Chương 84.2
Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Edit: Nhung Vũ
Beta: Minh Lý
Sau khi Xu Xu trở về, cất hòm thuốc ở Dược phòng rồi thì bắt đầu phối dược cho Vệ Sở Tuyền.
Vệ trắc phi cần phải điều dưỡng thân thể thật tốt, nếu không sau này ngay cả cơ hội mang thai cũng không có.
Xu Xu viết xong phương thuốc bắt đầu phối dược, mấy ngày sau Vệ trắc phi lại triệu nàng tiến cung, Xu Xu giao lại thuốc đã phối được cho Vệ trắc phi, nói với nàng ấy, "Trắc phi nương nương, thuốc này mỗi ngày uống một viên, ăn uống mỗi ngày theo như thực đơn đã kê, thân thể của nương nương sẽ nhanh chóng tốt hơn."
"Đa tạ Tam cô nương." Vệ Sở Tuyền nhận bình thuốc và thực đơn, mặt mày thả lỏng, tiếp nhận những đồ vật này thật nhanh, mu bàn tay khô gầy nổi đầy gân xanh.
Một lát sau, Vệ Sở Tuyền gọi cung tì bên người cất gọn những đồ vật này đi, lôi kéo Xu Xu đến tán gẫu chuyện khác, "Ta cùng với Tam cô nương là hữu duyên, sau này chắc sẽ phiền Tam cô nương thường xuyên tiến cung xem bệnh cho ta."
Xu Xu ôn thanh nói: "Trắc phi nương nương không cần lo lắng, thân thể ngài sẽ nhanh chóng tốt hơn, sẽ nhanh chóng hoài thai."
Nghe đến lời này, sắc mặt Vệ Sở Tuyền lại trắng thêm một chút.
Vừa mới nói chưa được hai câu, Nhị hoàng tử đã trở lại.
Xu Xu đứng dậy hành lễ, hắn ta cũng vội vàng nói: "Tam cô nương không cần khách khí như thế, mau ngồi xuống đi."
Đợi đến lúc Xu Xu ngồi xuống, hắn ta lại nói: "Tam cô nương bắt mạch cho Sở Tuyền sao rồi? Thân thể nàng ấy khi nào mới tốt hơn ? Ta cũng rất lo lắng cho nàng ấy."
Xu Xu nhẹ giọng nói: "Thân thể trắc phi nương nương sẽ nhanh chóng tốt hơn.”
Phó Lệ Nguyên vỗ về bàn tay tái xanh của nàng ấy: "Ta thực cảm tạ Tam cô nương, chi bằng Tam cô nương ở lại dùng ngọ thiện với ta và Sở Tuyền đi."
Xu Xu vội vàng đứng dậy, cúi thân mình nói: "Xin điện hạ thứ tội, thần nữ còn phải qua Đức Thiện Đường xem chẩn, thật sự không tiện ở lâu."
Nàng đã nói như vậy, Phó Lệ Nguyên cũng không giữ nàng lại nữa, để cho cung tì dẫn Xu Xu rời khỏi cung điện.
Đợi đến khi Xu Xu đi rồi, Phó Lệ Nguyên âm trầm đứng lên, hắn ta nhìn Vệ Sở Tuyền nói: "Nên làm như thế nào trong lòng ngươi hiểu rõ, tìm Tam cô nương tiến cung tới giúp ngươi nhiều vào."
"Được. . . . . ." Sắc mặt Vệ Sở Tuyền trắng bệch, nàng ấy chậm rãi nhắm mắt lại, ngay cả nàng ấy cũng chán ghét chính mình, nàng ấy biết Nhị hoàng tử muốn làm cái gì. . . . . .
Xu Xu sau khi ra khỏi cung vẫn suy nghĩ, nhíu mày, Linh Lung lo lắng nói: "Cô nương, ngài không có việc gì chứ."
"Không sao." Xu Xu lắc đầu, "Tới Đức Thiện Đường đi."
Nàng cũng không lừa gạt Nhị hoàng tử, quả thực nàng phải tới Đức Thiện Đường chẩn bệnh pha thuốc.
Lúc ngồi trên xe ngựa đi tới Đức Thiện Đường, Xu Xu vẫn không hiểu Nhị hoàng tử muốn làm gì.
Có khi nào Nhị hoàng tử muốn cưới nàng làm phi tử không? Nhưng trong kinh thành có rất nhiều nữ tử thế gia xinh đẹp khác.
. . . . . . . . . . . .
Mấy ngày sau, Phó Lệ Nguyên vẫn lấy lý do thân thể trắc phi để gọi Xu Xu vào cung, Xu Xu không thể không đi.
Số lần nhiều lên, ngay cả phủ quốc công cũng hiểu được một chút, Thôi thị thậm chí còn hỏi qua Xu Xu mỗi lần tiến cung Nhị hoàng tử nói cái gì.
Xu Xu nói với mẫu thân, Thôi thị nhíu mày nói: "Sợ là Nhị hoàng tử này có ý nghĩ khác với con, mặc dù hắn vì lý do gì mà muốn cưới con, chúng ta cũng sẽ không đồng ý, nhưng chỉ sợ hắn sẽ đùa giỡn kiểu khác, cho nên con phải cẩn thận một chút, nếu có thể hay là nương tìm cho con một mối hôn sự khác? Nương cảm thấy Tần gia trạng nguyên cũng rất tốt."
Thôi thị dứt lời, bà cẩn thận nhìn sắc mặt nữ nhi.
Xu Xu nhẹ nhàng nhíu mày, "Mẫu thân, nói sau đi." Nàng không muốn bởi vì chuyện này mà phải chọn một mối hôn nhân, bị bắt gả cho Tần đại ca, nàng càng hy vọng mình có thể gả cho người mình thích.
Thật ra nàng cũng hiểu được ở chung với Tần ca ca cũng nhẹ nhàng, nhưng nàng cũng cảm thấy đó không phải tình cảm nam nữ .
Hiện tại nàng vẫn mơ hồ không hiểu tình yêu nam nữ.
Chờ một chút đã.
Thôi thị nhịn không được thở dài, bởi vì hôn sự của Xu Xu, bà đã đi tìm lão phu nhân.
Lão phu nhân và lão Quốc Công gia đều biết ý tứ của Thuận Hòa đế, nhưng bọn họ vì chuyện của Tống Ngưng Quân mà cảm thấy có lỗi với Xu Xu, trong lòng họ xem như cam chịu để Thôi thị làm mọi việc.
Cũng là tính toán đợi Thôi thị tìm một lang quân như ý cho Xu Xu định việc hôn nhân rồi hai người họ sẽ vào cung thỉnh tội, nói lúc trước không nhắc nhở nhi tức nên mới gây ra lỗi lầm lớn, cho dù thế nào thì họ cũng thẹn với Xu Xu, việc hôn nhân của Xu Xu, muốn cái gì thì cứ làm như thế, bọn họ đều nguyện ý giúp đỡ nàng.
Đại khái chỉ có Xu Xu còn chưa biết, Thuận Hòa đế đã sớm đề điểm với người nhà về việc hôn nhân của nàng.
Xu Xu lo lắng, nhưng ngày ngày vẫn tiếp tục vào tiến cung, Nhị hoàng tử cũng không có làm chuyện gì khác, cũng chỉ ngồi ở bên cạnh xem nàng bắt mặc cho trắc phi.
Dần dần cũng đến tháng mười hai, khí hậu rét lạnh, mấy ngày trước đã có một trận tuyết đầu mùa.
Mỗi ngày lúc tới Đức Thiện Đường, người đi đường ít dần, trước đó vài ngày Xu Xu tới vấn an Chu lão gia tử, Chu lão gia tử kiểm tra qua bộ chưởng pháp của Xu Xu thấy nàng đã hoàn toàn thuần thục, lại dạy cho Xu Xu một bộ kiếm pháp, còn nói với nàng, "Tiểu nha đầu, đến lúc ngươi luyện được bộ chưởng pháp và kiếm pháp này mười tám năm, sau này cho dù gặp mười mấy người tấn công, ngươi đều có thể bình yên vô sự, cho nên bộ kiếm pháp này phải luyện cho tốt."
Xu Xu đặc biệt cảm kích Chu lão gia tử, cũng càng thích lão gia tử.
Hôm qua nàng mang theo đồ ăn tới mời Chu lão gia tử, bỗng nhiên Chu lão gia tử nhìn nàng lên tiếng nói: "Nha đầu, lão đầu nhi ta cũng coi như nửa sư phụ của ngươi, không bằng ngươi gọi một tiếng sư phụ xem nào?"
Lúc này Xu Xu mở miệng gọi sư phụ.
Dạy nàng chưởng pháp kiếm pháp, cũng giống như Phục thần y đều là của sư phụ của nàng.
Chu lão gia tử liền cười tủm tỉm vuốt râu nói ‘tốt’.
Cho nên Xu Xu lại có thêm một sư phụ.
Chuyện này nàng còn nói với Phục thần y, Phục thần y không biết Chu lão gia tử, nhưng biết có sư phụ nguyện ý dạy Xu Xu công phu thì ông ấy cũng tán thành.
Xu Xu xinh đẹp, còn cùng ông ấy học y, mỗi ngày đều phải ra cửa, nhỡ gặp người xấu thì thật là nguy, đương nhiên có thể học chút võ công là chuyện tốt, có thể tự bảo vệ mình.
Kỳ thật Xu Xu cũng muốn học tốt võ công, như vậy có ích với nàng
Cho nên mỗi ngày Xu Xu đều rất cố gắng, sáng sớm ngoài luyện chưởng pháp, Chu sư phụ còn giao cho nàng luyện kiếm pháp hai lần.
Mấy ngày gần đây, Xu Xu không tiến cung.
Gần đến cuối năm, nàng cũng trở nên bận rộn bởi vì Thôi thị muốn dạy Xu Xu xem sổ sách xử lý công việc vặt.
Đây là những thứ cô nương thế gia đều phải học, đợi đến sau này xuất giá tới nhà chồng, đây là việc mà chủ mẫu đương gia phải biết.
Nếu không sẽ dễ bị bọn hạ nhân lộng hành, xem sổ sách xử lý công việc vặt cũng không biết thì không đủ tư cách làm chủ mẫu..
Mỗi ngày Xu Xu đều đi theo Thôi thị học tập, lại tới Đức Thiện Đường, gần đây trong cung nhiều việc, Nhị hoàng tử và Vệ trắc phi cũng không triệu nàng vào cung.
Mãi đến tất niên, rồi tới tám ngày đầu năm, đột nhiên Vệ trắc phi trong cung truyền khẩu dụ Xu Xu, nói là bệnh nặng để cho Xu Xu tiến cung một chuyến.
Tám ngày đầu năm đã qua, kỳ thật đã gần như tan hội, các gia các hộ đều xuất môn du ngoạn, không cần câu nệ như trước.
Xu Xu cũng thoải mái hơn, nàng được khẩu dụ nên đã ôm hòm thuốc dẫn Trân Châu và Linh Lung tới chỗ Vệ trắc phi trong cung.
Xu Xu tới tẩm cung, bên trong truyền đến tiếng ho của Vệ trắc phi, hình như bệnh có chút nghiêm trọng, đi vào trong phòng, Vệ trắc phi nằm ở đầu giường, khuôn mặt nhỏ nhắn gầy một vòng, trên mặt không có nửa điểm huyết sắc, vẫn tiếp tục ho khan.
Hai người đã một tháng không gặp, mỗi ngày Vệ trắc phi đều uống theo thuốc của Xu Xu, hiện tại thân thể hẳn là đã được điều dưỡng tốt rồi.
Nhưng Xu Xu không nghĩ tới Vệ trắc phi đột nhiên bệnh nặng.
Xu Xu bước lên phía trước nói: "Trắc phi nương nương làm sao vậy?"
Kỳ thật tiếp xúc với Vệ trắc phi đã lâu, Xu Xu cũng thấy nàng ấy không tồi, tính tình rất ôn hòa, có chút cùng thế vô tranh*.
*không tranh với đời
Bên người Nhị hoàng tử còn có thiếp, tẩm cung Nhị hoàng tử lại không có chính phi, trước mắt tất cả công việc vặt đều là do Vệ sườn phi quản, nàng ấy đối với thiếp thị cũng vô cùng tốt.
Có lúc Xu Xu thấy nhóm thị thiếp tới thỉnh an Vệ trắc phi, nàng thấy mấy thị thiếp ngang tàn hoàn toàn không sợ Vệ trắc phi.
Xu Xu cảm thấy được Vệ trắc phi là sườn phi của hoàng tử, tính tình mềm mỏng, nếu muốn sinh tồn trong hậu cung này thì nên cứng rắn hơn chút, nếu không chỉ có bị người khi dễ.
Vệ Sở Tuyền nhìn thấy Xu Xu đến, khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên run sợ, " Sao Xu Xu lại tới đây?"