Kinh ngạc qua đi, trong lòng Quý Hoài Thịnh dâng lên một niềm vui không tên, ánh mắt nhìn cô đầy thương tiếc. Đôi tay anh vuốt ve thân thể cô, khiêu khích những điểm mẫn cảm.
Anh vùi đầu vào cổ cô, nhẹ nhàng gặm cắn, liếʍ ɭáρ làn da mỏng manh nơi đó, dưới thân nhẹ nhàng đưa đẩy, rút côn thịt thô dài ra, lại chậm rãi đẩy vào sâu bên trong.
"A... Đau... Quá lớn, ô..."
Mặc dù động tác của anh không nhanh, nhưng côn thịt thô to căng rộng đường vào nhỏ bé, gân xanh phía trên cũng cọ vào thịt mềm, khiến Lâm Chi cảm thấy đau đớn.
"Ngoan, cố nhịn một chút, mở rộng thêm chút cô mới thấy thoải mái, sẽ không đau nữa."
Quý Hoài Thịnh đưa đẩy thân dưới, tiếp tục cắm vào sâu bên trong, thong thả va chạm với hoa tâm kiều nộn.
Theo từng lần luật động nhẹ nhàng của anh, cơn đau dưới thân Lâm Chi từ từ biến mất, và một cảm giác kỳ lạ xuất hiện, sâu trong hoa tâm có chút tê dại.
Cảm giác ngứa ngáy khó chịu vì trúng thuốc kíƈɦ ŧɦíƈɦ cũng giảm bớt rất nhiều khi được anh lấp đầy, hoa huyệt dần chảy ra nhiều nước hơn.
Lâm Chi không còn kêu đau nữa. Cô khẽ rêи ɾỉ theo động tác thọc vào rút ra của anh.
Nhận ra sự thay đổi của cô, Quý Hoài Thịnh không chậm chạp nữa. Tốc độ của anh bắt đầu tăng nhanh, thẳng tiến vào trong hoa huyệt, sức mạnh ngày càng dữ dội, đâm thẳng vào cổ đáy huyệŧ nhỏ hẹp của cô.
hoa huyệt nóng bỏng chặt chẽ của cô quấn quanh côn thịt. Mỗi lần tiến vào, anh đều được tận hưởng kɦoáı ƈảʍ khi thịt mềm siết chặt. Tư vị mất hồn thực cốt ấy làm anh không dừng lại được, cũng không chậm lại được.
Tay Quý Hoài Thịnh ôm lấy vòng eo thon thả của Lâm Chi, ấn hạ thân của cô xuống dưới, đồng thời eo anh cũng dùng sức đẩy lên, côn thịt mạnh mẽ nhanh chóng ra vào trong tiểu huyệt ướŧ áŧ. Hai túi cầu theo động tác của anh đập lên bắp đùi trắng nõn của Lâm Chi, vang lên những tiếng bạch bạch bạch.
"A a a... Ân, quá nhanh, tôi không chịu nổi." Tiếng rêи ɾỉ chói tai của Lâm Chi trở nên dồn dập. Kɦoáı ƈảʍ dưới thân quá mãnh liệt, cô không còn biết đâu là đau đớn, đâu là suиɠ sướиɠ, chỉ cảm thấy thân thể không thể khống chế được nữa, giống như có thứ gì muốn thoát ra.
Mông Quý Hoài Thịnh đưa đẩy càng lúc càng nhanh, mỗi cú thúc đều vừa sâu vừa mạnh.
"A..." Lâm Chi hét lên một tiếng, cổ đáy huyệŧ run lên, một dòng dịch trong suốt trào ra. Thân thể cô co giật, đạt tới cao trào.
Khi cô cao trào, hoa huyệt cũng co rút liên tục, kẹp chặt lấy côn thịt của Quý Hoài Thịnh. Anh bất ngờ rên lên một tiếng, côn thịt đang áp vào cổ đáy huyệŧ của Lâm Chi nảy lên, phun ra một dòng tϊиɦ ɖϊƈh͙ đặc sệt nóng bỏng.
Cơ thể Lâm Chi run run, ánh mắt rời rạc nhìn chằm chằm trần nhà, cái miệng nhỏ thở hổn hển.
Quý Hoài Thịnh đang nằm trên người cô cũng thở gấp, hưởng thụ kɦoáı ƈảʍ khi được hoa huyệt nóng bỏng bao quanh. Trong khoảnh khắc bắn tinh vừa rồi, toàn thân anh như có dòng điện chạy qua, vô cùng sảng khoái. Hóa ra cảm giác tới cao trào trong cơ thể phụ nữ là thế này.
Chuyện khiến anh hơi xấu hổ là anh chỉ kiên trì được vài phút, mới bị cô kẹp một cái mà đã buông vũ khí đầu hàng. May mà Lâm Chi còn đang mơ mơ màng màng, không để ý anh bắn quá nhanh.
Thở dốc một lát, Quý Hoài Thịnh lật người dậy, rút côn thịt mềm nhũn ra khỏi cơ thể Lâm Chi. Không còn bị côn thịt che lấp, hoa huyệt dưới thân chảy ra một dòng dịch đỏ trắng đan xen, theo khe mông nhỏ xuống khăn trải giường màu trắng, nhìn rõ mồn một.
Đây là người phụ nữ đầu tiên của anh, anh cũng là người đàn ông đầu tiên của cô. Cảm giác kỳ diệu này làm trong lòng Quý Hoài Thịnh dâng lên một tình cảm mơ hồ.
Danh Sách Chương: