Mục lục
Vô Thượng Thần Đế (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phía dưới lôi đài, một đám học viên, cười lên ha hả.

Trước đó Tề Minh đúng là sẽ không luyện khí, nếu nói trong thời gian một tháng, hắn đã học xong luyện khí, mà lại có thể luyện chế ra phàm khí thượng phẩm, vậy đơn giản là thiên tài!

Không, từ thiên tài này đều không thể hình dung hắn!

- Được hay không, so qua mới biết được chứ!

Tề Minh hít vào một hơi thật sâu, thở ra một hơi, sắc mặt hắn nghiêm túc nói.

- Được, so thì so!

Một bên khác, đạo sư làm trọng tài cất giọng nói:

- Đã như vậy, vậy bắt đầu so tài luyện khí, phàm khí thượng phẩm, đề bài vẫn do Lục viện trưởng rút!

Lục Khiếu Thiên lần nữa đi lên đấu trường, không nói gì, trực tiếp rút đề.

- Thượng phẩm phàm khí, Hắc Cương Ngân Thương!

Theo lời của Lục viện trưởng rơi xuống, từng tiếng kinh hô liên tục vang lên trong học viện.

Luyện khí vốn là một việc khó, mà trong đó, hiếm thấy nhất, chính là thương!

Thứ nhất chữ cương trong trường thương chính là kiên cường bất khuất, thứ hai thương lại phải có độ co dãn nhất định, nếu không dưới một kích, lực phản chấn của đối thủ sẽ trực tiếp thương tổn đến bản thân võ giả đối dùng thương.

Dưới một cương bắn ra sẽ tạo nên thương tổn, là binh khí khó luyện chế nhất trong tất cả vũ khí.

Đây mới là nguyên nhân khiến mọi người dưới đài kinh ngạc hô lên.

- Hắc Cương Ngân Thương, không gì hơn cái này!

Tề Vân nghe được âm thanh của Lục viện trưởng, hắn cười lạnh, đi đến lôi đài, đi đến trước lò luyện khí.

Ba bước luyện khí gồm tạo hình, trúc văn, dẫn linh, mỗi một bước đều cực kỳ quan trọng.

Nhìn thấy bộ dáng Tề Vân như gió nhẹ mây bay, hoàn toàn không có đặt ở trong lòng, Điêu Á Đông mở miệng nói:

- Tề Vân, không thể chủ quan!

- Điêu đạo sư yên tâm, Hắc Cương Ngân Thương này, đối ta mà nói, dễ như trở bàn tay!

Tề Vân nhẹ gật đầu, ánh mắt hắn khiêu khích nhìn Tề Minh.

Năm đó, phụ thân Tề Minh vô luận làm chuyện gì, đều sẽ đè ép phụ thân hắn một đầu.

Hôm nay, hắn xem như thay phụ thân mình trả lại một hồi!

- Tranh tài bắt đầu!

Nương theo một tiếng đạo sư làm trọng tài ra lệnh, Tề Vân bước tiến lên trước, cầm lấy những vật liệu cần cho luyện chế Hắc Cương Ngân Thương, bắt đầu ước lượng.

Phân lượng vật liệu luyện khí, cần luyện khí sư ước lượng cẩn thận từng giờ từng phút, sai một ly đi nghìn dặm, một bước này căn bản không thể qua loa.

Trên lôi đài, Điêu Á Đông nhìn thấy động tác thuần thục của Tề Vân, một mạch đã xong, hắn mỉm cười.

Mà trái lại một bên khác, Tề Minh lại lộ ra tay chân có phần vụng về, mỗi lần ước lượng, đều phải đắn đo suy nghĩ, trong lòng Điêu Á Đông cười lạnh.

Đối với Tề Vân, Điêu Á Đông vẫn rất có tự tin.

Dù sao Tề Vân là nhân tài kiệt xuất thế hệ này của Tề gia, mà hắn còn biết, Tề Vân và Tề Minh là huynh đệ cùng một mẹ.

Năm đó, sau khi Tề Ngự Phong trở thành kẻ tàn phế, bị đuổi khỏi Tề gia, mẫu thân Tề Minh lại thành thân với một vị thiên tài khác của Tề gia, sinh hạ Tề Vân.

Cho nên, Tề Minh có thể xem là đại ca cùng mẹ khác cha của Tề Vân, là hận thù từ trong xương cốt.

Mà lần này, hai người đánh cờ, Điêu Á Đông tin tưởng, vô luận như thế nào, Tề Vân cũng sẽ không để Tề Minh thắng được.

- Mau nhìn kìa, Tề Vân đã bắt đầu luyện khí!

- Ngươi xem Tề Minh một chút, chỉ mới là bước ước lượng kim loại, trông dáng vẻ hắn thật ngu ngốc!

- Tề Minh chỗ nào có thể so sánh với Tề Vân, chênh lệnh giữa hai người này như sự khác biệt giữa ngày và đêm!

Phía dưới lôi đài, hai tên học viên nhỏ giọng nghị luận, nhìn Tề Minh, hắc hắc cười trộm.

Phốc phốc...

Nhưng, đang lúc hai người xì xào bàn tán, hai tiếng phốc trầm thấp bất ngờ vang lên, hai tên gia hỏa này la lên một tiếng, ôm đầu, ngã xuống đất không dậy nổi.

- Hắn, là ai?

- Là ai? Lại dám dùng hạt táo đánh lén?

Hai người chẳng tại sao mình bị đánh lén, trên đầu bọn hắn đã sưng lên một cục u lớn, không dám nói lung tung nữa.

Mục Vân ngồi trên ghế bành, vừa ăn táo đỏ, một bên cười hì hì xem trận tranh tài, như mọi việc vừa rồi, đều chưa từng xảy ra.

Mà giờ khắc này, trên lôi đài, Tề Vân đã cho các loại kim loại vào trong lò luyện khí để tan chảy, đã bắt đầu khắc hoạ khế văn trên Linh bản.

Bình thường thời điểm kim loại hòa tan, luyện khí sư cần phải tập trung canh chừng, phòng ngừa có chuyện ngoài ý muốn diễn ra, thế nhưng giờ phút này, Tề Vân lại không thèm quan tâm.

Tất cả mọi người hiểu rõ, sở dĩ Tề Vân dám làm như thế, vì hắn đã tính trước.

Mà đổi thành một bên khác, Tề Minh lại chỉ mới vừa phối xong vật liệu, còn chưa có bắt đầu luyện khí, mà lại bắt đầu khắc hoạ khế văn.

Hai người đồng thời khắc hoạ khế văn trên Linh bản, chỉ là Tề Minh vừa mới ra tay, mọi người đã sững sờ tại chỗ.

Hắc Cương Ngân Thương cần hai đạo khế văn tiến hành nâng đỡ, đạo thứ nhất chính là khế văn cương rắn, mà đạo thứ hai chính là khế văn mềm dẻo.

Khế văn cương rắn có thể tăng cường cường độ của Hắc Cương Ngân Thương, mà khế văn mềm dẻo để tăng thêm tính bền dẻo cho binh khí này.

Hai khế văn này hỗ trợ lẫn nhau, là hai đạo khế văn mà Hắc Cương Ngân Thương nhất định phải có.

Nhưng giờ phút này, trên sàn đấu, Tề Minh lại đang khắc hoạ hai đạo khế văn hoàn toàn khác biệt cương chi khế văn và khế văn mềm dẻo.

Nói là hoàn toàn khác biệt, nhưng cũng không phải như thế.

Hai đạo khế văn mà hắn khắc hoạ, nhìn càng thêm phức tạp so với hai khế văn do Tề Vân khắc hoạ, mà bề ngoài cũng cực kỳ khó coi.

- Gia hỏa này, không phải là không biết luyện khí chứ!

- Ta nhìn tám phần mười là như thế, ngươi nhìn hắn khắc hoạ khế văn so với khế văn do Tề Vân khắc ấn chính là hoàn toàn khác biệt, quả thực là làm bừa!

- Gia hỏa này, ta đã nói rồi, trong thời gian một tháng, hắn làm sao có thể học được luyện khí!

...

Tề Vân khắc ấn xong hai đạo khế văn, hô thở ra một hơi, mà giờ khắc này, kim loại trong lò luyện khí truyền đến một trận âm thanh ùng ục trầm thấp, kim loại đã dung hợp hoàn tất.

Tề Vân xoay người, nhìn Tề Minh đứng bên kia, hắn ngẩn người, khóe miệng của hắn lại lộ ra một tia cười nhạo.

Tề Minh cũng đã khắc thành công hai đạo khế văn, nhưng hắn cũng không có dừng tay, ngược lại bắt đầu khắc ấn đạo khế văn thứ ba.

- Ngớ ngẩn, luyện chế Hắc Cương Ngân Thương, chỉ cần khế văn cương rắn và cùng khế văn mềm dẻo, ngươi lại thêm một trăm đạo khế văn, cũng chỉ có thể phá hư bản chất của Hắc Cương Ngân Thương!

Tề Vân cười lạnh một tiếng, cũng không để ý tới Tề Minh.

Hắn xem như thấy rõ, Tề Minh căn bản không biết luyện khí.

Thủ pháp ước lượng vụng về, họa tiết khế văn phức tạp khó hiểu, gia hỏa này, nói không chừng một hồi sẽ còn làm nổ tung lò luyện!

Tề Vân cũng lười để quan tâm Tề Minh, đáng tiếc luyện khí cũng không phải so ai luyện chế thành công trước, nếu không chỉ cần như thế, hắn đã thắng Tề Minh.

Giờ phút này, Tề Vân đã bắt đầu toàn tâm chuẩn bị lên lô, cho kim loại dung hợp một bước cuối cùng.

Mà lúc này, cuối cùng Tề Minh cũng vẽ xong một đạo khế văn cuối cùng.

- Hô... Khế văn tăng cường và khế văn phụ trợ, hai đạo khế văn mà sư phụ dạy ta, ta đã bắt đầu chậm rãi thuần thục!

Tề Minh cũng không sốt ruột, Mục Vân đã từng nói cho hắn, luyện khí là một loại hưởng thụ, nếu như không cách nào xem quá trình luyện khí như một loại hưởng thụ, vậy nhất định là cả một đời đều được không thể trở thành luyện khí sư cường đại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK