Cô tuy bướng bỉnh nhưng luôn về đứa con làm ba mẹ cô tự hào nhưng không ai biết rằng ẩn sâu trong lớp vỏ bọc ấy cô là một sắc nữ chính hiệu đã bắt đầu đọc tiểu thuyết H văn từ hồi cấp ba.
Hôm nay là ngày đầu tiên cô đi làm cư nhiên lại dậy trễ chẳng là hôm qua đọc H văn đến gần sáng mới chịu ngủ.
Cô ra ngã tư bắt xe buýt nhưng bị trễ chuyến vì thế cô chạy như bay đến tập đoàn Nam Cung chỉ lo ngày đầu tiên đã đi trễ sẽ bị đuổi thẳng cổ cho mà xem.
Vừa vào cửa đã chạm phải một lồng ngực rắn chắc bị bất ngờ cô ngã ngồi trêи mặt đất vừa la toáng lên: ” Á …. “
Người vừa va chạm với cô đi thẳng chẳng hé lấy một chữ.
Cô do quá tức giận nói như hét: ” Đụng phải người ta không xin lỗi lấy một câu đúng là tên vô lại. “