Có một loại thuyết pháp, ma quỷ là những người bị phóng đại dục vọng. Mà chỉ cần có dục vọng, liền nhất định có biện pháp khống chế.
Thủ lĩnh Mị Ma Midel, mặc dù mặt ngoài là một phương cường thế, trên thực tế lại là hoàn toàn phục tùng Chu Bạch Du.
Chu Bạch Du tựa như là nắm giữ công tắc có thể khiến cho thủ lĩnh Mị Ma vui vẻ vậy.
Về phần Chu Bạch Du, làm gì chắc đó, thận trọng từng bước!
Lăng Hàn Tô cảm thấy mình bị ô nhiễm, tinh thần bị ô nhiễm.
Tại sao lại có một nam nhân trà xanh như thế?
Nhưng nàng không thể không nói...hướng đi này khiến cho người ta không tưởng được, nàng vậy mà cảm thấy có chút thú vị.
Lần đầu tiên trong đời, Lăng Hàn Tô nhìn thấy một nam nhân tuyệt mỹ như thế, dùng loại nhãn thần câu hồn phách người kia, nhẹ nhàng gọi tên một nữ nhân.
Mặc dù đây không phải là nữ nhân, là Mị Ma.
Không thể chịu được! Thần thiếp căn bản không thể chịu được! Lăng Hàn Tô nghĩ thầm, coi như mình là Mị Ma...cũng tuyệt đối không có khả năng chịu nổi dạng mỹ nam kế này, đúng không?
Nàng đã biết rõ thân phận của Chu Bạch Du là dược đồng, nghề nghiệp là Dị Hóa Giả.
Có thể nói là thân phận bết bát nhất gặp gỡ nghề nghiệp bết bát nhất, một bộ bài tồi tệ và một hậu tận thế sau phiên bản 2.0 tồi tệ nhất...
Nhưng với một bộ bài tồi tệ như vậy, Chu Bạch Du cứ thế mà mở ra một con đường sống?
Đây là nam nhan họa thủy sao?
Nàng phải thừa nhận, ngoại hình của dược đồng, cơ hồ có thể chữa khỏi hầu hết các chứng bệnh chán ghét nam nhân của nữ nhân.
Lăng Hàn Tô nóng lòng muốn lật trang tiếp theo, có một loại khoái cảm xem loại ngôn tình cẩu huyết lúc còn đi học kia.
Loại ngôn tình đầy tình tiết máu chó kia, nhưng chỉ cần nam chính đẹp trai nổ tung, ta liền có thể não bổ ra mỹ nhan tuyệt thế, tam quan đi theo ngũ quan, xem hết toàn bộ.
Đến ngày thứ bảy, Lăng Hàn Tô kích động không thôi...
Đây là ngày cuối cùng, ngày này nghênh đón một sự đảo ngược lớn trong cốt truyện. Thân phận của Chu Bạch Du vậy mà bị nhìn thấu.
Nhưng nam nhân lại nhanh trí ở bên trong vội vàng, tùy cơ ứng biến, biến nguy thành an.
Lăng Hàn Tô nhìn mà than thở.
Một hồi lâu, nàng mới chính thức tiêu hóa đoạn ký ức này, ý thức được một chuyện:
- Hắn còn sống! Hắn thế mà còn sống? Vậy ta...ta cũng không cần…không cần chết?
Mạc Tang Ngữ thở dài:
- Ta thật sự hi vọng hắn là Kẻ Nhìn Lén, đáng tiếc, hắn là Dị Hóa Giả. Dị Hóa Giả...đã cực kỳ lâu không có ai có thể tấn cấp đến cấp hai.
Hiển nhiên, Chu Bạch Du thích suy nghĩ, khiến cho Mạc Tang Ngữ rất ưa thích. Nhưng hết lần này tới lần khác, nha đầu không thích suy nghĩ này, lại là Kẻ Nhìn Lén.
Mà Chu Bạch Du thích suy nghĩ, lại là Dị Hóa Giả Ma Bài Bạc.
Lão dừng lại một chút, lại tiếp tục nói đối với Lăng Hàn Tô:
- Lấy năng lực của ngươi, cho dù là Thiên Mục Giả, cũng không có khả năng tra được tư liệu hoàn chỉnh như vậy.
- Tất cả đều là bởi vì hắn đã cứu vớt mạng sống của ngươi, trở lại vấn đề mà ta nói lúc đầu.
- Thần, tại sao muốn để việc tự tử của các ngươi có thể được ngăn chặn? Là bởi vì bọn hắn cổ vũ nhân loại cứu rỗi lẫn nhau.
- Bây giờ, hắn cứu rỗi ngươi, các ngươi có ràng buộc nhân quả, cho nên ngươi là người đầu tiên, thấy được phần tư liệu này.
- Những Kẻ Nhìn Lén khác, không có cách nào biết được quá trình hoàn chỉnh như thế. Nhưng bọn hắn có thể nhìn thấy một bộ phận, cũng có thể nhìn thấy...Treo Thi Bệnh Viện phiên bản 2.21, bị người đả thông, còn là đánh giá cấp SS.
- Tất nhiên cũng sẽ có Kẻ Nhìn Lén khác hỏi thăm ta, mà chức trách của ta, chính là đáp ứng các yêu cầu để đổi lấy giá trị tiền trạm.
- Cho nên ngươi phải nhớ kỹ, hắn chẳng mấy chốc sẽ trở thành chủ đề nóng, trở thành câu chuyện được nhiều người bàn tán. Phải suy nghĩ nhiều hơn, ngươi so sánh cùng với những người khác, ưu thế của ngươi là cái gì.
Nói đến mức này, Lăng Hàn Tô có ngu ngốc đến đâu cũng nghe ra được.
- Kẻ Nhìn Lén chỉ có thể thăm dò nội dung bên trong phiên bản tiền trạm, không có cách nào thăm dò nội dung bên trong phiên bản 1.0.
- Mà Khương Nhàn Vụ mặc dù là Dị Hóa Giả không đáng tin cậy, nhưng hành động của hắn, ở dưới sự miêu tả của những Kẻ Nhìn Lén khác, tất nhiên sẽ trở thành một cái Truyền Kỳ, sẽ bị tất cả thế lực lớn lôi kéo, thậm chí tìm kiếm hắn ở trong hiện thực!
- Điều mà ta biết nhiều hơn những người khác...chính là thân phận của Khương Nhàn Vụ, thật ra là Chu Bạch Du tiên sinh. Ta là một người duy nhất biết rõ thân phận hiện thực của hắn.
Mạc Tang Ngữ gật gật đầu:
- Cuối cùng cũng có một chút tiến bộ. Đây là ngươi nợ hắn. Ngươi nhất định phải bù đắp cho hắn. Hơn nữa, giữa các ngươi còn chắc chắn có một lần hợp tác.
Lăng Hàn Tô hoàn toàn hiểu:
- Ta phải bảo vệ hắn? Làm...trang sách của hắn?
- Đúng vậy, mặc dù hắn đã cứu ngươi, hắn thông quan Treo Thi Bệnh Viện, nhưng phiên bản 1.44 mà ngươi khiêu chiến, 'Cổ Lâu Kinh Hồn Dạ', vẫn như cũ thất bại.
- Hắn cứu một người đáng lẽ đã chết, hình phạt cho chuyện này, là hắn khiêu chiến một cái khu vực gần như không có khả năng còn sống sót, nhưng sự việc này, cách kết thúc thực sự, còn kém một vòng cuối cùng.
- Một vòng cuối cùng này, là hắn cùng với ngươi sẽ khiêu chiến Cổ Lâu Kinh Hồn Dạ một lần nữa.
Nhớ lại phiên bản 1.44, một đêm bên trong Cổ Lâu kia, Lăng Hàn Tô rùng mình một cái.
Đó cũng không phải là địa phương dựa vào miệng liền có thể thông quan. Chu Bạch Du là Dị Hóa Giả không có năng lực tác chiến nhất...đi vào không phải là chịu chết?
Mạc Tang Ngữ cũng chậm rãi nói:
- Mà ngươi hẳn là biết rõ, cái khu vực kia, tỉ lệ tử vong dị thường cao. Cho nên, tử vong cũng không có cách ngươi bao xa.