Năm tháng trôi, cũng đã hơn mười mùa lá rụng, nàng ngóng chờ thời điểm xuất cung, trong lòng tính toán rõ ràng, bao năm nay dồn được vốn liếng sẽ đem về Bình Nam, chăm sóc tổ mẫu của mình
Thời gian sắp tới, ước nguyện sắp thành hiện thực thì thời khắc mấu chốt nàng lại trúng mưu kế của kẻ gian
Kính Bình Hầu ở đất phong xa xôi, vừa là nơi giàu có đông đúc, vừa phát triểu thuận lợi, ngôi cửu ngũ nghĩ cách lung lạc nhân tâm, nên muốn mượn nhờ nữ nhi lôi kéo quan hệ.
Hoàng Hậu lại sợ nữ nhi gặp ủy khuất tại chỗ Trần Thúc, ngàn tuyển vạn chọn, mới chọn ra được người tâm ý cẩn thận như Đường Ngọc đi dịch quán thử cưới
Thanh âm của hắn, như ngọc thạch ôn nhuận, đầu ngón tay lại lạnh như băng
Hôm sau, Đường Ngọc mệt mỏi hồi cung, rốt cuộc cũng được ân điển rời kinh.