Editor: linxu
Ngày thành thân, không đợi được tân lang, lại chờ tới một tờ hưu thư .
Đệ nhất mỹ nhân Đông Ly quốc Phượng Hồng Loan, trở thành nữ nhân đầu tiên chưa gả đã bị hưu trong lịch sử của Đông Ly, đích khí phụ .
Trở thành trò cười lớn nhất Đông Ly, Phượng Hồng Loan không chịu nổi bị nhục, nàng nhảy vào ao hoa sen .
Lần nữa mở mắt, thay đổi dĩ vãng khiếp yếu hèn nhát, mắt đẹp tràn đầy quang hoa cũng lãnh diễm, nàng đã không phải là nàng trước đó ——
Tiệc mừng hôn lễ, không thấy được chú rễ, lại chỉ thấy một cuộc mưu sát tỉ mỉ.
Bạch Thiển Thiển, thiên tài thế kỉ 21, thiên chi kiều nữ, nàng vậy mà lại lật thuyền trong mương, chết bởi phát sung trên tay vị hôn phu của mình.
Lần nữa mở mắt, linh hồn của nàng nhập vào thân thể Phượng Hồng Loan, đệ nhất mĩ nhân lại cũng là đệ nhất phế vật ngu ngốc của Đông Ly quốc.
Hơn nữa chủ nhân khối thân thể này lại mang thân phận thứ nữ, cha không hôn, nương không có, chịu toàn bộ khi dễ của di nương tỷ muội——
Thứ nữ thì thế nào ? Chẳng nhẽ thứ nữ thì không phải là người ? Sinh ra là thứ nữ thì có thể mặc cho người bắt nạt khinh thị ?
Đến cả nữ nhân xinh đẹp như nàng vậy mà cũng có kẻ nhẫn tâm hưu khí, lạt thủ tồi hoa ? Chẳng nhẽ mắt hắn bị mù ?
Mắt tên kia mù không nói, hắn cư nhiên mới vừa hưu nàng liền muốn cưới muội muội của nàng ?
TMD! Dựa vào ! Bạch Thiển Thiển thề, chuyện kiếp trước kiếp này, hai bút trướng cùng tính một lượt, nhất định phải khiến tra nam kia liền ngay cả chết thế nào cũng đều không biết .
Thứ nữ a ! Thì ra là không phải như thế .
Thân phận của nàng vốn là đích nữ, cha nàng lại đem mẫu thân nàng từ chánh thê biếm thành thiếp, vậy nên nàng cũng từ đích nữ mà trở thành thứ nữ .
Đông Ly quốc đệ nhất mỹ nhân vốn không phải là người ngu ngốc phế vật, nàng vốn là nữ tử tri thư đạt lễ, tao nhã uyển chuyển, phế vật chẳng qua chỉ là bề ngoài đóng kịch cho người xem ——
Khi vén lên từng tầng từng tầng màn che mặt nạ, nàng lộ ra kinh tài tuyệt diễm, quan mãn kinh hoa .
Thiên địa luân chuyển, phế vật bỏ đi lại thành châu ngọc trân quý, những kẻ trước kia xem thường cười nhạo nàng đều rối rít kinh hãi trợn tròn con mắt ——
【 Trích đoạn đặc sắc 】
“ Phụng thiên thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết : Phượng Hồng Loan ôn uyển đoan trang, tri thư đạt lý cùng Ly vương ôn văn nhĩ nhã, khiêm nhường lễ độ . Quả thật là trời sinh một đôi. Trẫm nay thuận theo ý trời tứ hôn Phượng Hồng Loan vì Ly vương làm phi, Ly vương chung thân không được hưu thê. Khâm thử ! ”
Phượng Hồng Loan tay cầm thánh chỉ, đứng ở cửa chính Ly vương phủ, cao cao tại thượng nhìn xuống nam tử tuấn mỹ cẩm bào ngọc đái đang quỳ trên mặt đất, mặt không biểu tình tuyên đọc thánh chỉ, nói xong liền ra lệnh: “ Ly vương tiếp chỉ đi ! ”
“ thần tiếp chỉ ! ” tuấn mỹ nam tử gắt gao nhìn Phượng Hồng Loan, vẻ mặt xanh mét nhận lấy thánh chỉ : “ thần tạ chủ long ân ! ”
“ Vương gia đừng vội tạ ơn, Hoàng thượng còn có đạo thứ hai thánh chỉ cho ngài đây ! ” Phượng Hồng Loan nhìn vẻ mặt xanh mét của nam tửtự tiếu phi tiếu, chậm rãi lấy ra đạo thánh chỉ thứ hai, khuôn mặt như cũ không chút biểu tình tuyên đọc .
“ Phụng thiên thừa vận, Hoàng Đế chiếu viết : Phượng Hồng Loan có công cứu giá, thực vui lòng trẫm, đặc phong làm Ngự muội . Ngự muội nói không thích Ly vương, lại cũng đã có ý trung nhân, trẫm thực không đành lòng chia rẽ một mối lương duyên, đặc xá kỳ hưu phu, trạch tuyển giai tế. Khâm thử ! ”
Hai đạo thánh chỉ tuyên xong, nam tử vẻ mặt cuồng nộ âm trầm nhìn thiếu nữ, nữ nhân này lại còn nở nụ cười như hoa nhìn hắn: “ Vương gia, chúc mừng chúc mừng ! Cùng vui cùng vui ! ”