Nữ chủ từ đầu đến cuối yêu hai người: đầu tiên là Thanh Hòa, đến sau là Dạ Tịch (Thái Uyên). Nhưng cuối cùng mới biết, dù hai người đó có tình với nàng đi chăng nữa thì từ đầu đến cuối cũng chỉ là màn kịch để trợ Thái Uyên ma thần trở về mà thôi.
Đây là một hồi chấp nhất, vượt qua ngàn vạn năm, dây dưa vấn vít. Đế quân Phượng tộc kiêu ngạo, vì lịch kiếp mà vướng vào khúc mắc với tiểu Ma vương Tiên giới. Hồng Hoang khô cằn, trường kiếm của người thiếu niên chắn cho nàng một lần thiên kiếp, khiến nàng đơn thuần ngã vào yêu. Thế nhưng, dưới trời hoa đào mưa hạnh, vị tôn thần thượng cổ là nàng lại chớp mi cười yếu ớt trong nỗi thống khổ tột cùng. Hắn nói, ví bằng chỉ cầu vui vẻ nhất thời, chẳng uổng cuộc đời ngắn ngủi nên cứ mặc sức phong lưu.
Thanh Hòa là bạn của cha nữ chính, khi nữ chính còn bé đã tỏ ra rất chìu chuộng nàng, thậm chí từng trêu đùa khi nữ chính lớn lên sẽ cưới nàng. Chính vì thế nữ chính khi đến tuổi thiếu nữ đã theo đuổi hắn, bày tỏ nguyện vọng muốn hắn cưới nàng...nhưng hắn không chấp nhận. Sau đó, trong một trận chiến tiên ma hắn đã hi sinh thân mình để cứu nữ chính, trở thành một giấc mộng ghi tâm của nàng, và cũng vì thế nàng không từ bất cứ điều gì để tụ hồn cho hắn.