Tác giả: Vụ Thỉ Dực
Số chương: 177 chương
Văn án:
Nghe nói Thất cô nương Hoắc gia là một hãn nữ, một kiếm vũ động Bình Nam thành, sức lực vô cùng lớn lại vừa đen vừa xấu, sau khi lớn lên tất nhiên không thể gả ra ngoài được.
Các lời đồn như thế nào Hoắc Thù không quan tâm, nhưng nàng là người thích lấy bạo chế bạo, cho đến khi gặp được nam tử nhân nghĩa, tuấn tú như ngọc kia.
Nam nhân tốt nhân vậy, nếu nàng không thừa dịp người khác chưa phát hiện mà ra tay đoạt trước thì ngay cả ông trời cũng chẳng thèm dòm ngó đến nàng nữa
Chỉ là, đoạt như thế nào mới là vấn đề!
Rốt cuộc cũng đoạt được đến tay, về sau mới phát hiện ra căn bản hắn không phải là nam thần, mà lại là con sói nhỏ hoang dã đã gặp được khi còn nhỏ, Hoắc Thù trợn tròn mắt.
Nam nhân hung tàn trong ngoài không đồng nhất như vậy, tiêu thụ không được a, làm xaoooo đây?
PS: Đây là câu chuyện xưa ngọt ngào có chút ngốc nghếch về một cô nương hoạt bát có sức lực lớn muốn theo đuổi một nam thần, lại không phát hiện nam thần đã sớm lén lút lên kế hoạch làm sao để cưới nàng về nhà. ^ ^