Mục lục
Vô Thượng Thần Đế (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đối mặt với Mục Vân, hắn không thèm để ý chút nào.

Dù sao hắn tôi luyện trên con đường võ đạo, dài hơn Mục Vân không chỉ gấp mười lần.

- Tiểu tạp chủng, ngươi ép lão phu bội phản Mục gia, hôm nay sẽ để ngươi chết.

- Ta ép ngươi? Hừ!

Mục Vân quát:

- Những năm nay, ngươi thân là nhị trưởng lão Mục gia nhưng lại lấy việc công làm việc tư, tham ô bao nhiêu công khoản của Mục gia, trung gian kiếm lời túi tiền riêng, thậm chí rời khỏi Mục gia, không nói đến đông đảo võ giả ngươi mang đi khỏi Mục gia, chính là những tài phú ngươi mang đi cũng đã đủ để ngươi chết nghìn lần.

- Ăn nói bừa bãi, ngậm miệng!

Lúc này, trên võ tràng của Mục gia có tổng cộng mấy ngàn võ giả giao chiến, chiến đấu đã đến hồi gay cấn.

Mục Phong Thanh nhìn thấy tình thế của Mục Phong Nguyên không đúng, biết cần lập tức đánh giết Mục Vân.

Toàn bộ mọi việc ở đây, Mục Vân mới là người chủ đạo, giết hắn, Mục gia tương lai trong vòng mười năm cũng không thể quật khởi.

Mà Mục Lâm Thần vô hậu, đến lúc đó, Mục gia sẽ là của hắn và đại ca.

Niệm pháp này vừa ra, ánh mắt Mục Phong Thanh nhìn Mục Vân tràn ngập khát máu.

- Lại là một thứ không biết chết sống!

Nhìn thấy Mục Phong Thanh xuất thủ tàn nhẫn, muốn mạng của mình, Mục Vân không còn khách khí.

- Giết!

Một kích lôi đình, phối hợp vói Bát Hoang Sinh Tử Ấn, bốn ấn ký đồng thời đánh ra.

Cùng lúc đó, Bổ Thiên Chi Kiếm của Mục Vân sôi nổi mà ra, Bổ Phong Chi Kiếm, Bổ Vân Chi Kiếm, Bổ Ảnh Chi Kiếm, Bổ Thiên Chi Kiếm, bốn kiếm thức không phân tuần tự, đồng thời đánh ra.

Nếu như trước đó, Mục Vân mỗi một lần xuất thủ đều có chỗ cố kỵ, vậy lần này, hắn đã triệt để hiện ra thực lực của mình.

Dù sao, bị đám người ở Bắc Vân thành phát hiện hắn vượt mức bình thường cũng chỉ mang đến cho hắn phiền phức, mang đến cho Mục gia phiền phức.

Mà lần này, toàn bộ phiền phức đều cùng nhau xuất hiện.

Người muốn giết hắn, địch nhân muốn hãm hại Mục gia đều ở nơi này.

Hắn có thể không kiêng nể gì cả, thể hiện ra toàn bộ thực lực, nhẹ nhàng vui vẻ lâm ly đánh một trận chiến.

- Ta vi tôn!

Mục Vân đang so chiêu với Mục Phong Thanh thì đột nhiên hét lớn một tiếng, chỉ thấy hắn chắp tay trước ngực, một luồng chính khí từ trong hai tay của hắn dâng lên.

Mà trong luồng chính khí lại giống như ẩn chứa âm vang kim thiết chi khí, nổ tung lên.

Đông...

Thùng thùng...

Trong khoảnh khắc này, hai tay Mục Vân tràn ngập ánh sáng kim quang lóng lánh, mỗi cùng chống lại một chưởng của Mục Phong Thanh, ánh sáng lóe lên, sắc mặt Mục Phong Thanh trở nên tái nhợt một phần.

- Đây là võ kỹ gì?

Bị Mục Vân liên tục đẩy lui ba chưởng, khóe miệng Mục Phong Thanh chảy ra một vệt máu, sắc mặt rung động.

Hắn chỉ cảm thấy, ba chưởng vừa rồi của Mục Vân giống như đồng thiết tí kim nhân oanh kích tới, làm cho hắn không cách nào cứng rắn cản.

- Võ kỹ giết ngươi!

Lúc này, Mục Vân mới mặc kệ bí mật gì.

Người muốn hại hắn ở Bắc Vân thành đều đã tập trung toàn bộ ở đây, mà một trận chiến tối nay, ngươi không chết chính là ta vong.

Hắn muốn làm, chính là quên đi tất cả, đánh một trận chiến.

Một trận chiến này, võ kỹ quen thuộc kiếp trước của hắn, có thể lấy toàn bộ ra sử dụng.

- Lưu Ly Ngọc Thân Quyết!

Trong lòng quát khẽ một tiếng, toàn bộ cánh tay Mục Vân trở nên khiết bạch vô hà như là bạch ngọc.

Đinh đinh...

Hai tay va nhau, phát ra tiếng đinh đinh, Mục Vân nhìn Mục Phong Thanh, liếm môi, nụ cười âm trầm xuất hiện.

- Chịu chết đi!

Chỉ là vô luận như thế nào, đối mặt viuws Mục Vân, Mục Phong Thanh không thể nào nhận thua, chỉ có chiến.

Muốn để cho cường giả Linh Huyệt cảnh nhị trọng hơn mười năm như hắn nhận thua võ giả cửu trọng Thông Linh cảnh chẳng qua vừa quật khởi, làm sao có thể?

- Lưu Ly Quyền!

Quát khẽ một tiếng, Mục Vân vung ra một quyền, ầm vang rung động.

Vừa đối mặt, Mục Phong Thanh nháy mắt không địch lại, thân thể lùi gấp.

Chiến đấu vẫn còn đang tiếp tục, chỉ là cuối cùng, nương theo lấy hai âm thanh thổ huyết đồng thời vang lên, Mục Phong Nguyên và Mục Phong Thanh cùng nhau ngã vào trong vũng máu, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ nhìn đối thủ của bọn hắn.

- Muốn lấy mọi thứ của ta thì phải làm tốt chuẩn bị bị ta lấy đi mọi thứ.

Cuối cùng, Mục Vân không lưu tình chút nào, vung trường kiếm ra, chém đứt hai cái đầu.

Toàn bộ Mục gia, trước kia chỉ có nghĩa phụ quan tâm hắn, đối với Mục Phong Nguyên và Mục Phong Thanh, Mục Vân trước kia cũng chỉ là lòng mang oán hận, bực mình chẳng dám nói.

Mà lần này, đánh giết hai người, Mục Vân chỉ cảm thấy trong lòng lần nữa thở phào nhẹ nhõm, tâm tư triệt để trở nên thông thấu.

Trong cơ thể vang lên một tiếng vù vù, nguyên đan trong đan điền không ngừng xoay tròn, chân nguyên nồng đậm triệt để tản ra, khuấy động khắp cơ thể.

Thập trọng Tụ Khiếu cảnh!

Cuối cùng những chân nguyên kia phân tán đến từng bộ vị trong thân thể, mỗi người quản lí chức vụ của mình, đang lẳng lặng chờ đợi Mục Vân dẫn đường chân nguyên càng thêm hùng hậu tiến vào.

Thập trọng Tụ Khiếu cảnh chính là chân nguyên trong cơ thể tản mát ra khắp thập đại huyệt khiếu trong cơ thể, chờ đợi võ giả hấp thu càng nhiều chân nguyên tiến vào trong cơ thể, thành công mở ra huyệt khiếu.

Sau khi mở một huyệt khiếu, thực lực của võ giả sẽ đề thăng một mảng lớn.

Đây chính là chỗ cường đại của Linh Huyệt cảnh.

Võ giả nhục thân thập trọng là dùng huyết nhục làm căn cơ, mà võ giả Linh Huyệt cảnh là dùng huyệt khiếu làm căn cơ, khiến thân thể trở thành một vật chứa khổng lồ, thu nạp càng nhiều chân nguyên, hội tụ vào trong cơ thể.

Thập trọng Tụ Khiếu cảnh, chỉ cần hấp thu càng nhiều chân nguyên thì Mục Vân sẽ bước vào Linh Huyệt cảnh.

Linh Huyệt cảnh thập trọng, cường đại không chỉ là lực lượng nhục thân, quan trọng hơn là lực bộc phát chân nguyên.

Mưa càng rơi xuống càng lớn, mà trên võ tràng Mục gia, chiến đấu càng ngày càng kịch liệt, huyết dịch từ trong đình viện chảy ra đường phố phía ngoài.

Chỉ là vì đang đêm khuya, cho dù có người nhìn thấy tiên huyết, hay là nghe được âm thanh gào thét thì cũng căn bản không dám tới gần.

Đây là một lần tẩy bài của tứ đại gia tộc trong Bắc Vân thành, người thành công sẽ trở thành bá chủ thực sự của Bắc Vân thành.

Mà theo chiến đấu tiếp tục, Uông gia và Điêu gia cùng với những võ giả Thiệu Danh Ngự mang tới lại phát hiện một vài vấn đề.

So thần binh, phàm khí, huyền khí trong tay võ giả Tần gia và Mục gia không kém hơn trong tay bọn hắn, thậm chí còn tốt hơn Thiệu Danh Ngự cho bọn hắn.

So võ kỹ, bọn hắn chỉ cảm thấy khắp nơi bị áp chế, nhưng không được yếu lĩnh.

Mà làm cho bọn hắn muốn thổ huyết nhất là, những người của Tần gia và Mục gia rõ ràng là chân nguyên muốn kiệt quệ, nhưng trong nháy mắt nuốt vào một giọt chất lỏng lại bộc phát ra sức chiến đấu cường hãn.

Thậm chí trong chiến đấu, mắt thấy đối thủ thoi thóp, nhưng sau khi nuốt vào một giọt chất lỏng kia thì thương thế trên người lại trong chớp mắt liền vảy.

Chiến đấu như vậy là bọn hắn không ngờ.

Cho dù là có võ giả Thiệu Danh Ngự mang tới, chiến đấu như vậy, bọn hắn cũng không kéo nổi.

Xuyên qua trong đám người, Thanh Cương kiếm của Mục Vân kiếm tẩu thiên phong, một kiếm gần như đều mang đi một mạng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK