Editor: Vinhanh-annkasi
Converter: ngocquynh520
Thể loại: Sủng, hài, nam soái ca
Giới thiệu:
Lâu Hướng Vãn, cất miệng nói: “Lão gia, nguyện vọng của nô tỳ chính là tìm người không quyền, không thế, không tướng mạo, vả lại không phải vì nam nhân đó mà sinh con.
Phượng Kính Dạ cười lạ lùng : “Tiểu Mộc Đầu, xem ra bổn vương không xứng với ba điều kiện mà ngươi đưa ra rồi?”
Lâu Hướng Vãn ngạc nhiên: “Lão gia, nô tỳ thay đổi nguyện vọng rồi, nô tỳ muốn quy y Phật Môn, từ nay về sau cả đời nô tỳ chỉ muốn Thanh Đăng Cổ Phật (*) mà thôi.”
(Thanh Đăng Cổ Phật: ý là muốn noi theo gương của đức phật ngày xưa, bỏ hết tất cả mà tu hành.)
Phượng Kính Dạ (híp chặt mắt) : “Tiểu Mộc Đầu, không nhìn ra bản tính ngươi lại thích phòng ngự như vậ̣y chứ?”
Lâu Hướng Vãn (im lặng): “……” Từ nay về sau phải kiêng rượu, phải đề cao cảnh giác với Vương gia!
Nàng chỉ là một tỳ nữ nhỏ bé trong vương phủ, người nào dám nói nàng quyến rũ Vương gia nàng sẽ tìm kẻ đó liều mạng.
Vương gia dễ dàng tùy tiện bị quyến rũ đến thế sao? Một đêm làm bảy lần, thân thể nhỏ bé của nàng không thể nào vùng vẫy nổi.
“Tiểu Mộc Đầu, ngươi chuẩn bị lúc nào thích bổn vương”.
Lâu Hướng Vãn đối đầu với kẻ địch của mình, lúng túng nói thầm: “Này phải xem tâm tình đã.”
Phượng Kính Dạ nhíu mày, giọng đầu độc. “Cần bổn vương giúp một tay không?”
“Sao phải giúp chứ?”