- Bản chất của cập nhật phiên bản, thật ra là thúc đẩy lịch sử, ta sắp tiến vào tương lai! Mặc dù không biết rõ 1.0 cùng với 1.01 cách xa nhau bao lâu, nhưng khẳng định là thời gian trong tương lai!
- Như vậy, giả sử ta còn sống sót, ta đi đến phiên bản 2.21, chẳng phải mang ý nghĩa là...
- Ta đang ở trên dòng thời gian kia, có thể tìm hiểu được nhiều điều quan trọng trong khoảng thời gian từ 1,01 đến 2,20?
Nếu như ta có thể thu thập tình báo trong thế giới của phiên bản 2.21, sau đó còn sống trở lại thế giới của phiên bản 1.0...
- Như vậy ta chẳng phải sẽ trở thành nhà tiên tri? Với thông tin có được trong phiên bản 2.21 và thông qua hiệu ứng cánh bướm, phải chăng liền có thể khiến cho nhân loại...bớt bi thảm hơn trong tương lai?
Tiến đến phiên bản mới thu hoạch thông tin, lại trở lại phiên bản 1.0, tạo ra một phiên bản mới tương lai, nơi nhân loại bớt bi thảm hơn...
Trong mắt của Chu Bạch Du có ánh sáng, cả người đột nhiên hưng phấn lên.
Nhưng ngay sau đó, đôi mắt lại ảm đạm trở lại.
Hắn ý thức được, chuyện này không khác gì khi nhìn thấy một mỹ nữ cười một cái với mình, liền nghĩ đến đặt tên cho con là gì.
- Ta nghĩ nhiều quá rồi, khả năng ta còn sống trở về căn bản là bằng không, huống chi là thu thập thông tin tình báo, cứu vớt thế giới.
Lắc đầu, Chu Bạch Du chuyển sự chú ý của mình:
- Khiêu chiến thành công sẽ gia nhập 'chúng ta', cái 'chúng ta' này, có giống với 'chúng ta' đã điều chỉnh các vấn đề khác nhau trong thông báo cập nhật không?
- Để tìm ra tiền đề của tất cả những điều này...vẫn là ta phải còn sống trở về.
Hắn bỗng nhiên rất muốn chụp ảnh màn hình, nhưng sau khi nghĩ lại, điều đó thật vô nghĩa.
Người không nhìn thấy bộ đếm ngược, ở cái thời đại khi mọi thứ đều có thể bị làm giả để phục vụ giải trí này, sẽ không tin vào cái gọi là ngày tận thế.
Dù sao, đối với người hiện đại tin vào khoa học mà nói, ngươi nói cho hắn biết phiên bản kế tiếp là thế giới tận thế, hắn sẽ chỉ nói: Ngươi bị điên sao?
Về phần tỷ lệ tự tử tăng vọt...toàn cầu mỗi ngày đều sẽ có khoảng chừng 150.000 người tử vong, ngoại trừ những người thực sự chú ý đến dữ liệu, hầu hết mọi người sẽ không để ý.
Vì vậy, trong mắt những người khác ngoại trừ Chu Bạch Du, thế giới vẫn là thế giới đó, hắn thậm chí không thể nào xin giúp đỡ.
Chu Bạch Du ghi chép lại mọi thứ, sau đó khởi động máy vi tính.
Hắn ngửa đầu nhìn lên trần nhà.
Sau khi hoàn thành bản di chúc thứ hai, hắn chỉ còn lại bốn giờ cuối cùng.
Từ sau khi trở lại căn phòng này, Chu Bạch Du dường như không còn vẻ ôn hoà như xưa nữa.
Hắn nhắm mắt lại, trên mặt nở nụ cười.
Nụ cười này có vẻ vẫn như trước, nhưng không hiểu sao lại trông hơi...nguy hiểm.
Khí chất cả người hắn, đã có biến hóa cực lớn.
- Sống trong một thế giới hung hiểm, ôn hòa là không có ý nghĩa.
Chu Bạch Du nhắm mắt lại, mặc cho thời gian trôi qua từng chút một. Hắn giống như đang hoàn thành một loại thao tác "chuyển đổi tài khoản" nào đó vậy.
Nhưng hắn cũng không bị đa nhân cách, cũng không phải tâm thần phân liệt hay bệnh tâm thần.
Vài năm trước, Chu Bạch Du trở thành thuyết trình viên cho một công ty sản phẩm chăm sóc sức khỏe ở thành phố Lâm Tương vì tài năng khơi dậy cảm xúc.
Loại thuyết trình viên truyền năng lượng tích cực cho mọi người kia.
Nói với mọi người về văn hóa sói, nói cho mọi người họ sinh ra là có ích, nói với mọi người rằng cơ hội không chờ đợi một ai.
(*) Văn hóa sói: đề cập đến sự thích nghi đặc biệt của tính hoang dã, tàn bạo, tham lam và độc tài của loài sói thành một loại tinh thần chiến đấu và áp dụng nó vào công việc kinh doanh.
Sau đó —— mua các sản phẩm chăm sóc sức khỏe của công ty và trở thành dê béo của công ty.
Những người tâm tình kích động, nhất thời mua sản phẩm kia, sau này, rất nhiều đều gia đình ly tán, táng gia bại sản.
Vào thời điểm đó, Chu Bạch Du, cũng không có nhận ra tài năng của mình đáng sợ như thế nào.
Thẳng cho đến một ngày, khi hắn đi ngang qua cửa công ty——
Bịch một tiếng, một cỗ thi thể máu me đầm đìa rớt xuống ở trước người hắn.
Đó là một người thành thật, bị những thuyết trình viên khác lừa dối, bán hết gia tài để mua sản phẩm của công ty.
Về sau, ngôi nhà của người thành thật bị tịch thu, vợ bỏ đi với tình nhân, cuối cùng không thể chịu đựng được áp lực cuộc sống...
Nhảy lầu tự sát!
Cái chết của người này không liên quan gì đến Chu Bạch Du, tẩy não hắn, là một thuyết trình viên khác.
Nhưng cỗ thi thể này, vừa vặn rớt xuống ở trước người Chu Bạch Du.
Máu bắn tung toé làm vấy bẩn bộ vest sang trọng của hắn, vấy bẩn khuôn mặt sạch sẽ của hắn, máu thịt be bét tạo cho hắn một cú sốc lớn.
Sau ngày hôm đó, Chu Bạch Du rời khỏi công ty kia.
Hắn vì kiếm tiền đã chọn sai nghề nghiệp, mang lại hy vọng hão huyền cho một số người.
Sau khi tận mắt chứng kiến sinh mệnh tử vong, hắn bắt đầu lập công chuộc tội và mang lại hy vọng thực sự cho những người muốn tự tử kia.
Nhưng điều này đòi hỏi hắn phải ôn hoà, cho nên Chu Bạch Du một mực đang ngụy trang.
Sau một thời gian dài ngụy trang, hắn phảng phất như có hai nhân cách hoàn toàn khác nhau.
Một người ôn nhu nhẹ nhàng như ngọc, một người phong tao nhảy thoát, rất khó đoán được trong một giây tiếp theo hắn sẽ làm gì.
Lúc này, một trò chơi sinh tử và khiêu chiến đang bày ra ở trước mắt hắn, hắn cần phải làm cho chính mình trở nên ... "chính mình" hơn...
...
Trong mấy giờ cuối cùng, Chu Bạch Du bổ sung thức ăn, nước uống, nghỉ ngơi một thời gian ngắn, thậm chí còn xem phim.
Hắn tận khả năng đặt bản thân ở trạng thái tốt nhất có thể.
Khi chỉ còn mười giây đếm ngược, hắn yên lặng nằm ở trên giường, chạm vào quả chuối tiêu trong túi.
Ánh mắt liếc xéo, cho thấy hắn đang nhìn chằm chằm vào thời gian đếm ngược.
Chín, tám, bảy, sáu, năm, bốn...
Ba...
Hai...
Một...
Đèn trong phòng vẫn sáng, nhưng Chu Bạch Du —— đã biến mất.