• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 11: Tôi quay lại không thấy em, nhất định sẽ phạt em




Tôi quay lại không thấy em, nhất định sẽ phạt em.



Lâm Tuyết từ dưới bếp đi lên thấy một mình Hầu Mễ Vi ngồi ăn sáng thấy lạ nên đi lại hỏi thăm



- sao lại không vui rồi? Thằng Gia Lạc lại chọc con giận sao?



Hầu Mễ Vi ăn hết miếng sandwich này đến miếng kia vì tức giận, nhưng khi nghe bà Lâm Tuyết hỏi liền bỏ xuống miếng sandwich dở dang, cười hì hì đáp



- làm gì có! Chỉ là ở nhà hoài có chút không vui. Lúc ở Hầu gia con muốn đi khi nào thì đi chỉ cần là trước 12h trở về thì không sao. Còn bây giờ thì muốn đi thì lại sợ đi xong về sẽ bị đánh gãy chân.



Vừa nói ánh mắt của Hầu Mễ Vi vừa chuyển sang nhìn Đàm Gia Lạc đang đi đến. Tức nhiên những gì cô nói đều không thể lọt qua được tai của Đàm Gia Lạc.



- em ăn xong rồi thì cùng tôi đến bang hội.



Hầu Mễ Vi có chút hiếu kì không biết tên này lại muốn dở trò gì với cô.



- chẳng phải em đang nói tôi nghiêm khắc với em sao? Giờ tôi để em đến bang hội chơi để không phải sau lưng tôi nói xấu tôi.



~ Lạc Gia bang



Nhìn thấy xe của Đàm Gia Lạc trước cổng đám thuộc hạ của hắn đã chạy ra nghênh đón như thường lệ. Tất cả họ đều cúi đầu chào, chào xong nhưng chẳng một ai ngước mặt lên khiến cho Hầu Mễ Vi cảm thấy vô cùng kì lạ.



- Đàm Gia Lạc anh làm gì mà họ sợ đến mặt cũng không dám ngước vậy? Đường đường là nam nhân mà cả mặt cũng không ngước lên thì làm sao kẻ khác sợ.



Đàm Gia Lạc lạnh giọng đáp lại



- tôi cao cao tại thượng như vậy em còn không sợ. Lại sợ thay đám thuộc hạ tôi không ai sợ sao?



Đàm Gia Lạc vừa dứt lời liền đưa Hầu Mễ Vi áp sát tường.



- em nói tôi nghe, có phải là em thương tiếc họ hay không?



Hầu Mễ Vi khó hiểu, trợn tròn hai mắt nhìn Đàm Gia Lạc.



Bộ dáng này của Hầu Mễ Vi tuy rất buồn cười nhưng lại khiến Đàm Gia Lạc cảm thấy vô cùng đáng yêu.



Nếu nơi đây không phải là riêng tư, còn đang đứng mặt thuộc hạ thì Đàm Gia Lạc nhất định đã không buông tha cho đôi môi anh đào của Hầu Mễ Vi.



- đi thôi, tôi đưa em đến văn phòng!



Đàm Gia Lạc nắm lấy tay của Hầu Mễ Vi dẫn cô đi trước mặt đám thuộc hạ. Đám thuộc hạ nhận được ánh mắt của hắn thì đã hiểu cho nên không đi cùng.



Đối với đám thuộc hạ của Đàm Gia Lạc mà nói thì người phụ nữ đi bên cạnh hắn chính là người mà không thể nhìn, vì thế chỉ cần là có phụ nữ đi cùng thì tất cả các thuộc hạ đều phải cúi đầu cho đến khi họ rời đi.



Huống hồ chi người vừa đi bên cạnh Lạc Gia của họ lúc nãy là phu nhân, là người phụ nữ cả đời cùng Lạc Gia họ sống chết, là người mà Lạc Gia họ phí công tốn sức dùng cả bạc tỷ để tổ chức hôn lễ thế kỉ.



- em ngồi yên cho tôi! Tôi quay lại không thấy em, nhất định sẽ phạt em.



Đàm Gia Lạc nói rồi rời khỏi phòng, còn Hầu Mễ Vi thì làm sao có thể ngồi yên vị một chỗ.



Hầu Mễ Vi đứng dậy đi tới đi lui khắp cả căn phòng làm việc của Đàm Gia Lạc, lục đến cái này rồi đến cái nọ.



Hầu Mễ Vi vẫn không hết tò mò đi đến lại chiếc ghế tựa ngay bàn làm việc của Đàm Gia Lạc ngồi xuống, tiện tay mở máy tính lên xem. Chỉ là không ngờ máy tính lại không khoá mật mã quá đơn giả để vào xem mà.



Mở máy tính thì việc đầu tiên Hầu Mễ Vi làm chính là vào tệp hình ảnh tìm xem có ảnh gì thú vị không. Ai ngờ vừa nhấp vào thì đã vô cùng kinh ngạc. Cả tệp hình ảnh chỉ toàn là ảnh của mấy cô người mẫu, minh tinh chân dài mà toàn là những siêu sao hiện đang có độ hot hiện nay.



Hầu Mễ Vi không xem nữa, càng xem chỉ càng thấy tâm tình thêm loạn, đầu óc cũng sẽ nhanh bị bôi đen. Cho nên cô đã tắt máy tính rồi mở cửa đi ra ngoài, mà chẳng thèm để ý đến lời Đàm Gia Lạc nói trước khi rời đi.



Hầu Mễ Vi đi dạo cả toà Lạc Gia bang từ tầng trệt lên đến tầng cao nhất là tầng 25 nhưng mãi vẫn không thấy được bóng dáng của Đàm Gia Lạc.



Không thấy cũng tốt, xem như thoát được một lát sẽ tốt. Hầu Mễ Vi tiến lại một tên thuộc hạ đang cúi gầm xuống đất.



- ngước mặt lên, nhìn tôi! Trả lời câu hỏi của tôi!



Tên thuộc hạ vẫn không ngước mặt lên nhưng vẫn đáp lại Hầu Mễ Vi



- phu nhân, ngài có gì hỏi xin cứ hỏi! Thuộc hạ biết nhất định sẽ trả lại thành thật, không dối một lời!



Hầu Mễ Vi vô cùng không vui khi tên thuộc hạ này chẳng nghe lời cô chút nào. Chẳng lẽ cô lại không đáng sợ hơn tên Lạc Gia mà mọi người gọi sao?



- tôi bảo cậu ngước mặt lên trả lời tôi, cậu không nghe thì tôi lập tức giết cậu!



Hầu Mễ Vi vặn chiếc nhẫn trên tay ra một cây kim bén nhọn kề vào cổ tên thuộc hạ khiến tên thuộc hạ không thể không nghe theo mà ngước lên nhìn.



Chỉ là vô tình vừa ngước lên thì chiếc váy cô mặc khoét sâu phần ngực để tên thuộc hạ bắt gặp ngay cặp ngực đẩy đà của cô. Hầu Mễ Vi vốn chẳng để ý chuyện này nhưng Đàm Gia Lạc từ dưới mật thất vừa đi lên đã bắt gặp và cực kỳ để ý.



- em có biết mình đang làm gì không?



Hết chap 11

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK