Tên Hán Việt: Sa điêu công tha trọng sinh liễu
Thể loại: Ngọt sủng, Trọng sinh, Chủ thụ, Sảng văn, 1v1.
Nguồn: wikidich.com
Tình trạng bản gốc: Hoàn 120 chương + 6 NT
Editor: Vũ - Khả Tịch Nguyệt
Tóm tắt một câu: Hạnh phúc thì ra đơn giản như vậy!
Ý chính: Ánh dương chân lý hóa ra luôn chiếu sáng chiếc mông bự (nguyên văn: "Chính đạo chiếu sáng ở đại đít thượng")
Văn án
Ai ai cũng nghĩ rằng Tạ Trọng Tinh chính là có phúc ba đời mới có thể được gả cho Thái Tử gia Tần Chung Việt.
Đã vậy cuộc sống hôn nhân còn mặn nồng thắm thiết, được Tần thái tử cưng nựng đủ điều, năm năm như một yêu thương, sủng ái, thật sự là một đôi chồng chồng khiến người ta vừa hâm mộ vừa ghen ghét.
Nhưng mọi người nào biết Tần Chung Việt chính là có khổ nhưng không thể nói ra, trong lòng có bao nhiêu nước đắng, bao nhiêu uất ức đều chỉ có thể than thở với bạn tốt.
Mà bạn tốt khi nghe hắn giãi bày cũng kinh ngạc đến rớt cằm
Cái gì mà "tên kia là mộtmột quản gia chính hiệu, không cho tôi hút thuốc uống rượu, không cho tôi đi nhậu nhẹt tụ hội, còn đứng gác cổng, làm cho tôi đúng 10 giờ phải có mặt tại nhà!"
Rồi cái gì mà
"Mỗi tuần giao lương thực mười lần để nộp thuế, chỉ có thể nhiều hơn không thể ít hơn, thời gian cũng phải hơn nửa tiếng đồng hồ đó! Y cho rằng tôi là mấy cái máy bằng nhôm hợp kim kia sao?"
"Tiền lương hay thẻ ngân hàng cũng nộp lên luôn, mỗi ngày chỉ cho tôi một trăm nhân dân tệ! Trên giường làm y thoải mái mới có thể cho thêm mấy trăm!"
Tần Chung Việt nổi giận đùng đùng, lại ủy khuất muốn chớt, "Vịt còn quý báu hơn cả tôi! Tôi chỉ hầu hạ mỗi y thôi!"
"Nếu cho thêm một lần nữa, tôi tuyệt đối không sẽ cưới y! Trước kia tiền tiêu vặt của tôi mỗi tháng là 800 vạn lận đó!" Thái Tử gia nói với bạn tốt như vậy.
Nói xong câu đó ngày hôm sau, Tần Chung Việt lập tức trọng sinh tới thời điểm 17 tuổi.
Lúc này Tạ Trọng Tinh 18 tuổi, y bần cùng đến mức chỉ có một bộ quần áo cũ, vớ lủng lỗ, giày dơ bẩn còn bị bung keo, là quỷ nghèo nổi danh trong trường học, cho dù có một gương mặt đẹp, cũng bị người khinh thường ghét bỏ.
Lúc cha mẹ Tạ Trọng Tinh tới xử lý thủ tục thôi học cho y, Tần Chung Việt mới biết được y là học bá của năm nhất, hàng năm đều lấy được học bổng, là mầm non Trạng Nguyên mà trường học coi trọng, chứ không phải là "Phế vật bỏ học không thích đọc sách trong mắt chỉ có tiền" trong miệng em trai.
Tần Chung Việt không thể nhẫn nại được nữa, kéo Tạ Trọng Tinh vào trong lòng ngực, nổi giận ầm ầm: "Em tiếp tục học cho tôi! Nhà Tần gia chúng ta chưa từng có được Trạng Nguyên, em nhất định phải tiếp tục học cho tôi!"
Tạ Trọng Tinh nâng mắt lên, mù mờ nhìn hắn, cảm xúc trong mắt tựa như đang hỏi: Anh là ai?
Tần Chung Việt muốn độc chiếm hôn Tạ Trọng Tinh, run run một chút, vẻ mặt chính khí lẫm liệt: "Tôi chỉ là một người có ý tốt không muốn lộ ra họ tên mà thôi!"
Sau này, Tần Chung Việt mặt dày hỏi Tạ Trọng Tinh, "Nếu chúng ta kết hôn, tiền tiêu vặt mỗi ngày có thể cho anh một ngàn nhân dân tệ được hay không?"
Tạ Trọng Tinh: "?"
Tần Chung Việt: "...... 500 cũng được á."
_______________________
Sa điêu /沙雕/: lái của từ "ngốc bức" •nghĩa chuyển hiện nay: ba lắc ba xàm,.. ( đây chính là từ mà 2 editor để Paylak)
Đọc chỉ nam:
1. Chủ thụ, Tạ Trọng Tinh thụ, Tần Chung Việt công, bao quát là khôn khéo lãnh đạm xinh đẹp thụ x hơi thiểu năng trí tuệ sủng vợ nhịn không được khi vợ bị ăn hiếp sa điêu công
2. Bánh ngọt nhỏ siêu cấp ngọt, độ dài không dài ~
3. Cầu cất chứa vịt!