Mục lục
Điểm Chênh Tận Thế (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Bạch Du đã từng tự hỏi, vì sao lại có người vì khoe mức lương 50 triệu một tháng, cuối cùng dẫn đến mất việc.

Đối với rất nhiều người, ganh đua so sánh, khoe khoang, cảm giác ưu việt, sự vui vẻ lấy được có thể khiến cho bọn hắn mất lý trí.

Về sau Chu Bạch Du cũng phát hiện ra, cho dù biết rõ đó là hành vi ngu xuẩn, vẫn sẽ có người không khắc chế được muốn khoe khoang.

Có rất nhiều ví dụ mà hắn có thể tham khảo, chiến lược có thể sử dụng cũng có rất nhiều.

Ở trong lần tuần tra ngắn ngủi này, hắn đã khiến cho thủ lĩnh Mị Ma cảm nhận được vui vẻ một cách kỳ lạ.

Lại thêm đặc tính 'diễn thuyết gia' của Bạch Du, nó cũng khuếch đại một chút cảm xúc của thủ lĩnh Mị Ma.

Cho dù chỉ khuếch đại lên mười phần trăm, loại vui vẻ đó chắc chắn là kích thích hơn "ăn" thuần túy.

Nhất là đặc tính giác quan thứ sáu tuyển thủ, một cách tự nhiên có thể làm tăng cơ hội tránh sai lầm của hắn.

Cho nên lời nói của hắn luôn có thể kích thích chính xác mục tiêu.

Thủ lĩnh Mị Ma cũng cảm nhận được loại khoái cảm kia, cho dù dược đồng trước mắt, chỉ là một tên nhân súc mình tùy thời có thể giết chết, nhưng chỉ thuộc về một mình ả, các Mị Ma khác không có cách nào hưởng thụ.

Chẳng qua muốn sống sót, cũng không phải là dễ dàng như vậy.

- Ngươi làm không tệ, nhưng chỉ vẻn vẹn như thế, còn chưa đủ.

- Đương nhiên, Nữ Vương của ta. Trò chơi của chúng ta chỉ mới bắt đầu. Tuy nhiên ta cần một chút thời gian.

Chu Bạch Du không có liều lĩnh, vẫn giữ tư thái rất thấp.

Chẳng qua muốn để thủ lĩnh Mị Ma hưởng thụ vui vẻ cao cấp hơn, hắn cũng rất có tự tin.

So sánh với những hôn quân khai sáng tửu trì nhục lâm ((Suối rượu – Rừng thịt) trong lịch sử kia, thú vui của nhóm Mị Ma, chỉ có thể gọi là huyết tinh, nhưng tuyệt đối không tính là xa hoa lãng phí.

Chỉ là Chu Bạch Du...hiểu nhiên đã hiểu sai ý tứ của thủ lĩnh thủ lĩnh Mị Ma.

Chí ít, không có hiểu được toàn bộ ý tứ.

...

Ngày kế tiếp

Chu Bạch Du cả người đau nhức mở hai mắt ra

"Cuối cùng thì ta cũng đã vượt qua được ngày đầu tiên."

Nhớ lại chuyện kinh khủng đêm qua, Chu Bạch Du chỉ cảm thấy thế giới này thật đen tối.

Ngay lập tức bắt đầu tự an ủi bản thân:

- Ở trong dạng động ma này, với trí tuệ cằn cỗi của mình, muốn sống sót, không trả giá một chút là không được.

- Cũng may...thân thể của dược đồng này thực sự rất biến thái.

Ngay cả khi Mị Ma không có nổi sát tâm, nhân loại bình thường cũng không chịu được giày vò, nhưng dược đồng chịu được.

Đơn giản mà nói, những gì Chu Bạch Du trải qua tối hôm qua đại khái chính là ——

Người ở phiên bản 2.21, mất hết liên lạc. Chung đụng cùng với Mị Ma ba giờ, đã chữa khỏi hao tổn bên trong tinh thần của Chu Bạch Du.

Sau khi chứng minh rằng mình khác biệt, Chu Bạch Du đương nhiên không có khả năng hiện tại liền dừng bước.

Mấu chốt của Cá Voi Đỏ, là phải làm cho Mị Ma không thể tự kềm chế đối với mình.

Thế là ngày thứ hai, Chu Bạch Du bắt đầu hạng mục thứ hai—— cảm giác nghi thức(*) cùng với hàng xa xỉ.

(*) Cảm giác nghi thức: là sự nhấn mạnh vào cuộc sống, điều này làm cho một thứ đơn điệu và bình thường trở nên khác biệt. Ví dụ bữa sáng của một người có thể được giải quyết bằng cách nhai bánh trên tàu điện ngầm, nhưng có người lại dậy sớm để chuẩn bị từ từ, đặt miếng lót dạ kẻ sọc màu xanh và trắng yêu thích dưới dĩa, đặt các loại trái cây được lựa chọn cẩn thận vào đĩa.

Đây là một thủ đoạn tốt khác để các nhà tư bản kích thích tiêu dùng của người dân.

Không biết bao nhiêu người nghèo đã mua một đống đồ vô bổ vì câu “sống nên có nghi thức".

Nghi thức, tăng thêm trình độ rườm rà vào việc gì đó, dường như không phù hợp với tư duy hiệu quả của nhân loại. Hàng xa xỉ cũng không phù hợp với tư duy thực dụng của nhân loại.

Nhưng nhân loại chính là tồn tại thói hư tật xấu như vậy, mà Mị Ma, là nhân loại phiên bản phóng đại dục vọng.

Thế là Chu Bạch Du phủ phục ở dưới chân Mị Ma, bắt đầu một ngày hoạt động tồi tệ khác:

- Mời xỏ tất chân.

Dựa trên tính thẩm mỹ gần như giống hệt nhau giữa Mị Ma cùng với nhân loại, cho nên Chu Bạch Du bắt đầu cố gắng truyền đạt khái niệm "ăn mặc".

Hắn bắt đầu đề cập một chút về các tầng lớp khác nhau được thể hiện bằng những bộ trang phục khác nhau trong thế giới nhân loại.

Hắn muốn khiến cho thủ lĩnh Mị Ma, tiến thêm một bước cảm nhận được thân phận siêu nhiên của ả, khác biệt với những Mị Ma khác, ả phải được phân biệt hoàn toàn với các Mị Ma khác bằng trang phục của mình.

Đồng thời, cũng khiến ả hiểu thêm về niềm vui vẻ do sự xa hoa mang lại.

Chẳng qua...Chu Bạch Du đã bí mật thay đổi một chút khái niệm.

Ví dụ như ở bên trong sự miêu tả của hắn, nữ hoàng đế cổ đại cao quý nhất, mặc không phải áo phượng hoàng dát vàng, tiểu thư nhà quyền quý, cũng không phải mặc váy dạ hội thêu tay...

Mà là —— đồng phục nữ sinh, quần bó, áo tắm, váy ngắn...

Đây cũng không phải là Chu Bạch Du dâm dê đê tiện, tinh trùng lên não.

Tương phản, hắn rất tỉnh táo.

- Cách ăn mặc của Mị Ma về cơ bản là giống như không mặc gì, lại lấy mị hoặc làm chủ, cho nên ta không thể quá liều lĩnh, phải thúc đẩy từ những bộ quần áo mát mẻ đó. Giao thoa giữa thẩm mỹ của Mị Ma cùng với nhân loại.

Dựa trên logic này, Chu Bạch Du rất tự nhiên liền nghĩ đến những...bộ quần áo thiếu vải kia.

Ở trong miêu tả của Chu Bạch Du, chỉ có nhân loại ăn mặc những bộ quần áo thiếu vải này mới là tôn quý.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK