Đến khi cậu nhìn thấy Beta kia, vừa khốn đốn, vừa nghèo khó lại bình phàm đang ôm một đứa bé ốm yếu kia chạy qua từng cái bệnh viện lớn, cậu lại cảm thấy đau lòng. Cậu ngăn cản Chu Hoài Sinh, muốn anh đưa con cho cậu nuôi lại bị từ chối.
Hai lần mất trí nhớ, ký ức mấy năm qua trong đầu Lâm Tri Dịch chỉ còn lại những đoạn ngắn nhỏ nhoi. Nhưng cho dù chỉ là đoạn ngắn, cậu cũng có thể cảm giác được Chu Hoài Sinh đã từng yêu thương và ngoan ngoãn phục tùng mình như thế nào.
Cho nên, cậu quyết định trộm con!
Có điều lần nào cũng bị Chu Hoài Sinh bắt được, Chu Hoài Sinh đoạt lại bé con trong lòng cậu, ánh mắt vừa bất lực vừa nuông chiều...