Mục lục
Cưỡng bức vợ yêu
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 180




45180.Lòng Thiên Tịnh thắt lại, chuyện cũ nghe khó lọt tai đã bị Mộ Lạc Lạc nói ra rồi.



“Mộ Lạc Lạc, đừng quên là lúc đó là cô chuốc thuốc tôi!”



“Là cô kêu tôi chuốc Diệp Phi! Là tự cô không cẩn thận ăn kem của Diệp Phi!” Mộ Lạc Lạc phản lại.



Sắc mặt Cung Trạch Vũ trầm xuống, ánh mắt lạnh lùng nhìn Thiên Tịnh và Mộ Lạc Lạc, lại bị anh phát hiện nhiều chuyện đằng sau như vậy.



“Dừng tay! Mộ Lạc Lạc, em nói Thiên Tịnh tìm đàn ông cho em?” Anh bắt lấy trọng điểm.



“Phải! Học trưởng, anh đừng bị tiện nhân này mê hoặc! Cô ta lúc nào cũng hại Diệp Phi, còn tìm đàn ông cho em, cướp lấy lần đầu tiên của em, là cô ta hại em! Cô ta chính là muốn gả vào Mộ gia, sau đó sẽ chiếm lấy anh!” Mộ Lạc Lạc lớn tiếng.



“Thiên Tịnh, thì ra cô là người như vậy!” Cung Trạch Vũ nói.



“Không phải! Học trưởng, anh đừng nghe Mộ Lạc Lạc nói bậy, em vốn không có tìm đàn ông cho nó! Em chỉ là đưa cho nó số phòng, nhưng sau đó em với anh ở cùng nhau, em không có đặt căn phòng đó.” Thiên Tịnh nói.



Cô ta và Cung Trạch Vũ uống nhiều rượu quá, cô ta còn sức lực đâu mà đặt phòng cho Mộ Lạc Lạc, cho nên căn phòng đó cô ta vốn không hề đặt.



Tim Mộ Lạc Lạc thắt lại, bây giờ cô ta đã biết có chuyện gì rồi, cô ta cầm theo số phòng mà Thiên Tịnh đưa, mua chuộc người phục vụ mở cửa cho cô ta, lúc cô ta đến là trực tiếp đi vào, nhưng mà Thiên Tịnh không hề đặt phòng.



Cũng nói là, sau đó Kim Bưu đặt căn phòng đó, Kim Bưu vốn dĩ không biết cô ta sẽ nằm trên giường hắn.



“Thiên Tịnh, chị đi chết đi!” Tay cô ta vòng qua người Thiên Tịnh, ý nghĩ muốn hủy diệt Thiên Tịnh len lỏi!



Gương mặt trắng nõn của Thiên Tịnh bị Mộ Lạc Lạc cào hiện lên mấy vệt máu đỏ, “Á! Bản thân cô không phân rõ là ai thì đã làm với người ta rồi, sao cô trách tôi được!”



Cô ta cũng giơ tay đánh trả Mộ Lạc Lạc.



Cung Trạch Vũ nhìn hai người phụ nữ cấu xé nhau, ánh mắt đầy vẻ chán ghét.



Anh đưa tay cản ở giữa hai người, “Đừng đánh nữa! Thiên Tịnh, tôi chỉ hỏi cô, cô muốn gả cho Mộ gia, sau đó chiếm luôn tôi?”



Thiên Tịnh chột dạ, cô ta chính là nghĩ như vậy, chiếm hết đàn ông tốt không cho Diệp Phi một ai hết!



“Học trưởng, là Mộ Lạc Lạc chia rẽ chúng ta! Làm sao em lại nghĩ như vậy được? Em là thật lòng thật dạ với anh mà!” Cô ta vội nói.



Mộ Lạc Lạc lạy cô ta luôn, Mộ Lạc Lạc đã nói hết bí mật của cô ta rồi, cô ta chỉ sợ Mộ Thương Nam sẽ không lấy mình, trước mắt chỉ có thể giữ lấy Cung Trạch Vũ!



Ánh mắt Cung Trạch Vũ nhìn Thiên Tịnh, “Thật sao?”



“Đương nhiên là thật, còn thật hơn cả trân châu.” Thiên Tịnh nói.



“Vậy được, tuần sau chúng ta kết hôn, cô dám không?” Cung Trạch Vũ nói.



“Hả?” Thiên Tịnh không nghĩ sẽ nhanh như vậy, chỉ là lời nói đã nói tới đây rồi, cô ta hối hận thì Cung Trạch Vũ sẽ không thèm cô ta nữa, “Được! Tuần sau chúng ta kết hôn!”



Mộ Lạc Lạc hoàn toàn ngây ngốc, “Thiên Tịnh! Cô đi chết đi! Cô cướp người đàn ông của tôi!”



Tay cô ta bóp lấy cổ Thiên Tịnh, không ngờ tình địch của mình không phải Diệp Phi mà lại là Thiên Tịnh!



“Người đâu, kéo hai người họ ra!” Cung Trạch Vũ nói rồi bước ra khỏi phòng.



Nơi đây anh không muốn nhìn thấy nữa, chỉ muốn nhanh chóng trở về nhà nói với Dạ Thần, anh nắm chắc Thiên Tịnh rồi, bảo Dạ Thần tha cho Diệp Phi.



Mấy người bảo vệ xông tới, kéo Mộ Lạc Lạc và Thiên Tịnh ra.



Thiên Tịnh thét lên trốn trong nhà vệ sinh, cô ta còn chưa mặc quần áo! Làm sao có thể để bảo vệ nhìn thấy đước



Mộ Lạc Lạc bị đưa đi, cô ta không còn nghe thấy âm thanh ngoài phòng nữa mới từ nhà vệ sinh bước ra, cô ta chán nản ngồi xuống giường, trong đầu là một mớ hỗn độn, cô ta sắp gả cho Cung Trạch Vũ rồi?



Điện thoại vang lên, là Thiên Huệ, cô ta đưa tay kết nối cuộc gọi.



“Chuyện gì vậy? Người của Cung gia phái người đem tới nhà chúng ta năm triệu tiền sính lễ, nói là con đồng ý kết hôn với Cung Trạch Vũ rồi?” Thiên Huệ chỉ cảm thấy hôm nay mặt trời mọc ở hướng Tây.



“Có tiền thì cầm đi! Có lẽ con thật sự sắp gả cho Cung Trạch Vũ rồi.” Thiên Tịnh nói.



“Vậy còn Mộ Thương Nam? Hai đứa là đính hôn từ nhỏ đó! Nếu nó quay về thì sao?” Thiên Huệ nói.



“Ha ha, người anh ta định hôn cũng không phải con, bây giờ con có di sản của Thiên gia rồi, con muốn gả cho ai thì gả cho người đó. Mộ Thương Nam về thì để anh ta cướp con đi! Ai có năng lực, ai cho được nhiều nhất thì con sẽ lấy người đó!” Thiên Tịnh âm thầm tính toán, nếu như có thể khiến cho hai gia tộc lớn nhất đất nước đều muốn cưới cô ta, vậy thì không biết cô ta cao quý hơn Diệp Phi nhường nào!



“Ý hay, chúng ta cứ để cho chúng nó tranh giành! Ha ha, đứa con rể này phải chọn kĩ lưỡng!” Thiên Huệ vui vẻ nói.



Thiên Tịnh vạch rõ suy nghĩ của mình, cô ta chỉ mong Mộ Thương Nam và Cung Trạch Vũ đánh nhau vì cô ta, có thể càng có thêm nhiều đàn ông liều mình vì cô ta, chứng tỏ giá trị của cô ta càng cao, cô ta đã đợi không được mà nghĩ tới sau khi Diệp Phi trở về phát hiện Cung Trạch Vũ đã yêu cô ta thì Diệp Phi sẽ có biểu hiện gì!



-



Trên hòn đảo nhỏ, Diệp Phi sống rất nhàn nhã, mỗi ngày Á Nữ đều chuẩn bị cho cô rất nhiều món ăn phong phú, cô không cần làm gì cả, cho chim ăn, ngắm phong cảnh trên hòn đảo này là được rồi.



Ngân Mị thỉnh thoảng sẽ đứng từ xa nhìn cô.



Cô chỉ cảm thấy bản thân đã rơi vào một cuốn sách cổ tích, sống cuộc sống của người đẹp và quái vật.



Diệp Phi tản bộ trên bãi cát, bỗng phát hiện trên bãi cát có rất nhiều bạch tuộc,



Ha ha ha! Buổi trưa có thể ăn bạch tuộc xiên rồi, cô đưa tay bắt mấy con bạch tuộc trên bãi cát, bỏ chúng vào trong túi, bắt loài vật này tuyệt đối không thể dùng xô, bởi vì bạch tuộc sẽ bò ra ngoài.



Rất nhanh cô đã bắt đầy một túi bạch tuộc rồi, cô cầm cái túi vui vẻ đưa cho Á Nữ.



Nhưng mà, chân cô vừa bước vào ngôi nhà thì liền nghe thấy âm thanh nức nở của phụ nữ.



Diệp Phi kinh ngạc, cô và Mộ Thương Nam đã từng làm qua, cô biết phụ nữ sẽ phát ra âm thanh này vào những lúc nào.



Nhưng mà trên đảo chỉ có cô và Á Nữ, còn có Ngân Mị, không có ai khác!



Cô từng bước từng bước đi tới cửa phòng của Á Nữ, trong đầu trống rỗng, cảnh tưởng Ngân Mị hôn cô đắm đuối lóe lên trong đầu cô nhiều lần.



Mỗi lần anh hôn cô, cô đều có cảm giác anh rất yêu cô.



Cô biết nhìn trộm là không đúng, chỉ là cô muốn biết chân tướng quá đi, cô đã bước tới cửa phòng.



“Hức hức,” Á Nữ rên rỉ, tay vỗ lên vai người đàn ông.



“Vậy mà đã không chịu nổi rồi? Tôi vừa mới bắt đầu thôi.” Người đàn ông đeo mặt nạ bạc nói.



Tay của Á Nữ chỉ chỉ ngoài cửa sổ.



Người đàn ông lập tức hiểu ý, “Cô lo Diệp Phi sao? Yên tâm, mỗi lần ra ngoài cô ấy đều chơi tới trưa mới trở về, chúng ta có thời gian để hưởng thụ! Hôm qua tôi xem vài đoạn phim, học được tư thế mới, chúng ta thử đi!”



Người đàn ông nói rồi vươn tay để lên giường để làm tư thế.



Tim Diệp Phi đau thắt, thì ra nhiều ngày như vậy, mỗi ngày lúc cô ra ngoài, bọn họ đều làm việc này, mà người đàn ông này lúc buổi tối còn nhìn cô đầy thâm tình, thậm chí ôm cô, hôn cô!



Một tay cô đẩy cửa bước vào…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK