Tôi vẫy tay với người ở ngoài cửa: “Chồng ơi, mau vào đây để bác sĩ khám cho đi.”
*
Lúc tôi mở cửa bước vào phòng khám, rõ ràng Giang Cảnh Nghiễm đã thất thần trong giây lát.
Nhưng anh ta cũng nhanh chóng nhìn đi chỗ khác.
Dáng vẻ lạnh lùng vô tình, như thể anh ta chưa từng gặp tôi vậy.
Nhưng rõ ràng nửa năm trước, Giang Cảnh Nghiễm vẫn còn ở bên cạnh tôi, ngày nào cũng gọi tôi là bé yêu rồi thúc giục tôi kết hôn với anh ta.
Tôi cười nói: “Bác sĩ Giang, lâu rồi không gặp.”..