Vào thời điểm kết thúc lớp mười một, gia đình của người nọ phá sản, hắn từ một anh chàng đẹp trai giàu có biến thành một người đẹp trai nghèo khổ, phải trải qua những ngày tháng bỏ học đi làm thuê để nuôi sống gia đình.
Thịnh Hạ nhìn chằm chằm vào bóng dáng người nọ bận rộn mệt mỏi hơn nửa năm, cuối cùng mới lấy hết can đảm đi đến trước mặt hắn: “Tuyển người...Tuyển người làm hộ bài tập. Bạn học có muốn xin việc không? Tiền lương một tháng năm ngàn… Không, một vạn!”
Lăng Trí vẫn luôn cho rằng cô gái mặt bánh bao ngồi bàn trên là một kẻ hèn mọn đáng thương có gia cảnh nghèo khổ. Bởi vì cô vô cùng giản dị, tiết kiệm, mỗi ngày sau khi tan học còn đi nhặt ve chai mang về nhà.
Kết quả…
“Bạn học, phát… phát tiền lương, đây là chi phiếu của cậu.”