Nhìn thấy bộ dạng này của Trương Vị, Hoàng Thiên thật khó có thể nhận ra cậu ta! Mới vào Tập đoàn Lửa Hồng còn chưa đầy một ngày một đêm, tại sao Trương Vĩ lại trở nên đáng sợ như vậy? Xem ra môi trường xung quanh thực sự ảnh hưởng rất lớn đến con người, quả là gần mực thì đen.
“Tôi tức chết mất thôi! Tức chết mất thôi...
Hoàng Thiên, cháu mau giết chết thằng khốn kiếp này cho ông, coi như ông không có đứa cháu này!”
Trương Công Điên tức giận nói với Hoàng Thiên, ông cụ đã hoàn toàn thất vọng về Trương Vĩ.
Trong lòng Hoàng Thiên cũng rất tức giận, nhưng anh vẫn có thể giữ được tỉnh táo.
Ông cụ đã không còn bình tĩnh được nữa rôi, vậy nên Hoàng Thiên càng không thể làm mọi chuyện rối tung thêm nữa.
“Thôi ông đừng tức giận nữa, cháu nhất định sẽ đưa cháu trai của ông trở về.”
Hoàng Thiên an ủi Trương Công Điền.
Trương Công Điền tức giận đến mức không thể nói thêm được lời nào nữa.
Nhưng ông cụ cũng hơi gật đầu đồng ý với câu nói của Hoàng Thiên.
“Muốn đưa tôi trở vẽ? Mẹ kiếp, cũng phải đợi tôi đồng ý trước chứt”
Trương Vĩ tức giận nhìn chằm chằm Hoàng Thiên, không ngừng chửi mắng.
Danh Sách Chương: