Bạn đang đọc truyện Huyền Thanh của tác giả An Thiền Phật Châu. Chúng ta sống, chúng ta nếm trải.
Chúng ta chết đi, về lại hư vô.
Nếu hồn ta không còn trú ngụ trong thân xác nữa, nó sẽ đi về đâu?
Về nơi thân thiết muôn vàn, nơi bản thân được ban cho sự sống, trưởng thành…
Về lại đất mẹ, về lại quê cha.
Chiếc áo lụa trắng trên người nhớt nhát mồ hôi, chất vải mát lạnh dinh dính vào da thịt nóng hổi. Chàng nắm lấy cổ chân nhỏ của tôi, miết ngón tay lên bắp đùi mềm mại, rồi khều nhẹ, vuốt ve.
Chàng hôn lên gò má hồng hồng, đôi môi điểm chút son tươi, cái cổ thon mảnh khảnh, và nỉ non bên tai tiếng cười âu yếm.
"Ta yêu da diết đôi mắt em hồn nhiên, yêu da diết cái nhíu mày trách hờn, yêu da diết từng bữa cơm em nấu. Cũng bao đêm dài thao thức, ta xót xa thương thay sự non nớt, dại khờ của em."
Nếu yêu thích những truyện cùng thể loại, bạn có thể đọc thêm Gia Cát Linh Ẩn hoặc Vương Phi Đa Tài Đa Nghệ