• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chạy cái gì, dẫn cô đi chiếm tiện nghi.”

“Lên xe.”

Anh ta nghiêng đầu, dùng chân đá chân Ôn Kha thúc giục cô mau lên xe. Ôn Kha nghiến răng, vốn định hỏi hai câu có phải dẫn cô đi làm ăn, có bao nhiêu hộ khách chiếm tiện nghi? Cô chuồn cũng không thể chuồn, không có thời gian do dự, không trâu bắt chó đi cày ngồi lên xe Ngụy Tử Thiên.

Tâm trạng của anh ta không tệ, huýt sáo hát mấy câu, không để Ôn Kha ngồi ghế lái phụ, chỗ đó là chỗ bạn gái anh ta ngồi, cô ngồi phía sau, hai tay đặt lên đầu gối, ngay cả dây an toàn cũng không cài. Ngụy Tử Thiên bảo cô đừng chạm linh tinh, dám làm bẩn xe anh ta sẽ bắt cô bồi thường tiền rửa xe.Ôn Kha cúi đầu, lén lút gửi tin nhắn cho anh Đông, bảo người ta hai tiếng sau đi đón cô, không đi đón cô thì đợi nhặt xác của cô đi.20 phút sau, Ngụy Tử Thiên dẫn cô đến một phòng ở nhà hàng cao cấp trong thành phố, trừ anh ta ra trong phòng còn hai người đàn ông. Một người là Hách Văn Vũ ngồi trên ghế sô pha chán muốn chết đợi, công tử của Hách gia cũng là thế gia quan trường, ngưu tầm ngưu mã tầm mã với Ngụy Tử Thiên, xưng huynh gọi đệ vô cùng tốt. Một người khác ngã xuống giường, từ đầu tới đuôi đều được người ta cẩn thận xử lý, gương mặt thanh tú, tay chân bị dây thừng trói ở bốn góc giường. Trong mắt anh ta tràn ngập phẫn nộ, mắng Hách Văn Vũ từ đầu tới cuối mắng ngược đáy lên trời.

“Anh có ghê tởm hay không, vậy mà dùng thủ đoạn bẩn thỉu này?”

“Tôi có ghê tởm hay không không sao cả, mấy tiếng sau anh chắc chắn là người ghê tởm nhất.”

Hách Văn Vũ uống hai ngụm nước, đối mặt sẵng giọng không nóng không lạnh đánh trả. Mới nói xong cửa phòng có động tĩnh, Ngụy Tử Thiên đẩy Ôn Kha vào trong, cô nghiêng ngả lảo đảo tiến vào, người đàn ông trở tay khóa cửa lại, ném chìa khóa xe lên bàn, cởi áo khoác.

Hách Văn Vũ nâng cằm lên, ý là hỏi em gái mập đang đứng là ai, Ngụy Tử Thiên đáp lại bằng thủ thế.

“Tìm kỹ nữ tới trợ hứng.”

Anh ta khá cao, lại giơ chân đá Ôn Kha khiến cô đứng bên giường, để người phụ nữ thấy rõ người nằm trên giường là ai.

“Quen mặt không?”

“Minh tinh đang hot Thẩm Đồ, không phải là cô không biết đấy chứ?”

Mới vừa rồi còn nghe người ta hát ở bên đường, một giây sau đã đứng bên giường của người ta.

Thẩm Đồ 19 tuổi bị trói trên giường, gương mặt tương đối khó coi, trong khoảng thời gian anh ta biến mất, người đại điện của anh ta tìm kiếm anh ta khắp nơi. Nhưng anh ta rơi vào cục diện hiện giờ, chỉ có thể tự trách mình không quản được cơ thể trẻ tuổi xao động và trái tim, Thẩm Đồ dám động vào người phụ nữ của Hách Văn Vũ, thì phải chuẩn bị chặt chym.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK