Văn án:
Hứa gia tìm được con gái bị bắt cóc lừa bán mười mấy năm trước, nhưng một nhà bọn họ cũng không phải thật sự vui vẻ.
Nhiều năm trước bọn họ vì giảm bớt bi thương đã nhận nuôi một cô con gái, con gái nuôi ngoan ngoãn hiểu chuyện, khéo hiểu lòng người, bọn họ đã sớm đem cô ta sủng ở đầu quả tim.
Bọn họ lo lắng sau khi nhận con gái thật về thì cô con gái nuôi mà bọn họ đặt trên đầu quả tim sẽ đau lòng.
Ba Hứa lạnh nhạt ném thẻ ngân hàng xuống: “ Bên trong có mười vạn tệ, đừng nghĩ tới việc tranh đoạt với Kiều Kiều.”
Mẹ Hứa ôm con gái nuôi đang khóc đến khàn cả giọng: “ Kiều Kiều, con không cần buồn, mẹ vẫn thương con nhất.”
Vị hôn phu vốn dĩ thuộc về thiên kim thật càng không nể tình chút nào: “ Tôi chỉ yêu Kiều Kiều.”
Thiên kim thật Hứa Chiêu nhìn lệ quỷ áo đỏ đang nhốn nháo chạy quanh phòng sau vài người: “ Ồ”. Được thôi.
Ba Hứa đưa gia đình đến bữa tiệc tối mà ông ta hao tâm tổn ý mới có cơ hội tham dự, nhưng phát hiện ra rằng cô con gái thực sự mà ông ta vừa tìm về đang được các đại lão vây quanh.
Ông trùm địa ốc muốn hẹn khó hơn lên trời đang rót rượu cho Hứa Chiêu: “Hứa đại sư, khi nào ngài thì ngài xem phong thủy giúp tôi, tiền bạc không thành vấn đề.”
Ảnh đế đã sớm đã lọt top thực lực mà cô con gái nuôi sùng bái nhất đưa điểm tâm cho Hứa Chiêu: “ Hứa đại sư, gần đây tôi tham gia một bộ phim điện ảnh, nếu ngài rảnh có thể đến tham gia lễ khởi động máy không?”
Để họ rớt cằm chính là, vị lão đại chỉ tồn tại trong truyền thuyết kia quỳ một gối xuống đất, chỉ để xỏ giày cho Hứa Chiêu.
Thiên kim thật không kiến thức – thiên sư Hứa chiêu ở nông thôn đã bị thành phố lớn làm cho mù mắt.
Quỷ thành phố và quỷ nông thôn không giống nhau.
Tiểu quỷ nghèo Hứa Chiêu hàng ngày đều bên chảy nước miếng bên tay không xé lệ quỷ.
Cái này giá hai mươi vạn, bị tóm.
Cái này trị giá ba mươi vạn, bắt luôn.
Kể từ đây Quỷ giới nhiều thêm một nhân vật không thể nói, mọi người đều gọi cô là ngọc diện bá vương.
Nghe nói cô thích nhất là bắt quỷ và đưa quỷ đi lao động cải tạo.
Chúng quỷ nhắc tới cô là biến sắc.