Sao lại là anh?
Không phải anh tự nhận không thích tiếp xúc với nữ minh tinh sao? Từ khi nổi tiếng, có rất nhiều đạo diễn mời anh tham gia gameshow tình cảm, nhưng đều bị từ chối hết.
Lâm Chi giật mình nhìn Quý Hoài Thịnh mặc vest phẳng phiu đi ngang qua trước mặt mình, đến bên cạnh người chủ trì.
Anh nhẹ gật đầu với máy quay, tự giới thiệu đơn giản.
Người chủ trì chỉ vào Quý Hoài Thịnh, nói với khán giả: “Hóa ra là đại ảnh đế Quý Hoài Thịnh, mọi người có bất ngờ không? Không ngờ Quý ảnh đế cao lãnh không gần nữ sắc trong truyền thuyết cũng sẽ nở hoa. Xin hãy chờ mong.”
Sau khi giới thiệu khách mời, sẽ là thời gian “Tìm hiểu”, mỗi khách mời nữ có thể tìm hiểu với từng khách mời nam trong mười lăm phút, hỏi đối phương những chuyện mà mình muốn biết.
Thông qua mười lăm phút này, giao lưu, tìm hiểu sở thích của đối phương, gia tăng tình cảm đôi bên.
Sau khi “Tìm hiểu” kết thúc, người chủ trì sẽ cho mỗi vị khách quý một trái tim màu đỏ để họ tặng cho người mình thích. Ai có nhiều nhất sẽ được ưu tiên lựa chọn đối tượng ghép đôi của mình.
Lâm Chi và Chu Hách là cặp đầu tiên tìm hiểu nhau.
Hai người ngồi cách nhau một cái bàn, mặt đối mặt, trên đầu là chiếc ô lớn che đi ánh mặt trời nắng nóng.
Trên bàn bày đầy các loại trái cây và đồ uống đủ màu sắc, từ khi bắt đầu ghi hình, Chu Hách không nói lời nào, chỉ dùng nĩa xiên trái cây đưa đến miệng Lâm Chi không ngừng.
Năm phút trôi qua, câu Chu Hách nói nhiều nhất là: “Chi Chi, ăn cái này đi.”
Sau khi tham gia tiết mục, Chu Hách không gọi cô là “Chị Chi Chi” nữa mà trực tiếp gọi Chi Chi. Cậu nói gọi chị Chi Chi không giống như đang yêu đương mà cứ như chị em vậy.
Lâm Chi thấy cũng đúng nên để mặc cậu.
Sau mười phút, Lâm Chi không nhịn được hỏi: “Sao cậu không hỏi tôi gì cả?”
Chu Hách lau một quả anh đào đỏ tươi bỏ vào miệng cô, híp mắt cười: “Bởi vì em biết tất cả mọi chuyện về chị rồi. Chị thích trái cây nào, màu sắc nào, hứng thú với cái gì, em đều biết hết.”
Lâm Chi vừa ăn vừa nghĩ, hình như vừa rồi Chu Hách đều đưa trái cây cô thích thật.
Vì thế thời gian tìm hiểu của Lâm Chi được ăn và Chu Hách cho ăn kết thúc.
Kế tiếp, Lâm Chi và một khách nam khác cũng tìm hiểu nhau. Người này là ca sĩ theo đuổi hình tượng tự sáng tác, đeo kính gọng vàng, lịch sự nhã nhặn, thoạt nhìn khá dễ ở chung.
Hai người khách khí lễ phép nói chuyện hơn mười phút, sau đó kết thúc.
Người cuối cùng tiến hành tìm hiểu với Lâm Chi là Quý Hoài Thịnh.
Cả hai ngồi im lặng ba phút, mỗi người cúi đầu uống ly nước trong tay mình.
Cuối cùng Quý Hoài Thịnh hết kiên nhẫn đã mở miệng trước, hỏi Lâm Chi: “Cô Lâm thích hình mẫu đàn ông thế nào?”
Lâm Chi uống xong một ngụm nước nho, buông ly xuống, hỏi gì đáp nấy: “Tôi không thích người cả ngày xụ mặt, cao lãnh khó ở chung, không ôn nhu săn sóc, không tôn trọng phụ nữ, không suy xét đến cảm nhận của phái nữ, luôn tự cho mình là đúng.”
Mặt Quý Hoài Thịnh tức khắc trầm xuống, lông mày nhíu lại, những khuyết điểm mà cô nói hình như anh đều có.
Ôn nhu săn sóc sao?
Anh chưa từng ôn nhu săn sóc phụ nữ, còn không hiểu ôn nhu săn sóc là thế nào ấy chứ.
Sau một thoáng im lặng, Quý Hoài Thịnh thả lỏng cơ mặt, muốn khiến khuôn mặt mình trông nhu hòa một chút, khóe miệng hơi cong lên, sau đó lấy nĩa xiên một miếng xoài đưa đến bên miệng cô.
Lâm Chi cau mày né tránh, ghét bỏ nói: “Tôi dị ứng xoài.”
Quý Hoài Thịnh hơi bất ngờ, tay dừng giữa không trung, vài giây sau mới thu về, xấu hổ nói: “Xin lỗi, tôi không biết.”
Anh đặt miếng xoài xuống, lại đưa cho cô một miếng táo.
Lâm Chi nhìn táo lắc lắc đầu, “Tôi không thích ăn táo.”
Cô thích anh đào, nho, dưa vàng, chuối…
Nhưng hình như Quý Hoài Thịnh không biết, còn Chu Hách thì biết hết, đây chính là sự khác biệt giữa hai người họ. Đúng là Quý Hoài Thịnh chưa từng quan tâm cô mà.
Lâm Chi nghĩ mà đau lòng, nhưng không sao, bây giờ cô cũng không thích anh nữa.
Quý Hoài Thịnh thất bại thu tay về, cầm lấy bình nước nho bên cạnh rót đầy ly, một hơi uống sạch.
Anh chẳng dùng được chút ôn nhu săn sóc nào với cô, ngược lại còn có vẻ dư thừa.
Hai người kết thúc trong không vui.
Tiếp theo là tới phân đoạn tặng trái tim, trên cái bàn phía sau bày sáu chiếc hộp viết tên khách mời.
Mỗi vị khách lần lượt thả trái tim vào chiếc hộp của đối tượng mà mình có hảo cảm, sau đó đợi người chủ trì công bố kết quả.
Kết quả Lâm Chi có đến hai trái tim, là Chu Hách và Quý Hoài Thịnh tặng.
Chu Hách nhận được một cái do Lâm Chi tặng.
Quý Hoài Thịnh cũng nhận được trái tim của một vị khách nữ chính là siêu mẫu Trần Văn có dáng người gợi cảm nóng bỏng.
Nhưng Trần Văn thì hơi đáng thương, bởi vì cô ấy không có cái nào, Quý Hoài Thịnh đã tặng Lâm Chi mất rồi.
Còn lại nam ca sĩ kia và thành viên nữ người Hàn Quốc nảy sinh hảo cảm với nhau, đều tặng trái tim cho đối phương.
Lâm Chi được hai cái nên có quyền ưu tiên lựa chọn. Cô chậm rãi đi lên sân khấu, đứng cùng với ba khách nam, lúc đi ngang qua Quý Hoài Thịnh cũng không dừng lại mà đi thẳng về phía Chu Hách.
Quý Hoài Thịnh nhìn Lâm Chi và Chu Hách nắm tay nhau, chỉ cảm thấy cực kỳ chói mắt.
Hai tay anh nắm chặt, khớp xương nhô lên, mu bàn tay hằn rõ gân xanh, hít một hơi thật sâu mới kim được suy nghĩ muốn đi lên kéo hai người kia ra.
Vì thế Lâm Chi và Chu Hách ghép đôi thành công, nam ca sĩ Tiết Dương và Tống Thải Ân ghép đôi thành công, Quý Hoài Thịnh và siêu mẫu Trần Văn ghép đôi thành công.