SS Hà Thần
Hắn muốn mình có khả năng bảo vệ cô, cho cô một cuộc sống hạnh phúc, vì thế hắn lựa chọn rời đi mà không nói lời tạm biệt, nhưng hắn luôn mong một ngày trở về có thể cho cô tất cả những thứ tốt đẹp nhất thế gian này.
“Cung tiễn chiến thần!”
“Cung tiễn chiến thần!”
Đột nhiên mọi người đồng thanh cất tiếng hô vang, giống như một đợt thủy triều chấn động trời đất.
Người đàn ông lái xe tên là Mã Tuân, anh ta nhìn thanh niên ở hàng ghế sau với đôi mắt đỏ oạch, trong lòng cảm thấy rất lưu luyến: “Thủ hộ, anh thật sự muốn rời khỏi nơi này sao?”