Diệp Tử Yên nhìn Sở Viêm, anh đúng là chuẩn bị đầy đủ a. Mới đó mà đã mua chuộc được mẹ và anh trai cô
Diệp Tử Yên đưa anh đi dạo quanh biệt thự, ngắm nhìn nơi cô lớn lên. Sở Viêm nhìn một vòng, không thấy tấm hình của cô và Bạch Ngôn nữa. Cô nhóc đúng là rất nhanh tay
Chỉ còn hai người cô liền hỏi:” Lúc nãy anh đã đưa cho Anh em cái gì a?”
Sở Viêm cười, đưa tay lên môi làm dấu bí mật:” không thể nói”
Hừ thần thần bí bí
Sở Viêm cười tiếp tục nắm tay cô đi dạo, trước khi đến anh đã tìm hiểu thử sở thích của gia đình cô, người ta nói biết địch biết ta trăm trận trăm thắng mà. Bất ngờ thay, Diệp Mộ Thần cư nhiên lại thích IT, người giúp cô ấy hack diễn đàn trường cấp ba là anh ta.
Đang đi dạo thì một bóng dáng bé nhỏ chạy đến bên chân cô, tiếng nói bập bẹ:” Cô út, bế bế”
Diệp Tử Yên nhìn thấy bánh bao nhỏ trắng trắng mềm mềm liền ôm vào lòng, hôn lên má cô:” sao con lại ở đây a, lại trốn mẹ chạy đi chơi phải không?” Diệp Tử Yên nhéo mũi nhỏ của cô
“Đây là con của anh em sao?” Sở Viêm hỏi
“Đúng vậy, nó là bánh bao nhỏ của chị tiểu Âm có phải rất đáng yêu không?”
Sở Viêm cười:” Đúng là đáng yêu, nhưng nếu là em sinh nhất định sẽ đáng yêu hơn a”
Diệp Tử Yên nghe mặt liền đỏ:” Ai thèm sinh con cho anh chứ”
Sở Viêm càng cười tươi hơn:” nếu em muốn sinh con với anh, anh luôn sẵn lòng”
Diệp Tử Yên nghe anh nói liền thẹn:” em đưa bánh bao đi tìm mẹ trước”
Sở Viêm nhìn bóng lưng cô cười, anh đi về hướng lùm cây trước mặt. Lúc nãy cô nhóc kia chạy đến anh đã thấy có bóng người ở đây. Không xuất hiện chắc muốn gặp riêng anh
Sở Viêm đi đến liền thấy Diệp Mộ Thần,
“Hút một điếu không?” Mộ Thần đưa cho anh bao thuốc lá
Sở Viêm nhận lấy, dù sao cũng là anh vợ mời không thể từ chối được:” Anh có chuyện muốn nói sao?”
Diệp Mộ Thần thở ra một làn khói trắng:” tiểu Yên là một đứa cứng đầu, tôi cũng không lay chuyển được quyết định của nó. Hy vọng quyết định lần này là đúng đắn, cũng hy vọng cậu không làm chúng tôi thất vọng”
Diệp Mộ Thần lại nói:” tôi rất tin tưởng phẩm chất của cậu, nhưng nếu cậu làm Tiểu Yên khóc, đừng trách Diệp gia tôi trở mặt”
Sở Viêm trịnh trọng trả lời anh:” Được. Nhất định cô ấy sẽ hạnh phúc”
“Cậu đi đi, không nó lại nghĩ tôi làm khó dễ cậu”
Diệp Mộ Thần vào phòng liền thấy vợ mình cười, trên mặt viết rõ dòng chữ: “rõ ràng là rất quan tâm tiểu Yên a”
Nghe giọng điệu chọc ghẹo của cô, Diệp Mộ Thần hừ hừ nói:” Anh chỉ lo nhóc đó khóc lóc mò về, lại tìm em tâm sự. Không phải liền phiền chết sao?”
“Đúng vậy, đúng vậy” La Tịch Âm cười, cô cũng không vạch trần anh
Diệp Tử Yên trở lại vườn hoa, phàn nàn:” thiệt là tên Diệp Mộ Thần này trông con cũng không xong a. Để cô nhóc chạy lung tung như vậy anh ấy lại biến đâu mất tiêu”
Sở Viêm: “ Anh ấy vừa vào nhà”, nói rồi anh kéo cô vào lòng. Ánh chiều chiếu xuống bóng dáng cả hai
Diệp Tử Yên dựa trong vòng tay ấm áp của anh, cả hai không nói gì.
Ba mẹ Lê từ trên phòng nhìn xuống. Bà cười nói: “ Đi một vòng lớn cuối cùng nhà chúng ta và Sở gia vẫn là thông gia”
“ Định mệnh là một thứ không thể đoán trước. Coi như nhà chúng ta cũng không thất hứa. Chúng ta nên nên sớm chuẩn bị đón tiếp anh sui gia rồi” Ba Lê nói
“ Anh nói đúng, đứa con rể này rất tốt”
“ Còn rất biết lấy lòng”.
Danh Sách Chương: