'Hơ... Cái quái gì vậy?'
Chìm trong bóng tối quá lâu khiến cho cả cơ thể Uông Tình như không còn là của mình nữa, cả người nóng ran, lại nhẹ tênh. Phải cố gắng lắm Uông Tình mới có thể mở được đôi mắt nặng trĩu của mình ra.
Nhưng mà trước mắt cô là cái gì?
Rõ ràng trước khi bất tỉnh cô vẫn còn ở trong phòng trọ của mình, bất quá nếu bạn cùng phòng thấy cô không ổn thì cũng chỉ là đưa đến bệnh viện thôi. Tại sao bây giờ cô lại ở trong một căn phòng lộng lẫy như cung điện vậy?
Quá xa hoa rồi! Cô làm sao có thể trả nổi tiền thuê căn phòng này chứ?
Mặc dù khó hiểu đến phát điên nhưng mà cô vẫn không thốt nổi thành lời, cổ họng quá khô khốc!
Uông Tình lấy hết sức lực của mình để ngồi lên, đầu còn choáng váng vô cùng. Chưa kịp bước xuống giường đã nghe tiếng hốt hoảng của ai đó:
"Tiểu thư, người không thể xuống giường được!"
Cô hầu hoảng hốt chạy đến đỡ lấy Uông Tình. Nếu để mấy vị lớn trong nhà biết cô không chăm sóc cho tiểu thư cẩn thận, cô sẽ bị xử phạt mất!
Tiểu thư?
Uông Tình khó hiểu nhìn người mặc đồ nữ hầu đang vội vã đỡ mình nằm xuống, từ khi nào mà cô có được đãi ngộ tốt thế này nhỉ?
"Tiểu thư uống chút nước đi, cũng may đã hạ sốt rồi, nếu không mọi người sốt ruột chết mất!"
Uông Tình cố gắng gạt bỏ sự khó hiểu của mình, nhanh chóng uống một ngụm nước lớn. Đợi đến khi cổ họng đỡ hơn mới thều thào nói:
"Chuyện... Chuyện gì xảy ra với tôi vậy?" Lạ quá, giọng cô tại sao lại nghe khác như vậy, không lẽ cổ họng vẫn chưa thông?
Người hầu lập tức thở dài:
"Tiểu thư không nhớ gì sao? Cô đi đến biệt thự của ngài Bách tìm ngài ấy, sau đó... Sau đó lại bị... Bị ngài ấy cho người ném xuống hồ nước lạnh!"
"Hả!" Bị ném xuống hồ nước lạnh? Cô chỉ là đi làm về dầm mưa nên cảm mạo, làm thế nào mà thành ra bị ném rồi?
"Tiểu thư à, tiểu thư đừng buồn, bây giờ là nằm tịnh dưỡng đã, nếu không phu nhân cùng mọi người sẽ lo lắng lắm."
Uông Tình thở dài cụp đầu xuống, lúc này cô mới phát hiện hai cánh tay của mình trắng nõn, lại mảnh khảnh, rõ ràng... Rõ ràng đâu phải tay của cô?
Trái tim Uông Tình đập càng lúc càng nhanh, không lẽ... Cô xuyên không thành một người khác rồi?
"Chị... Chị có thể ra ngoài không? Em... Em còn muốn ngủ."
"Vâng, nhưng bây giờ tiểu thư phải uống thuốc đã."
Uông Tình ngoan ngoãn nhận lấy thuốc rồi lại nhanh chóng uống hết. Đợi đến khi cô người làm đã ra ngoài, Uông Tình lập tức chạy đến chiếc gương lớn trong phòng.
Người trong gương có mái tóc xoăn đen óng mượt, đôi mắt to tròn, làn da trắng nhưng tái nhợt, có lẽ do vừa trải qua cơn sốt nên cơ thể suy nhược, tuy gương mặt vẫn còn nét trẻ con nhưng rõ ràng là rất xinh đẹp.
Đây... Đây rõ ràng không phải là cô!
Uông Tình toàn thân run lên, do quá kích động nên lại ngất xỉu thêm lần nữa...
-------------------------------
Lần thứ hai tỉnh lại trong cơ thể này thì mọi ký ức trước đó của cô tiểu thư đều truyền đến trong đầu cô. Hiện tại cô đã có thể hiểu tại sao mình lại xuyên không vào thân xác này.
Thật trùng hợp là cô gái này cũng tên Uông Tình, nhưng là một cô tiểu thư giàu nứt tường đổ vách!
Hào môn thế gia nào mà không có hôn ước từ nhỏ, cô gái này cũng thế, được đính hôn với Bách Tư Kỳ - Người đàn ông hoàn mỹ bậc nhất.
Uông Tình đã yêu say đắm Bách Tư Kỳ từ lần đầu gặp mặt, nhưng Bách Tư Kỳ lại quá lạnh lùng, hiển nhiên là không đồng ý cuộc đời mình bị sắp đặt nên chưa một lần nở nụ cười với cô.
Mà như thế lại không khiến Uông Tình từ bỏ, ngược lại càng say mê bởi vì Bách Tư Kỳ ngày càng trở nên hấp dẫn, có sự nghiệp riêng, lại có sự ủng hộ của gia tộc.
Hôm đó là ngày Bách Tư Kỳ trở về nước, Uông Tình cũng tức tốc diện đồ đẹp đến gặp hắn, vậy mà chờ mãi vẫn không thấy hình bóng hắn đâu cả. Đến khi thấy hắn thì hắn lại vội vã muốn ra ngoài. Bởi vì Uông Tình cản đường nên hắn liền bảo vệ sĩ ném cô xuống hồ. Đây không phải lần đầu tiên, mỗi lần Bách Tư Kỳ cảm thấy chán ghét Uông Tình thì đều dùng những cách tương tự.
Vậy mà cô tiểu thư này vẫn không chịu bỏ cuộc.
Bây giờ là mùa đông, mặt hồ tuy chưa đóng băng nhưng cũng đã đủ để một cô tiểu thư được nâng niu từ nhỏ giống không bằng chết!
Và... Ai biết ông trời thương tình hay sao mà để cô nhập vào thân xác 'công chúa' này. Rốt cuộc đã thoát khỏi cảnh nghèo túng mỗi khi giữa tháng rồi a!!!
Tuyệt quá!
Hừm... Mặc dù không biết có phải tiểu thư thật đã xuyên thành cô hay không? Nhưng mà cô đã chiếm thân xác người ta thì cũng phải giúp người ta lấy lại thể diện!
Chuyện một tiểu thư danh giá hạ thấp mình bám theo nam nhân là không chấp nhận được!
Đã thế thì cô đây sẽ hủy hôn cho mà biết! Bách Tư Kỳ, anh tưởng anh có giá lắm sao?