Thể loại: đam mỹ, cổ trang, tu tiên, huyền huyễn, nhất thụ đa công, lãnh thụ, HE.
Nhân vật: Diễm Tử Tiệp, Khước Nhạc và các nhân vật khác
Thiếu phụ sức cùng lực kiệt thở từng hơi khó nhọc, đầu óc mụ mị như sắp không còn chống đỡ nổi nữa. Thiếu phụ gọi con trai dậy, gọi rất nhiều lần. Đứa con đang run rẩy trong hơi ấm ít ỏi của mẹ chậm chạp mở mắt ra nhìn lên mẫu thân:
-Mẫu thân! Người....người sao vậy? Mẫu thân a...!
Thiếu phụ cố nặn ra nụ cười nhợt nhạt, thốt từng câu khó nhọc dặn dò đứa con bé nhỏ của mình:
-Con trai, ta sắp không chịu được nữa..... Có lẽ đã tới lúc ta phải rời xa con. Con hãy cố gắng...cố gắng nhớ kĩ những lời ta sắp nói đây.... Tên của con là Tiệp, phụ thân của con họ Diễm, tên đầy đủ của con là...Diễm Tử Tiệp. Trước giờ ta chưa hề gọi tên con là vì...là vì ta phải giữ bí mật, chúng ta...đang chạy trốn....khỏi truy đuổi của ngoại tổ con và nội tổ con... Khụ khụ....! Ta và phụ thân con bị ngăn cấm đến với nhau, sau đó đã xảy ra một số chuyện, sau này lớn lên con hãy tự mình tìm hiểu. Nhớ, hãy đi tìm phụ thân con, ông ấy không biết rõ con là con trai của ông ấy cho nên....cho nên con phải đi tìm.....khụ khụ khụ.....!
Thiếu phụ ho khan mấy tiếng, hơi thở dường như có thể ngừng bất cứ lúc nào. Đứa nhỏ vừa nắm chặt tay mẫu thân vừa khóc lóc thảm thiết. Bà siết chặt bàn tay con, nói tiếp những lời sau cùng:
-Con trai....con phải tu luyện để trở nên mạnh mẽ.....như phụ thân con. Chỉ khi con mạnh hơn tất cả....mới có thể báo thù, mới có thể giải quyết ân oán giữa hai gia tộc..... Khụ....mẫu thân sẽ luôn....dõi theo con, ta tin con làm được...... Tiệp nhi!....
Tay thiếu phụ từ từ buông thõng, cơ thể cũng không còn hơi ấm nữa. Diễm Tử Tiệp chỉ biết hét thật lớn, nước mắt lã chã rơi mà ghì chặt mẫu thân của mình. Tiếng mưa lất át cả tiếng gào của đứa nhỏ, một màu thê lương ảm đạm như cũng thương cho một người vừa từ biệt thế gian.