Dù có là ở rể đi chăng nữa thì với điều kiện của cô gái ấy, dư sức lấy được một người tốt hơn gấp trăm lần,
Hoàng Thiên ở rể nhà họ Lâm chịu đựng bao khinh thường, nhục nhã.
Ba năm trời kết hôn, vợ anh chẳng thèm ngó ngàng đến anh, cả gia đình đều căm ghét, châm chọc anh.
Chân có tật là lỗi của anh ư?
Anh chỉ là đi đứng không tiện, không phải cái gì cũng làm không được, không phải vô dụng bất tài như họ nghĩ.
Anh nhẫn nhịn đủ rồi, phải cho họ sáng mắt ra rốt cuộc anh có thể làm được gì