Thạch…

Hiện tại số linh thạch đó trong mắt hắn hoàn toàn không đáng kể, quả là thế sự vô thường a…

“Chúng ta đi!” Lạc Nam kéo tay nàng, tiếp tục di chuyển…

Tô Mị nhìn bàn tay mình bị nắm chặt, lườm hắn một cái, bất quá vẫn ngoan ngoãn đi theo…



Hai ngày sau…

Trước mặt hai người đã là một dãy núi hoang sơ rộng lớn, cũng là địa điểm lý tưởng săn giết Yêu Thú…

Những nơi như vậy số lượng yêu thú thường nhiều hơn các khu vực khác…

Điểm tích lũy của hai người đã vượt quá con số 1000 khá nhiều, bất quá vì đặt mục tiêu Thánh Linh Bảng, tốt nhất là càng nhiều càng tốt…

“Ngươi và tam muội làm sao quen biết?” Tô Mị đột nhiên quay sang hỏi một câu như vậy…

Lạc Nam trong mắt xuất hiện tia nhu tình, nhớ lại thời gian đầu gặp Yên Nhược Tuyết, tất cả như định mệnh sắp đặt vậy…

Nhìn bộ dạng của hắn, Tô Mị bỗng cảm thấy ngưỡng mộ tam muội của mình…

“Ta và Nhược Tuyết…” Lạc Nam cũng không giấu, đem mình truyền tống vào đúng lúc Yên Nhược Tuyết đang bị trọng thương kể lại…

Ngay cả chuyện hắn chủ động chiếm lấy nàng vẫn không ngần ngại thẳng thắng nói ra…

Tô Mị nghe xong, chỉ cảm thấy giữa nam nhân này và tam muội quả thật có duyên phận, mặc dù hắn cướp lấy thân thể nàng, nhưng đồng thời lại là ân nhân cứu mạng của nàng…

Nhớ đến bộ dáng hạnh phúc của Yên Nhược Tuyết khi nhắc đến Lạc Nam, nàng cũng không có lý do trách hắn…

Chợt, Lạc Nam nhếch miệng cười thú vị, quay sang Tô Mị nói khẽ:

“Phía trước có náo nhiệt, chúng ta đến xem thử một chút!”

Tô Mị gật gật đầu, biết khả năng quan sát của người này vượt xa mình, theo hắn tiến về phía trước…

Rốt cuộc, trong tầm mắt hai người xuất hiện một đám tu sĩ, số lượng khoảng vài chục người đang đứng trước một cửa hang động khổng lồ chiếm gần nữa ngọn núi lớn…

Một mùi hương thơm ngát lan truyền vào mũi hai người Lạc Nam, mùi thơm từ trong hang động phát ra…

“Có linh dược!” Lạc Nam và Tô Mị liếc nhau, trong đầu cùng dâng lên ý nghĩ…

Đám đông tu sĩ không đấu đá cạnh tranh, trái lại hết sức phối hợp đứng cùng một chỗ nhìn một thanh niên đang thao thao bất tuyệt…

“Chư vị, trong hang động có Linh Dược, tuy vẫn chưa xác định được đẳng cấp cụ thể là chủng loại gì…” Thanh niên ung dung nói tiếp:

“Bất quá bên trong có một gia hỏa yêu thú Ngũ Giai Trung Kỳ canh giữ, chắc hẳn không phải vật phàm!”

“Ngũ giai trung kỳ?” Đám người một mặt ngưng trọng, yêu thú Ngũ giai trung kỳ tương đương với Hóa Thần Trung Kỳ, dễ dàng nghiền ép bất kỳ tu sĩ nào ở đây…

Người thanh niên tiếp tục nói: “Vì thế Tống mổ mạo muội đứng ra hợp sức chư vị, cùng nhau tiêu diệt Yêu Thú, về phần Linh Dược, trong chúng ta ai ra giá cao nhất sẽ đạt được, số tiền đó sẽ chia đều toàn bộ cho chư vị có mặt tại nơi này!”

Đám người nhìn nhau gật đầu, phân chia như vậy cũng xem như hợp lý…

“Mọi sự nghe theo phân phó của Tống công tử, hy vọng chúng ta ra trận thắng lợi, mỗi người đều có thu hoạch!” Một tu sĩ chắp tay đồng ý nói…

“Đúng vậy, Tống công tử là người của Thất Cấp Thế Lực, tại đây uy tính không ai sánh bằng!” Đám đông tu sĩ vội vàng lên tiếng phụ họa…

Mà Lạc Nam nghe đến đây, thất vọng lắc lắc đầu, một gốc Linh Dược hoàn toàn không lọt nổi mắt hắn, huống hồ lại phải phân chia cho nhiều người như vậy?

“Chúng ta đi!” Hắn quay sang Tô Mị nói, định mang theo nàng rời khỏi…

“Khoan đã!” Tống công tử đột nhiên lên tiếng, trong mắt lấp lóe nhìn chằm chằm Tô Mị…

Mà đám đông rốt cuộc cũng phát hiện hai người Lạc Nam, nhìn thấy hắn vậy mà nắm tay Bách Hoa Tông đại thánh nữ dáng vẻ vô cùng thân mật, trong mắt không ít nam tử lóe lên một tia ghen ghét…

“Chúng ta chỉ tình cờ đi ngang qua!” Lạc Nam đành phải lên tiếng…

“Vị đạo hữu này, tu chân giới vốn lòng người khó dò, ngươi đã phát hiện Linh Dược trong động phủ, để tránh có người ngư ông đắc lợi, chỉ có thể gia nhập cùng chúng ta!” Tống công tử hết sức đường hoàng nói, trong ý tứ rõ ràng ám chỉ sợ Lạc Nam nhân lúc cháy nhà cướp của…

Hắn mặc dù biết Thành Tích Khảo Hạch của Lạc Nam không tầm thường, nhưng bên mình có vài chục tu sĩ, cảm thấy chẳng ngại ngần hắn chút nào…trái lại có thể nhân cơ hội chèn ép thiên tài mới nổi này một chút…

Lạc Nam trong mắt lóe lên, người này là đang muốn làm khó mình sao?

“Tống công tử nói đúng, gia nhập cùng chúng ta, có thể phân cho ngươi một phần!” Đám đông tu sĩ theo sau Tống công tử lên tiếng phụ họa…

Cả đám khi nói chuyện vẫn không rời mắt khỏi Tô Mị, hiển nhiên muốn bọn họ gia nhập là giả, nhân cơ hội kéo Tô Mị nhập bọn mới là thật…

Không thể không nói, hồng nhan họa thủy a…

Tô Mị cau mày, nàng sao có thể không nhận ra mục đích của đám người này là mình? Mở môi thơm nói thẳng:

“Chúng ta thật sự chỉ đi ngang qua, đối với Linh Dược của các ngươi không có hứng thú…”

“Tô tiên tử nói đùa! Nếu chúng ta dễ tin lời nói của người khác như vậy, cũng không tồn tại đến ngày hôm nay!” Tống công tử hiển nhiên không chấp nhận giải thích của nàng…

Lạc Nam không rãnh đôi co với đám người này, kéo tay Tô Mị muốn rời đi…

Đột ngột…

Vụt…

Một cơn lốc xoáy phá không mà đến, nhắm thẳng vào hai người…

Người ra tay là Tống công tử, tên này là một Phong hệ tu sĩ…

Lạc Nam nhướn mày, trong mắt lấp lóe sát cơ, tốc biến triển khai, kéo theo Tô Mị né tránh đòn công kích…

“Ngươi muốn chết?” Lạc Nam bình tĩnh nhìn kẻ gọi là Tống công tử lên tiếng…

Đám người hơi rùng mình, bị ánh mắt màu trắng kia nhìn chằm chằm, bọn hắn cảm giác như tử thần ghé qua vậy…

Bất quá nhìn lại số lượng đông đảo của mình, cả đám nhao nhao tiến tới, hung hăng nhìn Lạc Nam và Tô Mị…

“Tại hạ chỉ muốn ngăn hai vị rời đi mà thôi!” Tống công tử thấy bên cạnh có đồng minh, lòng tin tăng nhiều, cười nhạt nói…

Lạc Nam triệt để bị chọc giận, ngửa mặt lên trời cười gằn một tiếng…

Đánh lén hắn thì có thể tha thứ, nhưng có Tô Mị bên cạnh…

Tốc…

Thân ảnh hắn đột ngột biến mất…

Một lần nữa xuất hiện đã ở phía sau Tống Công Tử…

Thủy Hồng Cước huy động, một cước đạp mạnh…

“Tống công tử cẩn thận!” Tốc độ của Lạc Nam quá nhanh, đám đông chỉ có thể lên tiếng nhắc nhở…

“Bạo Phong Cước!” Tống công tử cũng phản ứng nhanh nhạy nhờ vào thuộc tính Phong của mình, lốc xoáy gia trì vào thân hắn, quay người đạp mạnh về Lạc Nam…

Thủy Hồng Cước va chạm Bạo Phong Cước…

Răng rắc…

Âm thanh xương cốt đứt gãy vang lên, chỉ thấy thân thể Tống công tử bay mạnh ra ngoài, xương cốt một chân có dấu hiệu nứt vỡ…

“Làm sao có thể?” Đám người gương mặt ngơ ngác…

Bọn hắn chưa kịp định thần, một âm thanh như tử thần đòi mạng vang vọng trong không gian:

“Giao ra tất cả Thẻ Bài trên người các ngươi, bằng không chết!”



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
T
Thiện30 Tháng một, 2023 18:48
Đại thủ biết cấm kị xong tin tức về tay hồn thánh xong từ hồn thánh lại về bố nó kiểu này lộ ra thằng main bị truy sát ngập mồm cho coi kích thích kích thích
T
Thiện30 Tháng một, 2023 18:48
Đại thủ biết cấm kị xong tin tức về tay hồn thánh xong từ hồn thánh lại về bố nó kiểu này lộ ra thằng main bị truy sát ngập mồm cho coi kích thích kích thích
NVK
Nguyen Vu Kien30 Tháng một, 2023 18:38
Tình tiết giết con cha đến r kìa k bt lũ bất tử tộc có đc chia sẻ bí mật k nhỉ
NL
Ngọc Linh30 Tháng một, 2023 17:29
Có khi nó lại thành lĩnh vực hay yếu tố để đúc thành thể chất thứ hai cho lạc kỳ nam cg nên.
VK
Võ Kiệt30 Tháng một, 2023 15:42
Nên nhớ dính líu đến luân hồi kà bá đạo cũng 1 2 3 hạng đầu
BĐN
Bu đây nè!30 Tháng một, 2023 15:22
T đoán đợt này Bất Khương đám cặn bã dù có thoát khỏi khốn cảnh thì chính Bất Tử Thiếu Chủ và Bất Khương sẽ sinh ra Tâm Ma đối vs LN, 1 khi Tâm Ma ra đời thì sẽ là chướng ngại cực lớn đối vs thành tựu sau này của các tu sĩ. Cách duy nhất để xóa bỏ Tâm Ma của tụi nó chỉ có 1, đó là bằng mọi giá phải diệt sát LN!
KT
Khang Tran30 Tháng một, 2023 15:14
Tiếp đi Hậu ơi 1849 đi
NL
Nam Lê30 Tháng một, 2023 12:40
Hi Vũ nghe Tuế Nguyệt gọi LN là phu quân xém chút nhảy dựng bị hớt tay trên
KL
Khuyết Lăng30 Tháng một, 2023 07:55
Vỡ đan điềm cái đéll jx,mày đọc lướt à? Đell thấy lúc nó solo với bất tử thiếu chủ thì đã nói là cả đan điềm bao gồm các điểm yếu cũng k chết đc
N
Ngọc30 Tháng một, 2023 05:28
Nó tộc bất tử mà đánh phải lâu rồi
TN
Thái Nguyễn30 Tháng một, 2023 03:47
Sau này cu nam ngưng luyện cho kì nam 1 giọt tinh huyết nghịc long , kì nam luyện hoá r , ở đoạn mà hai chị e kì nam chuẩn bị đc trải ngiệm luân hồi có viết á
TN
Thái Nguyễn30 Tháng một, 2023 03:43
Khả năng cao cấm kị là cấp bậc thần cấp , mà tu luyện đến cấp bậc này là do cảm ngộ đại đạo , ngộ tính + thiên phú cao chứ k phải do huyết mạch hay thể chất , ngộ tính cao thì nhân tộc cũng tu đến cấm kị đc
NQ
Nguyen Quang30 Tháng một, 2023 02:33
Long ngạo thien cướp đoạt huyết mạch nghịch long đấy sao k cướp đc
DCT
Dao Cong Trung29 Tháng một, 2023 19:04
Lời đầu tiên xin phép cảm ơn tác giả đã cống hiến 1 tác phẩm hay tới đọc giả. Tuy nhiên muốn góp ý vì tình tiết những chương sau này vừa vô lý và cũng không có sức thuyết phục đối với những người đọc truyện lâu năm. Mong tác giả Hậu xây dựng cốt truyện hợp lý hơn.
T
Thiện29 Tháng một, 2023 18:49
Đọc tua hả ko thấy ln trích cho 1 giọt nl huyết à
BĐN
Bu đây nè!29 Tháng một, 2023 14:55
Bạo Loạn Luân Hồi Vực bá đạo vãi nồi thiệt, k bt nếu nó trở thành 1 loại lĩnh vực nào đó đc kẻ đó chấp chưởng lô hỏa thuần thanh thì sẽ còn ra dạng nào nx đây? Nói k chừng so vs Thời Không Lĩnh Vực, Vạn Ma Lĩnh Vực, Luyện Độc Lĩnh Vực, Lĩnh Vực Lực Đẩy,... các loại còn mạnh mẽ hơn nha?
T
Trandung29 Tháng một, 2023 14:39
Chương sau mới hay 1vs 12
TT
Tán Tu29 Tháng một, 2023 11:57
Hm bẤt tử ln nó k mua. Sau cần thì mua thôi s phải cướp
TKT
Tìm Khoảng Trời Riêng29 Tháng một, 2023 10:20
Cái hệ thống nó thiếu huyết mạch ạ. Cấm kỵ có cấm kỵ trị nhưng đống vĩnh hằng thuộc tính thì cái gì trị nó
N
nguyenhuuvy129 Tháng một, 2023 07:30
có mấy thằng mà sao thay lâu quá ko giải quyết được
BĐN
Bu đây nè!29 Tháng một, 2023 04:25
Tương tự như vậy vs các loại khác, k phải sở hữu Huyết Mạch cao cấp là trở thành tồn tại nghịch thiên. Ngay cả Cấm Kỵ cx có thể bị khắc chế bởi 1 Cấm Kỵ cấp cao hơn mà?Đó là quy luật của tạo hóa r, k j là trường tồn vĩnh hằng cả, ngay cả Vĩnh Hằng Thuộc Tính cx k thể Vĩnh Hằng thật sự như cái tên của nó mà?(Dưới Cấm Kỵ all đều tiêu vong, k thể đồng thọ cùng trời đất)
BĐN
Bu đây nè!29 Tháng một, 2023 04:19
Nhìn hình chung thì k phải Thiên Địa Sủng Nhi 0 có cách trị,0 cần đến Cấm Kỵ vẫn có thể áp chế phần nào.Chẳng hạn như Bất Tử Tộc, tụi nó mặc dù sở hữu thân thể bất tử nhưg có thể phá vỡ đan điền hoặc phong bế chúng nó lại,ngoài ra có thể công kích linh hồn bởi Hồn Tu tụi nó rất kém.Như Binh Nhân Tộc bị Bí Tự Binh đồng hóa điểm mạnh(gây sức ép lên các loại binh khí)
SKN
sơn ko ny29 Tháng một, 2023 03:35
Ụa mak khoan hình như lúc ở hạ giới cbị sinh lạc kỳ nam thì lạc nam chỉ truyền cho kỳ nam huyết mạch chân long thôi vì sợ long tộc cảm ứng sao h lại có nghịch long huyết mạch zợ ?
LM
linh manh28 Tháng một, 2023 15:27
mong xử lý trước thằng Hồn tu biết main có Cấm kỵ
NL
Ngọc Linh28 Tháng một, 2023 15:00
Huyết mạch là tự nguyện ngưng tụ chứ ko cướp đoạt đc, cấm kỵ có cấm kỵ trị, sao này lạc nam cg có kì phùng địch thủ thôi.
BÌNH LUẬN FACEBOOK