Ôn Kha gọi thẳng tên anh ta, ngay cả chữ anh cũng không nói. Mắng hai câu thô tục xong, Khương Đông đứng dậy tát Ôn Kha một cái, cô cứ thành thật ngồi trên vòng dây xanh, nửa gương mặt sưng vù, dáng vẻ tương đối chật vật. Khương Đông đang mặc đồng phục, chỉ vào Ôn Kha mắng.
“Cô làm nghề này, bọn họ muốn thao thế nào thì thao thế đó không phải sao?”
Gọi Ôn Kha tới khách sạn không phải là đợi ai thao à, đều là cậu ấm ở phía trên, chơi xe chơi diễn, một đôi giày trên chân người ta đều đắt hơn xe tải bảo bối của Khương Đông gấp bội. Anh ta dựa vào cái gì đi lên, khiến mấy người đàn ông buồn bực đến lúc đó mình trêu chọc phiền phức sao?
“Không phải cô là kỹ nữ sao, người ta thao cô là để mắt tới cô, lúc này chạy tới chỗ tôi ngang ngược, không được người ta làm thoải mái có phải không?”
Khương Đông nói chuyện không nể mặt, cũng là mặt mũi của đàn ông nổi loạn, bị tát không chịu được. trước đây anh ta luôn dung túng Ôn Kha, lúc này xảy ra chuyện, thì không thèm nể mặt nữa.
Khi cô thấy được mạnh mẽ và không kiên nhẫn trong mắt Khương Đông, mới hiểu ra mọi chuyện.Ôn Kha vào ngành mấy năm, ở trong quán bar tuy là kỹ nữ không có tiếng tăm gì, mỗi đêm kiếm khách 500 tệ, đều là Khương Đông bảo vệ cô. Có một số khách ngang ngược quỵt nợ không trả tiền, cô gọi một cuộc điện thoại, Khương Đông mang một đám anh em ngồi xe tải đánh người làm chỗ dựa cho cô. Cô được người ta bảo vệ, bảo vệ đã quen, nên u mê. Ý thức của cô tỉnh táo, hóa ra mình lại nghĩ nhầm. Cho rằng Khương Đông ít nhiều gì cũng thích cô, hai người lên giường, thích ái muội đùa giỡn.
Trước khi gặp Ngụy Tử Thiên, Ôn Kha cảm thấy mình là công chúa trong kỹ nữ, sau khi gặp Ngụy Tử Thiên, Khương Đông cũng làm ra vẻ với hai bọn họ, người đàn ông ngả bài, nói sau này xảy ra chuyện gì đừng tìm anh ta, mọi chuyện không liên quan tới anh ta, lái xe tới đón cô là vì mọi người ở Dạ Oanh cúi đầu không gặp ngẩng đầu thấy, đây là lần cuối anh ta dịu dàng. Muốn anh ta đứng trước mặt bảo vệ Ôn Kha ở phía sau, mở ngày cá tháng tư à, mạng của anh ta đều quan trọng hơn bất cứ người khác.
“Con mẹ nó cô còn đánh tôi, còn đá bật lửa của ông đây. Sao không ngang ngược trước mặt mấy cậu ấm ấy?”
Khương Đông phun ra tơ máu, không ngờ tới hai cái tát của Ôn Kha rất đau. Anh ta xoay người tức giận mắng, khi chuẩn bị lái xe nghênh ngang mà đi, Ôn Kha ngã vào vòng dây xanh tỉnh táo lại, không biết lấy đâu ra sức lực, tiến lên nhảy lên lưng Khương Đông, la khóc om sòm cắn lỗ tai anh ta.
Danh Sách Chương: