Tên Hán – Việt: Dã tinh đèn.
Tác giả: Chung Cận.
Thể loại: Ngôn tình, hiện đại, chữa lành, HE.
Độ dài: 53 chương + 5 PN.
Dịch: BYY.
Tác gia sa sút tinh thần X Thiếu nữ lạc đường, hơn kém nhau 6 tuổi!
Cố Gia Niên trượt đại học nên về quê ngoại nghỉ hè.
Cô vô tình đi vào căn biệt thự phủ đầy dây bà sơn hổ, bên trong có một quái nhân suốt ngày ru rú không thấy được nắng trong miệng các vị hương thân phụ lão.
Thậm chí mấy đứa nhỏ còn trộm gọi anh là ma cà rồng.
Khoảnh khắc kỳ nghỉ hè kết thúc, cô đã làm hai việc, thông báo chuyện học lại với bố mẹ, và tỏ tình với anh.
Một cái đã thành công, một cái đã thất bại.
Hai năm sau, Cố Gia Niên đang học hành chăm chỉ tại khoa Trung Văn đầy người tài của Trú đại.
Trong tiết Giám định và Thưởng thức Văn Học nào đó, phân nửa danh mục sách sắp xếp của giáo sư đều đến từ vị tác gia mới đang nổi tiếng —— dựa vào trường thiên tiểu thuyết và đoản thiên tiểu thuyết trong hệ liệt nhận được các giải thưởng lớn.
Hai giờ sáng Cố Gia Niên ngồi trong thư viện, lật lời tựa của quyển trường thiên tiểu thuyết kia.
Anh viết.
“Khai bút long đong, qua già mươi hồi ngưng viết, đều là vì hiện thực mệt nhoài bào mòn ảo tưởng lãng mạn. Mãi cho đến một ngày, em gõ cửa nhà tôi, đẩy cánh cửa ngổn ngang hoa phù tang ra, đi vào với một hộp bánh ngọt. Từ đây ánh sáng đổ xuống.”
*
Góc nhìn của Trì Yến.
Trì Yến vừa mới xóa phần mở đầu bản thứ mười hai thì có kẻ không có mắt đột nhiên gõ cửa nhà anh.
Anh sầm mặt đi mở cửa, phát hiện có một đứa nhỏ dè dặt đứng đấy, mắt to da trắng, trong tay còn cầm một hộp bánh ngọt.
Vì nể mặt người lớn, anh miễn cưỡng kết thúc cuộc sống suốt ngày ru rú của mình, bắt đầu chăm sóc đứa nhỏ tự ti sa sút bởi áp lực nặng nề của kỳ thi đại học.
Cho em chìa khóa.
Cho em ở lại đọc sách.
Đưa em đi khám bệnh.
Đưa em đi dạo phố.
An ủi, động viên, khen ngợi em…
Đứa nhỏ rất lễ phép, cũng rất biết điều, nhưng chưa từng gọi anh là anh.
Cuối cùng cũng chờ đến ngày kỳ nghỉ hè của em kết thúc phải đi học lại, ấy thế mà đứa nhỏ này lại ngượng ngập tỏ tình với anh.
“…”hãy đọc ở trang chính chủ
Trì Yến liếc em: “Thi đại học xong hẵng nói.”
Đợi kỳ thi đại học năm sau của em kết thúc, Trì Yến tính toán thời gian có điểm gởi tin nhắn cho em.
“Điểm như thế nào?”
Nửa ngày sau, em trả lời: “Dạ thi khá tốt.”
Lại gõ qua một dòng: “Cảm ơn anh Trì Yến ạ.”
Anh, Trì Yến.
“…”
Mẹ nó, càng già càng dễ bị lừa.
Một câu nói giới thiệu: Một lần chạy trốn, cách những năm sáng, sao hoang là đèn.(*)
(*) Năm ánh sáng là đơn vị đo chiều dài sử dụng đo trong khoảng cách thiên văn. Ý của câu văn này là: Ở một nơi rất xa rất rất xa, xa đến mức chỉ có thể thấy được phạm vi thiên hà, ánh sao hoang dã hóa thành ngọn đèn.
Lập ý: Tình yêu và lý tưởng.
BYY nói:
1. Truyện không có gì đau lòng cả, nam chính không có bệnh, nữ chính cũng không có bệnh, nhưng tâm hồn chằng chịt vết thương của họ sẽ khiến bạn bất giác rơi nước mắt. Vì thế mới gọi đây là một câu chuyện song hướng chữa lành, chữa lành cho bạn, cho tôi, cho Cố Gia Niên, và cho cả Trì Yến. Nếu bạn nguyện ý đọc, bạn sẽ thấy mình trong đó, tin tôi đi.