Qua mấy trăm năm thấp thỏm lo âu, đến tận ngày chứng kiến đối phương tiến giai Hóa Thần, rốt cuộc độ kiếp phi thăng thành công, bấy giờ hắn mới yên lòng.
Từ đó về sau, hắn không cần áp chế tu vi của bản thân mình nữa, trong vòng một trăm năm tiếp theo liền đạt tới đỉnh phong Hóa Thần, chuẩn bị nghênh đón thiên kiếp phi thăng. Đã vượt qua được tám mươi trong chín chín tám mốt đạo lôi kiếp, mắt thấy kiếm trì của hắn chuẩn bị đón nhận lôi kiếp cuối cùng thì đột nhiên bên tai vang lên tiếng hét của sư đệ đã phi thăng từ lâu.
"Sư huynh! Cứu mạng với a a a a!"
Ngay sau đó, hắn bị kéo tới một thế giới khác.
Vua Hoa: "..."
Quách Quả (sư đệ/muội): "..."
Sư phụ xin hãy tha thứ cho đồ nhi bất hiếu, hôm nay nhất định phải, thanh, lý, môn, hộ!
Yên lặng móc ra cái chảo đã bị bỏ quên trong người mấy trăm năm...