Vương Á coi như có lương tâm, chuẩn bị gánh vác hết mọi chuyện, bình thường ăn bát mì bảy tệ rưỡi đều muốn chia AA (Chia đều) với cô, lúc này không AA, bị thuộc hạ của Ngụy Tử Thiên kéo đi đánh một trận. Đập vỡ năm chai rượu khiến đầu cô ấy như quả dưa, đầu đầy máu, bị lột sạch quần áo quay video clip tình ái, dù sao cũng là gái bán dâm, không ai để ý kỹ nữ bị thao có tính làm trái pháp luật hay không. Xế chiều hôm đó có một chiếc xe minibus đưa người tới cửa bệnh viện ném, xem như hết lòng quan tâm giúp đỡ, nhưng mà tiền thuốc không đưa.
Vương Á bị quấn đầu thành xác ướp, chân què ngồi trên giường bệnh, tỉnh lại là gọi cho Ôn Kha đầu tiên, nói đều không nói nên lời, miệng bị rách, vừa chịu đựng đau đớn vừa bảo Ôn Kha nhanh ôm tiền chạy trốn.
Lúc này Ôn Kha đang ở trong căn tin trường đại học xúc đồ ăn cho người ta, cầm muôi vừa nghe điện thoại vừa run rẩy, run rẩy làm rơi mấy miếng thịt tiễn sinh viên thể dục bụng đói kêu vang đi.
“Sao giọng nói của cậu khàn như vậy, tối hôm qua còn sống không?”
“Cậu… Mình bảo cậu… Bây giờ lấy ví tiền chạy ngay…”Ôn Kha không rõ tính quan trọng của sự việc, chạy cái rắm, công việc trong căn tin còn chưa xong, tối nay còn hai tiết học muộn nữa, chạy cái rắm. Kết quả bên kia Vương Á sắp phát run, nói chuyện cũng không lưu loát, ho khan vài tiếng đều ho ra máu, nghe tương đối khó chịu. Ôn Kha cau mày cảm thấy không thích hợp lắm, cởi khăn trùm đầu mũ tạp dề màu trắng ra, vội vàng chạy ra ngoài. Chủ căn tin chỉ cô hỏi cô định đi đâu, Ôn Kha không quay đầu lại, giống như lửa cháy tới mông.
“Anh Đông Tử không thể giúp mình sao? Đám anh Hạo thì sao, lúc này cậu ở đâu, mình có cần mang chút tiền cho cậu không?”Ôn Kha vội vàng hỏi, bên kia không nói chuyện, có lẽ là ho ra máu gọi bác sĩ tới, nói không chừng đang cứu chữa. Cô cầm di động mà phát run, gọi mấy cuộc điện thoại cho đám anh Đông Tử anh Hạo, bình thường tiểu huyệt cho bọn họ chơi, một lần hai lần kéo quần lên cũng không cho tiền, nhưng mà quan hệ tốt, bảo vệ cô hoành hành ngang ngược trong quán bar. Dù sao không có mấy thiếu nữ đàng hoàng dám trêu đùa hai bọn họ, lúc này gọi điện thoại qua, giọng nói của anh Đông nghe vô cùng xa lạ.
“Người phụ nữ kia tên Đường An An, cô thật là, hai cô thật là… Đức hạnh gì thế.”
“Tôi mang đầu đi đưa cho thái tử gia người ta bồi tội ư?”
“Lúc này ông đây thực sự phiền muốn chết, chị gái của tôi, bà nội của tôi, cô chính là bà nội của tôi, cô biết cô trêu chọc người nào không?”
Giọng nói của anh Đông rất nóng nảy, gọi thẳng cô là bà nội, còn chưa nói xong đã nhanh chóng cúp điện thoại. Ôn Kha ai cũng không trông cậy được, người còn chưa kịp chạy, mới ra cửa cổng trường đã bị xe tải nóng hổi tươi mới màu đen chặn lại. Cửa xe vừa mở ra, năm người đàn ông diện mạo không dễ chọc lần lượt xuống xe, nói có vụ làm ăn, vây quanh cô lên xe.
Danh Sách Chương: