Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

   Hôm nay Uông Tình đến Bách gia chơi. Cũng thật lạ là Bách phu nhân rất thích cô, mặc dù chính cô đã đòi hủy hôn trước, làm mất thể diện của họ nhưng tình cảm của bà với cô vẫn không thay đổi tý nào. Thậm chí còn quý mến hơn, bởi bà ấy cho rằng Bách Tư Kỳ có lỗi trước, ép cô đến nước phải hủy hôn!

   Vốn cô không muốn đến nơi này nhưng mà bà ấy bảo có phải cô giận bà luôn rồi hay không? Uông Tình sợ bị hiểu lầm nên liền nhận lời đến chơi.

   Bách gia so với nhà cô đúng là còn hơn một bậc. Cũng may cô đã thích nghi được kha khá từ khi xuyên vào cơ thể này rồi, nên cũng không làm hành động gì mất mặt.

   Bách phu nhân là một người phúc hậu, cứ cười hiền từ với cô suốt, có lẽ là do tính tình cô thay đổi ít nhiều, nói năng cũng không kiêu ngạo nên bà ấy càng thích. Đối đãi với cô tốt hơn cả trước nữa.

   Đợi đến buổi chiều, bỗng nhiên có khách của Bách Gia đến, vốn cô muốn nhân cơ hội này về nhà luôn, nào ngờ bà ấy nhất quyết muốn cô phải ăn tối cùng bà và chồng.

   Từ chối cũng ngại nên cô đành ở lại, lấy vài cuốn sách kinh tế ra vườn ngồi nghiên cứu.

   Trước đây cô cũng đi làm vài năm rồi, nhưng những kiến thức mà cô có cũng chỉ dừng lại ở một nhân viên văn phòng bình thường. Thứ cô cần bây giờ là cách quản lý nhân sự, điều hành công ty đi lên, mà những thứ này thì rất khó học, phải đi thực hành thì mới có kinh nghiệm.

   Nhưng muốn ba để cô đến tập đoàn nhà mình thì bản thân cũng phải có nền tảng một chút, nên cô đành tự lấy sách nghiên cứu.

   Thú thật... Nó khó hiểu chết đi được. Có lẽ cách dùng từ của tác giả không khiến cô tiếp thu được.

-----------------------

   Bách Tư Kỳ không nghĩ hôm nay mình về nhà đột xuất lại được gặp cô gái này.

   Lần này vẫn giống như lần trước, không trang điểm, không ăn mặc lòe loẹt, mà yên tĩnh ngồi đó đọc sách, không màng xung quanh, cũng không biết mình có bao nhiêu tươi đẹp.

   Bỗng nhiên Bách Tư Kỳ có một ý nghĩ, nếu ban đầu Uông Tình cũng giống như bây giờ, có lẽ hắn sẽ gật đầu chấp nhận cuộc hôn nhân này.

   Bách Tư Kỳ vậy mà quên mất, bây giờ đã chẳng còn cuộc hôn nhân nào cả. Nhận ra điều này khiến hắn cảm thấy khó chịu vô cùng. Cứ như một thứ gì đó vốn thuộc về mình mà bây giờ lại mất đi...

   Hắn chậm rãi đi đến chỗ cô, yên lặng quan sát cô và cả nội dung quyển sách.

    Cô gái nhỏ có lẽ không thông nổi nội dung của nó, vẻ mặt chán chường cùng bất đắc dĩ.

   Trên sách có rất nhiều chỗ khoanh tròn lại, hiển nhiên là chỗ không hiểu.

   "Có muốn tôi giúp không?"

   "Á!"

   Uông Tình thét lên, đột nhiên hắn cất tiếng làm cô giật bắn mình. Giọng hắn không nóng không lạnh dọa cô sợ chết khiếp!

   "Em đang làm gì xấu sao? Sao lại giật mình?"

   Uông Tình giận dữ nhìn hắn, có lý mà không thể cãi, thật bực mình!

   Không lẽ ký ức của cô tiểu thư có vấn đề? Thấy cô hắn nên tránh đi chứ, tại sao cứ đến gần cô là sao?

   "Với trình độ của em, tự đọc sách sẽ chẳng vào được miếng nào đâu."

   Bách Tư Kỳ nói xong liền lấy cuốn sách trên tay cô, chỉ vào những chỗ cô đánh dấu lại mà nói tường tận chi tiết.

   Uông Tình rất bất ngờ, nhưng đúng là hắn thật tài giỏi, cô đọc đi đọc lại mãi mà chẳng hiểu gì hết, nhưng hắn chỉ cần nói một lần là cô hiểu ngay! Thật tài tình!

    Vậy là nguyên một buổi chiều Uông Tình đều được hắn chỉ dẫn rất nhiệt tình, hảo cảm ban đầu với hắn là con số không thì bây giờ lên được vài số rồi!

   "Hay thật... Anh nói tôi đều hiểu hết rồi! Anh thật tài giỏi nha!"

    Uông Tình vui vẻ vô cùng, còn giơ ngón cái lên tán thưởng hắn nữa.

   Bách Tư Kỳ đứng hình vài giây, cảm thấy tim lỡ đi một nhịp. Tại sao cô gái này càng ngày càng vừa mắt hắn?

------------------------

   Bữa ăn tối hôm nay, đối với những người nhà họ Bách thì đặc biệt vui vẻ.

   Bách phu nhân thì gương mặt đầy nét xuân, cứ cười mà nhìn cô và Bách Tư Kỳ suốt. Bách lão gia thì vui vì cô đến chơi, mà con trai cũng thật trùng hợp về ăn bữa cơm với gia đình.

   Cô thì lại thấy họ quá mờ ám, đặc biệt là tên họ Bách, vừa nãy hắn còn gắp thức ăn cho cô một cách tự nhiên, sau đó làm như không để ý đến ánh mắt của mọi người, tiếp tục ăn, rồi lại tiếp tục gắp cho cô.

   Ký ức này có phải bị sai rồi hay không?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK