• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 7: KHÔNG DÁM TÙY TIỆN GIỮ LẠI




CHƯƠNG 7: KHÔNG DÁM TÙY TIỆN GIỮ LẠI

“Mang, mang thai?!” Khiết Thành mới tỉnh lại được gần bốn tiếng, vẫn chưa hoàn toàn bình ổn, lại nghe tin Khiết Ninh mang thai, anh bỗng đơ cả người ra: “Vậy tim thai bị chịu ảnh hưởng thì phải làm sao?”

Y tá có chút thương tiếc nói: “Một tim thai đã ngừng đập rồi, có điều không ảnh hưởng đến đứa trẻ còn lại, khoảng thời gian này cần phải nghỉ ngơi cho tốt là được, cậu cũng không cần quá lo lắng.”

“…”

Y tá vẫn còn việc phải làm, nhắc nhở Khiết Thành vài câu xong rời đi, chỉ để lại Khiết Thành với gương mặt rối rắm nhìn chằm chằm giấy khám thai.

Anh đọc không hiểu, chỉ biết là chị mình mang thai đôi, một tim thai đã ngừng đập rồi.

Mãi đến hơn ba giờ chiều, Khiết Ninh mới tỉnh dậy.

“Chị, chị tỉnh rồi?” Khiết Thành vẫn luôn ở bên cạnh chăm sóc cô, sau khi thấy Khiết Ninh tỉnh lại, vội đỡ cô dậy, rót một ly nước ấm đến: “Còn chỗ nào cảm thấy không khỏe không?”

Khiết Ninh lắc đầu, uống vào cốc nước ấm, bụng cô cũng dễ chịu hơn nhiều rồi: “Có lẽ là do mấy ngày nay chị nghỉ ngơi không đủ, em mới tỉnh dậy, lại còn phải chăm sóc chị.”

“Chị, không phải là chị nghỉ ngơi không đủ.” Khiết Thành cũng không thể giấu diếm cô, đưa giấy khám thai cho Khiết Ninh: “Bác sĩ nói chị mang thai rồi, lại còn là thai đôi nữa.”

Khiết Ninh nghẹt thở, như là phải chịu nỗi sợ hãi nào đó, nụ cười cũng trở nên cứng nhắc: “Thành, em đùa đấy à?”

“Thật đó!”

Thấy sắc mặt Khiết Thành nghiêm túc, Khiết Ninh tin là không phải anh đang nói dối, cầm lấy giấy khám thai cẩn thận xem xét.

Lúc nhìn thấy mấy hàng chữ bên dưới, mặt cô trở nên trắng bệch.

Cô theo Lưu Hoài Khang hai năm nay, bất kể ở trong nhà hay ở bên ngoài, cô đều thực hiện đầy đủ các biện pháp phòng tránh, chỉ sợ mang thai anh sẽ không vui vẻ gì, cô cũng cảm thấy bức bách.

Sao đột nhiên lại mang thai rồi, hơn nữa cô còn không phát hiện ra điều gì?

“Chị, chị cũng đừng đau lòng.” Khiết Thành tưởng rằng Khiết Ninh vì chuyện tim thai ngừng đập mà đau lòng, bèn nắm lấy tay cô an ủi: “Y tá nói tim thai kia bị ngừng đập không ảnh hưởng đến sự phát triển của đứa nhỏ còn lại, thời gian này chị chỉ cần nghỉ ngơi cho khỏe là được, bé cưng sẽ không có chuyện gì đâu.”

“Thành, chị…” Đôi môi đỏ hồng của Khiết Ninh bây giờ một chút huyết sắc cũng không còn, run rẩy, cô muốn nói gì đó, nhưng khi đối diện với ánh mắt của Khiết Thành, lại không dám nói gì cả.

Mối quan hệ của cô với Lưu Hoài Khang, một người đưa tiền, một người nhận tiền, mua bán mà thôi.

Nếu Khiết Thành biết được cô làm ra chuyện như vậy, chắc chắn sẽ tức điên lên mất.

Nhưng vấn đề là cô mang thai rồi!

Khiết Thành không biết Khiết Ninh giấu mình bao nhiêu chuyện, anh chỉ nghĩ Khiết Ninh đau lòng vì mất đi đứa nhỏ, vẫn cứ an ủi cô, còn hỏi: “Anh rể ở đâu, có cần gọi điện thoại cho anh ấy đến đây không?”

Chị anh mang thai, chuyện lớn như vậy, người đàn ông kia chắc cũng phải biết chứ?

“Anh ấy, anh ấy ra nước ngoài công tác, rất bận.” Khiết Ninh miễn cưỡng cười, khẽ nói: “Hơn nữa mang thai không phải chuyện gì lớn, làm phiền đến công việc của anh ấy thì không ổn lắm.”

“Cái gì mà không phải chuyện lớn?” Khiết Thành nhíu mày, không hài lòng nói: “Nếu không phải tại anh ta không chăm sóc tốt cho chị, chị cũng không phải mất đi một đứa con, nếu như em mà gặp được anh rể, nhất định phải dạy dỗ anh ấy một trận!”

Khiết Ninh mím môi.

Cô sợ Khiết Thành tức giận sẽ hỏi chuyện giữa cô và Lưu Hoài Khang, nói xong liền đổi chủ đề, Khiết Thành hơi ngơ ra, cũng thuận theo cô, ngơ ra là không có nghi ngờ gì cả.

Sau khi đưa Khiết Thành về phòng bệnh nghỉ ngơi, Khiết Ninh lại đi đến khoa sản.

Cô nhớ rất rõ ràng, mỗi lần cô đều dùng biện pháp an toàn, nhưng không biết sao lại có thai.

Bác sĩ nói: “Những biện pháp phòng tránh đó không đảm bảo được một trăm phần trăm, cũng có thể xảy ra chút rủi ro. Có điều nếu đã mang thai rồi, thì cô cứ yên tâm dưỡng thai đi, chính cô cũng nói rồi. kinh nguyệt không điều, triệu chứng điển hình như vậy, đại đa số đều rất khó mang thai, nếu như không muốn có, thì lần sau cũng không còn cơ hội nữa.”

Một loạt những lời nói khiến Khiết Ninh tiếp thu không kịp, mãi cho đến khi ra ngoài, trong đầu vẫn vang lên những lời nói của bác sĩ.

Nếu như cô có một người bạn trai bình thường, mang thai rồi nhất định cô sẽ sinh ra, nhưng quan hệ giữa cô và Lưu Hoài Khang không phải như vậy, đừng nói đến ý kiến của anh, đứa trẻ này cô cũng không dám tùy tiện giữ lại.

Nhưng cơ thể cô không tốt, nếu như không giữ lại, sau này kết hôn, không sinh được con nữa thì phải làm sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK