Văn án:
“Khi đi qua một thôn quê hữu tình, ta vô tình được chứng kiến câu chuyện tình giản đơn mà chân thành của Thu Diệp và Hàn Lương.
Thu Diệp nàng trước nay luôn là một nữ tử bản lĩnh, dám yêu dám hận, cầm lên được thì bỏ xuống được. Nàng gặp Hàn Lương, nam tử ôn nhu ấy đã vô tình đi nhầm vào tim nàng, vì vậy nàng nhanh chóng quyết định muốn rước chàng vào cửa.
Dù cho quá trình có vất vả, có gian nan nhưng rìu cùn đốn lâu còn đổ cây, huống chi Thu Diệp lại là một lưỡi rìu vừa sắc vừa khôn vừa chăm chỉ.
Người xưa có câu, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén, Hàn Lương á, đố chạy được đấy:)))”