• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 76: Ai cho em tỏ thái độ như vậy




Ý Ý run lên, lòng bàn tay để sát khung cửa rút ra, chân còn mang giày cao gót, gót giầy có chút cao, cô cảm thấy không khống chế được, càng miễn bàn trọng tâm cả người không ổn, thân thể như ngựa hoang thoát cương, một đầu tiến vào trong lòng hắn.



Cô lập tức lui ra phía sau từng bước, ngẩng đầu, trong ánh mắt Nam Cảnh Thâm rõ ràng có tia sắc bén.



- Nhìn thấy tôi liền bỏ chạy, ai cho em tỏ thái độ như vậy!



Ngữ khí của hắn cùng ánh mắt đều giống nhau, lạnh lùng, hiện nay là tháng sáu bảy, sắp tiến vào lúc cực nóng, Ý Ý không hiểu sao theo cảm giác giọng nói của hắn lại đầy hàn ý.



Ý Ý mím môi.



Rồi sau đó, mở miệng:



- Không phải người không muốn gặp tôi là anh đi.



- Em nói cái gì?



Hắn như là không có nghe, đè nặng giọng hỏi lại.



- Tôi không phải người ngoài sao, tôi cũng không dám loạn nhìn anh, vạn nhất trên người anh nhìn thấy cơ mật gì, anh còn phải đề phòng tôi tiết lộ ra ngoài.



Nam Cảnh Thâm nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn trầm tĩnh, thông minh như hắn, liền đoán được ý trong lời cô.



Ngày ấy ở phòng bao, hắn nói chuyện quả thực có chút tàn nhẫn, cô nghe xong liền để ý, điểm ấy không gì kỳ quái, chính là không được tự nhiên ở trước mặt hắn nói ra, hắn lại ẩn ẩn sinh ra chút tức giận.



Này là nói cho Bạch lão cùng Bạch Sanh Nhi nghe.



Kết quả người ta thì không để trong lòng, còn cô lại để ở trong lòng rất sâu.



Hiện tại bộ dáng ủy khuất căm giận này, là muốn cùng hắn tính sổ?



- Cảm thấy tôi xem em là người ngoài?



Hắn thật sự bình tĩnh hỏi.



Ý Ý thực để ý hắn, tìm từ để nói, nhưng nói không ra chỗ nào không đúng, rồi lại cảm thấy rất không thích hợp.



Cô nhíu mày, sau đó từ thừ thả lỏng.



Người đàn ông lạnh lùng nhếch nôi.



- Em thật ra theo tôi nói, không phải là người ngoài, vậy em xem tôi là người nào?



Hắn nói ra từng từ, đều lộ ra khí lạnh, ngữ khí lên xuống không lúng túng, thậm chí mang theo điểm ôn nhu, lại giấu đi sự thâm sâu, căn bản là không kịp nắm giữ, lập tức liền bị hắn chấn trụ.



Ý Ý cắn môi đến trắng bệch, môi dưới bị cắn nhìn ra cả dấu răng.



Nam Cảnh Thâm dùng một ngón tay, liền đem môi cô giải cứu, cô cắn lần nữa, hắn lại dùng khí lực làm cho cô nhả ra, cô lại cắn, hắn đã muốn mất kiên nhẫn:



- Em tính muốn buồn không chịu hé răng, một câu cũng không nói?



Ý Ý nghiêng đầu sang một bên, nói:



- Nói cái gì, anh không phải cảm thấy tôi mất mặt xấu hổ sao.



Hầu kết người đàn ông lên xuống, ánh mắt toát ra hung ác nham hiểm.



- Em dọa ai, dám ở trong đại sảnh làm để Nam Vân chạm vào em, đem tất cả cảnh cáo của tôi quên ở sau đầu sao?



Hắn rốt cục lạnh lùng cười ra tiếng, bàn tay to ôm lấy eo thon của cô, cánh tay mạnh mẽ hữu lực, dùng không lớn sức, một tay bắt lấy Ý Ý ôm ra, hai bước lớn khóa cô trước bồn rửa mặt, đem thắt lưng cô liều chết ở bồn rửa lạnh như băng.



Ý Ý so không được với đôi chân dài của hắn, hắn bất quá đi hai bước, cô mang giày cao gót lại theo không kịp, thất tha thất thểu bị dẫn đi, trên đường hai tay ôm lấy cổ hắn, chân thật cảm nhận sâu sắc, trước mặt là lòng ngực rộng lớn của hắn, hai tay của hắn để ở hai bên người cô.



Cô mãnh liệt cảm giác bị áp bách.



Cô chấn kinh ngẩng đầu, khuôn mặt sắc bén của Nam Cảnh Thâm ngay trước mắt, mặt không chút thay đổi, tràn đầy uy hiếp.



- Anh muốn làm cái......



Cô chưa nói xong, người đàn ông không hề dự liệu hàm trụ môi cô.



Bất ngờ không kịp phòng, một nụ hôn sâu, càng thân mật chặt chẽ.



Da đầu Ý Ý run lên, trái tim muốn nhảy đến cuống họng, trong khoang miệng hắn tràn đầy hương vị thuốc lá mới mẻ, hơi thở hùng hậu nam tính xâm chiếm từng lỗ chân lông cùng hô hấp của cô, quanh quẩn ở xoang mũi đều là hơi thở chỉ của riêng hắn, có xâm lược cùng tính dục, làm cho cô phải gục ngã, trong đầu gióng lên hồi chuông.



Sững sờ qua đi, Ý Ý cố sức đem hai tay chặn ở trước ngực hắn, lòng bàn tay để ở chỗ trái tim hắn, cách áo sơmi, đập còn nhanh hơn so với cô.



Nắm trong tay chủ quyền chính là hắn, cho nên thân thể cùng tinh thần hắn bình thường trấn định.



Cô vùng vẫy vài cái, Nam Cảnh Thâm buông lỏng cô ra, hốc mắt hắn hãm sâu, trong đó nổi lên tầng sương mù, nhìn xuống cái miệng nhỏ nhắn bị hôn đỏ bừng, hắn cảm thấy rung động lợi hại.



- Đây là toilet, tùy thời sẽ có người vào, anh thu liễm một......



Ý Ý nhắc nhở hắn, muốn thanh tỉnh một chút, nhưng không có tác dụng gì, hắn lại một lần nữa mãnh liệt hôn xuống.



Hắn một tay ôm cô, tay kia theo áo trượt vào sau lưng Ý Ý, không có gì trở ngại đè ép tảng da thịt lung cô.



Hai gò má Ý Ý nóng lên, toàn thân căng thẳng.



Lúc này, hành lang có tiếng bước chân truyền đến, khoảng cách còn rất xa, hệ thống báo động cơ thể trong cô vang lên ngay lập tức.



- Ô ô...... Ô ô...... Anh buông......



Cô dùng sức đánh vào ngực người đàn ông, đầu quay trái phải muốn tránh môi hắn, nhưng không thể chống nổi khí lực của hắn.



Nam Cảnh Thâm thành thạo hôn sâu, đầu lưỡi quét qua miệng cô. Khi vừa tách ra, không khí trong vào mặt, Ý Ý giống như búp bê bị xì hơi, hai chân không thể khống chế run rẩy, đầu lệch qua cánh tay hắn đỡ lấy, tay nắm lấy hắn.



Người đàn ông ôm cô vào lòng, hắn thở ồ ồ, thân thể cũng nổi lên biến hóa, tiếng nói thô suyễn, khàn khàn gợi cảm.



- Ở trong này, hay là đi lên phòng?



Lông mi Ý Ý nặng trĩu, thở gấp, ngẩng đầu, con ngươi đen của Nam Cảnh Thâm thật sâu nhìn cô.



Đáy mắt toát ra ám mũi nhọn, làm cho cô thấy thực xa lạ, bản năng cảm thấy nguy hiểm.



- Anh nói cái gì?



Nam Cảnh Thâm nhìn thấy hai gò má tinh xảo ửng đỏ, hơi thở mềm mại phả vào ngực hắn, con ngươi hơi hơi nhíu lại:



- Tôi hiện tại muốn cùng em làm tình, tôi hỏi em, ở trong này làm hay là lên trên kia thuê phòng?



Ý Ý kinh ngạc.



Tiếng bước chân xa xa càng ngày càng gần, không phải của một người.



Cô hoảng hốt, lá gan thiếu chút nữa nhảy ra ngoài.



Cô níu áo Nam Cảnh Thâm, mở miệng, thanh âm đều run lên.



- Anh điên rồi sao?



Nam Cảnh Thâm dĩ nhiên không có kiên nhẫn tiếp tục cùng cô nháo, hắn đột nhiên xoay người, một tay khieng Ý Ý lên, mở cửa nữ toilet, chân dài bước đi, lúc đóng cửa, thuận tiện đem cửa khóa lại.



Ý Ý ở hắn trên vai, nghĩ rằng hắn sẽ không đặt mình xuống, chân cô đã hạ cánh xuống đất.



Cô run rẩy, thiếu chút nữa không đứng vững, nhưng cũng không nghĩ tới hắn dùng lực chống đỡ, bàn tay dài chống ở trên vách tường xanh.



Đến bây giờ thân mình vẫn như cũ không bình tĩnh được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK