Bộ Thư nhìn lên, khi tia nắng rực rỡ kia ánh vào mắt, khiến cậu chỉ có thể nheo mắt lại, nhưng vẫn chỉ có thể thấy hình ảnh ngược sáng của ai đó, một cái bóng thật dài, thật mảnh, mờ nhạt và kéo dài.
Trên lưng anh vươn ra một đôi cánh sắc nhọn, màu xám.
Chúng chấp chới vỗ như chực bay cao.
Tiếng la hét vang lên, chọc đau màng nhĩ của Bộ Thư. Đầu óc trống rỗng của cậu bật ra những chữ đầu tiên:
- Địa đàng sa ngã, thiên sứ cũng phải chạy trốn.
Thẩm Hi Quang cay nghiệt u ám, là thằng quỷ sứ trong mắt người ta. Vậy mà sau khi tự sát thất bại, anh nhận được một email kỳ quái:
Gửi anh thiên sứ,
Em có thể viết ra câu chuyện của anh không?