"Lúc trước theo đuổi Bách Thần bị fans Bách Thần mắng lên hot search khiến cảnh quay bị cắt một đống, cô bị bệnh não ngắn đúng không? Bây giờ não lại úng nước chọc vào fans Nhan Nghiên. Nhan Nghiên là người có thân phận thế nào, lại còn nói sẽ làm một Nhan Nghiên tiếp theo. Đừng tưởng rằng lớn lên xinh đẹp thì sẽ có mệnh tốt, giới giải trí không thiếu nhất chính là khuôn mặt! Tôi xui mấy đời mới gặp một kẻ phiền phức không có đầu óc như cô, còn tới đón cô sao? Cút đi! Lão tử hiện giờ ngay cả liếc cũng không muốn liếc cô một cái!"
Nhan Nghiên vừa mới tỉnh lại, nghe tiếng điện thoại rung liền theo thói quen mở lên. Vừa mở đã bị một trận mắng to đổ ập xuống, trong lúc nhất thời cô có chút mơ hồ.
Từ khi xuất đạo tới nay, cô đỏ mười mấy năm, còn có ai chán sống lại dám mắng cô?
Hơn nữa, đoạn lời nói vừa nãy sao quen tai như vậy?
Lấy điện thoại muốn nhìn một chút xem là anh trai táo bạo nào to gan như vậy, kết quả nhìn màn hình khóa là màu hồng phấn, còn có chiếc ốp lưng điện thoại cũng màu hồng nhạt. Nhan Nghiên im lặng ba giây, sau đó rốt cuộc nhớ được vì sao lại thấy quen tai.
Đây không phải là một đoạn tình tiết trong quyển ngôn tình showbiz ngày hôm qua trợ lý bắt ép đưa cô sao!
Gần đây giấc ngủ Nhan Nghiên không tốt, trợ lý Chanh liền đưa cho cô một quyển tiểu thuyết. Nhìn thoáng qua thì đây là quyển ngôn tình showbiz viết về mình, hơn nữa couple trong đây là mình cùng với một tiểu thịt tươi cho dù có quăng tám sào cũng không tới. Vì thế, Nhan Nghiên không hề nghĩ ngợi cự tuyệt.
Nhưng mà Tiểu Chanh thề với trời, quyển tiểu thuyết này có cốt truyện rất tốt, nhân vật được miêu tả vô cùng tuyệt vời, cô ấy đã đọc đi đọc lại bảy lần. Nhan Nghiên thật sự không dám tín nhiệm thẩm mĩ của Tiểu Chanh, nhưng để mất ngủ cũng không được, cuối cùng Nhan Nghiên vẫn quyết định đọc quyển tiểu thuyết này.
Xem như để dễ ngủ đi, lúc trước Nhan Nghiên đã nghĩ như vậy. Kết quả hoàn toàn đánh gục cô.
Câu chuyện thật sự cẩu huyết, nhưng diễn biến lại không ngừng kích thích. Nữ chính trong quyển truyện này, Nhan Nghiên, người trong truyện so với người ở hiện thực còn trâu bò hơn. Có thể nói cô là một diễn viên hoàn mỹ, tinh thông mười hai ngôn ngữ, chỉ số thông minh là 150, tài sản ước tính lên đến hàng trăm triệu, chơi trò chơi cũng lên tới bậc cao thủ tắm mươi tám sao, đường tình duyên có nhiều đóa hoa đào nở rộ, sự nghiệp đỉnh cao, có cả trai lẫn gái.
Hào quang chói lóa.
Trong truyện, thứ hấp dẫn Nhan Nghiên nhất là một nữ phụ tên Đường Đường.
Đường Đường là một nhân vật hư cấu, bất kể diện mạo hay dáng người đều vô cùng hoàn mỹ, hoàn toàn minh chứng cho cái gọi là khuôn mặt thiên sứ dáng người ma quỷ.
Không chỉ có như thế, hậu phương của Đường Đường càng to lớn hơn. Đường Đường và nữ chính Nhan Nghiên có mâu thuẫn đến từ nam chính, Đường Đường thích nam chính trong truyện, cũng chính là cái vị tiểu thịt tươi mà Nhan Nghiên không mấy quen thuộc kia.
Đáng buồn chính là vị tiểu thịt tươi kia chỉ thích Nhan Nghiên.
Đường Đường bị cự tuyệt vì thế mà phát cuồng, sự ghen ghét làm cô ấy bắt đầu điên cuồng nhắm vào Nhan Nghiên. Chiếm đoạt tài nguyên, thề nổi tiếng hơn cả Nhan Nghiên. Chỉ là, nữ chính Nhan Nghiên, bằng vào tài năng diễn xuất, nhân cách cao thượng mà đánh đổ Đường Đường. Cô chinh phục người xem cùng với nhóm nam chính, xứng với danh hiệu nữ thần quốc dân.
Sự nổi tiếng của Nhan Nghiên càng làm cho Đường Đường ghen tỵ Vì muốn lật đổ Nhan Nghiên mà không từ bất cứ thủ đoạn nào, mượn thế lực đứng sau đem Nhan Nghiên đẩy vào vũng bùn.
Nhưng vào lúc này, thời thế lại xoay ngược!
Người Minh gia đột nhiên phát hiện, Đường Đường thật ra không phải Minh gia đại tiểu thư, mà là hàng giả.
Vì thế người Minh gia không chút lưu tình đem cô đuổi ra khỏi cửa. Trong nháy mắt hậu phương của Đường Đường đổ sập toàn bộ, từ một thiên kim tiểu thư biến thành một vai hề nhảy nhót. Lúc trước, những kẻ sợ cô nay không cần kiêng kị nữa, có thù báo thù, có oán báo oán. Đường Đường mặt mày xám tro nhìn Nhan Nghiên hận đến ngứa răng, cuối cùng đi trên con đường bao dưỡng.
Đến lúc thấy được Nhan Nghiên bị vả mặt mà vô cùng sảng khoái, hiện tại Đường Đường thật sự đã xấu xa tận xương tủy. Nhưng cuối cùng, Đường Đường bị kim chủ bỏ rơi, tin tức bao dưỡng cũng bị phơi bày khiến hàng vạn người thóa mạ, kết cục chết thảm đầu đường.
Nhan Nghiên thức trắng đọc hết tiểu thuyết sảng khoái vô cùng. Kết quả, một giấc ngủ dậy, nữ chính vốn nên là mình lại thành Đường Đường thích tự tìm đường chết.
Nhan Nghiên: "......"
Chết tiệt!
Nhan Nghiên thật sự có chút khó tiêu hóa nổi sự thật này, còn chưa có suy nghĩ cẩn thận thì cửa đã bị đẩy ra, một cô gái có khuôn mặt thanh tú đi vào. Sau khi đã đi đến liền nhanh chóng thay đổi thành biểu cảm bi thương, âm thanh mềm yếu, "Đường Đường, tớ tới tiễn cậu đi."
Vừa mới xem xong tiểu thuyết không lâu, ấn tượng của Nhan Nghiên vẫn còn rất sâu, chẳng qua đoạn cốt truyện này nằm ở những phần đầu, Nhan Nghiên suy nghĩ hơn nửa ngày mới đem cô gái này đào ra được.
"Tô Xán?"
Hàng ngày Đường Đường đều gọi cô là Xán Xán, lần này đột nhiên gọi đầy đủ tên nên có vẻ thật xa lạ. Sắc mặt Tô Xán cứng đờ, sau đó mặt đầy áy náy nghẹn ngào, "Đường Đường, cậu có phải trách tớ đoạt vị trí của cậu..."
Xác nhận được người trước mắt, Nhan Nghiên cười một chút, "Không có, không có."
"Vậy cậu sẽ gọi tớ là Xán Xán.", Tô Xán khóc lóc nói, " Ngày hôm qua, nhận được kết quả cuối cùng tớ cũng không dám tin, tớ vẫn luôn hy vọng người cuối cùng được xuất đạo là cậu. Tớ thật hy vọng vị trí thứ mười không phải là tớ, như vậy thì tớ cũng không áy này thế này."
Tô Xán càng khóc càng thương tâm, nhưng Nhan Nghiên lại trào phúng muốn cười.
Đại khái là vì muốn thể hiện nhân duyên của Đường Đường có bao nhiêu tệ nên đoạn tình tiết này được tiểu thuyết viết rất kỹ càng tỉ mỉ.
Đài truyền hình có một chương trình mới, chọn lựa một trăm thiếu nữ, thông qua cuộc đua mà tuyển ra chín người có nhân khí cao nhất tạo thành một nhóm nữ, mà Đường Đường lại tham gia chương trình này.
Trước kia Đường Đường là một học sinh cao trung, ca hát hay nhảy múa gì đó cô đều không biết, nhưng bằng vào khuôn mặt không góc chết và dáng người hoàn mỹ mà từ tập một bắt đầu đã bùng nổ nhân khí, độ bùng phát khủng bố trước nay chưa từng có.
Nhưng là Đường Đường thích huấn luyện viên trẻ tuổi của chương trình Bách Thần, cũng chính là nam chính tiểu thịt tươi trong tiểu thuyết. Cô ở trong chương trình không chút nào che giấu, thậm chí là càng ngày càng thái quá. Chọc giận những fans nam thích cô thì không nói, nhưng đằng này còn chọc giận nhóm fans của tiểu thịt tươi, vì thế mà nhân khí rớt mạnh.
Sau này, khi Đường Đường theo đuổi Bách Thần, ngẫu nhiên phát hiện Bách Thần lại thích người nổi tiếng nhất hiện tại, Nhan Nghiên. Đường Đường ghen ghét nói thẳng cô về sau nhất định sẽ nổi tiếng hơn Nhan Nghiên, nếu chỉ như vậy thì thôi đi, Đường Đường còn bỏ thêm một câu. Cô nói, "Kỹ thuật diễn của Nhan Nghiên kỳ thật cũng không quá tốt, lúc trước lấy được giải ảnh hậu còn không phải bởi vì những diễn viên cùng cạnh tranh đều là người không học qua trường lớp thực lực không quá mạnh sao?"
Kết quả những lời này hoàn toàn chọc trúng tổ ong vò vẽ, fans Nhan Nghiên bùng nổ, fans của những vị diễn viên không học qua trường lớp khác cũng nổi giận.
*Giải thích để tránh mọi người hiểu lầm. Không học qua trường lớp ở đây chính là vị diễn viên ấy chưa học một lớp nào về diễn xuất nhưng lại làm diễn viên.
Người có thực lực không xứng với thứ tự, Đường Đường bị biến thành điểm đen chỉ trích. Đầu tiên là bất chấp theo đuổi huấn luyện viên, tới bây giờ là công khai châm chọc tiền bối, Đường Đường rốt cuộc hoàn toàn bị bôi đen. Khi đó cũng vừa lúc đến tập cuối của chương trình, được phát sóng trực tiếp trên truyền hình.
Fans Đường Đường tuy điên cuồng bầu phiếu, nhưng cũng không thắng nổi nhóm cư dân mạng bị chọc giận bầu phiếu cho những người khác, họ tính nhất định phải đem Đường Đường đẩy ra ngoài!
Cuối cùng liền trở thành như này, nhân khí chạy xa khỏi Đường Đường. Vào tập cuối cô bị loại khỏi top chín, mà vị trí thứ mười lúc trước, cũng chính là Tô Xán thành công tiến vào vị trí thứ tám.
Trong chương trình, người bạn tốt nhất của Đường Đường chính là Tô Xán.
Nếu không phải đã xem qua tiểu thuyết, nhìn Tô Xán khóc thành như vậy, Nhan Nghiên không chừng còn tin Tô Xán thật sự thương tâm.
Đường Đường chỉ có vẻ ngoài mà không có thực lực đã khiến Tô Xán không phục. Mặt ngoài đi theo Đường Đường cọ nhiệt tạo couple, sau lưng lại không thiếu châm chọc mỉa mai. Hiện tại Đường Đường bị loại, không biết trong lòng đã vui thành bộ dáng gì rồi.
Nhan Nghiên không cảm thấy Tô Xán này có gì không đúng, rốt cuộc thì người không vì mình, trời tru đất diệt. Hơn nữa trình độ của Đường Đường quả thật không lên nổi mặt đài, cho nên Nhan Nghiên thực lòng khích lệ Tô Xán một câu.
"Kỹ thuật diễn của cậu không tồi, về sau nên suy sét phát triển con đường điện ảnh."
Tô Xán khóc nức nở trong nháy mắt nghẹn lại, trong lúc nhất thời gương mặt bị nghẹn đến mức đỏ bừng, vội vàng sốt ruột muốn giải thích điều gì, nhưng Nhan Nghiên hiện tại có chút không đoán được tình huống, cũng không có hứng thú cùng cô gái nhỏ cãi cọ này, đó, có, không. Đem điện thoại cất vào trong túi, sửa sang lại tốt vali hành lý rồi kéo ra khỏi phòng.
Vừa mở cửa đã thấy rất nhiều người, Nhan Nghiên hoảng sợ.
Mấy cô gái đợi ngoài cửa xem náo nhiệt, vốn định nhìn xem Đường Đường có phải còn ở bên trong khóc hay không, kết quả không nghĩ tới Đường Đường sẽ đột nhiên ra ngoài. Khi bắt gặp ánh mắt Đường Đường, biểu cảm vui sướng khi người gặp họa trên mặt còn chưa kịp thu hồi.
Vài người lập tức có chút xấu hổ.
Lúc trước nhân khí Đường Đường quá cao, cảnh quay được phát lên nhiều nhất, do đó mọi người đều thích cùng cô ghé vào nhau để được lên màn ảnh nhiều hơn. Cho nên dù có không vừa mắt thì cũng có điểm kiêng kị, giả làm chị em tốt với nhau.
Chẳng qua bây giờ, Đường Đường đắc tội Bách Thần, đắc tội các vị tiền bối, đặc biệt là cái vị sáng chói như mặt trời ban trưa Nhan Nghiên kia!
Nhan Nghiên tuổi mười chín đã đoạt lấy giải ảnh hậu Kim Mã, hiện giờ mới hai mươi ba tuổi, lại vươn ra quốc tế đoạt giải ảnh hậu của liên hoan phim Đông Kinh. Ngày hôm qua, cô ấy còn một ngụm lưu loát phát biểu cảm nghĩ bằng tiếng Anh khi đoạt giải, khiến cho những người trong nước nở mày nở mặt. Đường Đường đúng là ngu xuẩn, lại ngay thời điểm mấu chốt này mà chọc giận Nhan Nghiên.
Lớn lên xinh đẹp thì như thế nào, trong cái giới này không đầu óc còn đáng sợ hơn cả không có gương mặt xinh đẹp. Các cô còn nghe nói, công ty Đường Đường đang chuẩn bị hủy hợp đồng với cô ấy.
Lần trước khi các cô cùng nói chuyện phiếm biết được thân thế Đường Đường. Cô ấy do cha mẹ nuôi nuôi lớn, cha nuôi sau khi mất thì mẹ nuôi đối với cô ấy vô cùng hà khắc, trong nhà cũng chỉ như kẻ ăn bám mà thôi.
Thanh danh đã làm hỏng, phía sau cũng không có bối cảnh, lại còn không biết sợ, cùng với người không có bất kỳ năng lực nào xuất đạo quả thực là sự vũ nhục đối với các cô. Vì thế oán khí nghẹn đã lâu, nay đều âm dương quái khí mà lộ ra ngoài.
"Thật là đáng tiếc, còn tưởng rằng có thể cùng nhau xuất đạo."
"Nghe nói người đại diện của cậu có việc vội không tới được, hay là tớ kêu người đại diện của tớ đưa cậu về trước?"
"Về sau nói không chừng sẽ không còn gặp lại nữa, chúng ta tiễn Đường Đường đi!"
Mấy người còn lại đều kêu lên "được, được", một đám bày ra bộ dáng nhảy nhót, làm như thật sự vì Đường Đường mà suy nghĩ, kỳ thật đều là muốn xem bộ dạng quẫn bách của cô.
Lúc trước phất lên nổi tiếng, bây giờ nghèo túng đến mức người đưa đón cũng không có, cứ đáng thương như vậy mà đứng trong mưa, ngồi một chiếc xe không đến mười vạn.
Chỉ suy nghĩ một chút đã cảm thấy vui sướng vô cùng!
Nhan Nghiên rốt cuộc nhớ tới đoạn tình tiết này.
Đại khái là Đường Đường phải chịu nghẹn khuất một thời gian. Người Minh gia còn chưa tìm được cô, không nơi nương tựa chỉ có thể bị người ta tùy ý khi dễ.
Cô nhớ tới trong tiểu thuyết, Đường Đường đương nhiên hiểu rõ việc đưa tiễn này có ý tứ gì, cho nên liên tục từ chối, chẳng qua không có biện pháp nào. Mọi người đều muốn nhìn cô mà chê cười, trước kia có bao nhiêu kiêu ngạo hiện tại có bấy nhiêu khó khăn, một người một vali đáng thương vô cùng bắt một chiếc xe taxi.
Bây giờ Đường Đường cũng không biết đi đâu, cô đã thành Đường Đường. Nhan Nghiên đang nghĩ về biện pháp từ chối, lại đột nhiên nhớ tới gì đó, nhoẻn miệng cười, "Được, vậy cảm ơn các cậu, tớ vừa lúc cũng không thể xách nổi cái vali này ra ngoài."
"Nhưng mà tớ còn có một vài thứ chưa thu xếp xong, các cậu chờ tớ một chút."
Nói xong lại trở vào phòng, mở ngăn tủ ra tìm tìm kiếm kiếm, thuận tiện cầm lấy điện thoại xem thời gian.
Chín giờ bốn mươi tám phút, còn kém mười hai phút nữa.
Tại cửa các cô nhìn Đường Đường trái qua phải lại hừ lạnh một tiếng, còn nói tìm đồ gì chứ, rõ ràng chính là kéo dài thời gian.
Nhưng kéo dài thời gian thì có tác dụng sao, các cô có rất nhiều thời gian cùng tinh lực. Sau bao vất vả mới có thể nhìn bộ dáng chật vật của Đường Đường để chê cười mà.
Kim dài chỉ đến lúc chín giờ năm mươi hai phút, Nhan Nghiên đi ra ngoài, "Được rồi, chúng ta đi thôi."
Bảy tám cô gái nhìn thoáng qua nha, cãi cọ ồn ào đi phía trước. Tô Xán vừa mới áy náy cũng đi tới, như chưa có chuyện gì nói chuyện với Nhan Nghiên, "Đường Đường, lúc trước cậu nói trong tay không có đủ tiền nên tớ đã giúp cậu kêu xe."
Một đám người nghe được lời này liền nở nụ cười không rõ ý vị, cô gái dẫn dầu thuận miệng nói, "Cha tớ mấy ngày hôm trước vừa mới đổi một chiếc Cayenne, đến bây giờ cũng chưa có thử qua."
Các cô gái còn lại đều hâm mộ.
"Chiếc xe kia chắc cũng vài trăm vạn."
"Nhà Vũ Lâm thật nhiều tiền."
Một bên khen tặng cô gái dẫn đầu, một bên cố ý phóng một cái liếc mắt xem thường cho Nhan Nghiên.
Loại hành vi nịnh cao dẫm thấp này diễn ra cả một đường, đáng tiếc Nhan Nghiên cũng không nghe thấy. Thật vất vả có chút thời gian, còn không mau nắm chặt lại đoạn ký ức về tình tiết này trong tiểu thuyết.
Thẳng đến khi đi đến cổng lớn, Tô Xán mới lấy điện thoại gọi một chiếc xe, nhìn trên thông báo còn có mười hai phút nữa mới đến nơi, khóe môi gợi lên nói với Nhan Nghiên,
"Đường Đường, thật xin lỗi, đã gọi xe một lúc rồi nhưng mà lúc này lại có chút kẹt xe..."
Có người ra vẻ khó hiểu hỏi Nhan Nghiên, "Người đại diện của cậu ngày thường quan tâm cậu như vậy, hôm nay tại sao lại không tới đón cậu? Nhà cậu cũng ở cùng thành phố, cha mẹ cậu đều không tới đón cậu sao?"
Mọi người lại nở nụ cười, cô gái dẫn đầu liếc Nhan Nghiên một cái, "Đường Đường, cậu không có ai tới đón sao không nói sớm cho tớ chứ, tớ có thể bảo tài xế nhà tới đến đây một chuyến..."
Nói đến đây lại đột nhiên ngừng lại, cô gái dẫn đầu vừa nhìn thấy trước mặt một chiếc xe hơi chậm rãi chạy đến, kiểu dáng sang trọng ngay lập tức hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Các cô gái không biết về xe, nhưng cô gái dẫn đầu lại biết, tức khắc kinh hô một tiếng, "Trời ạ, chiếc xe đang chạy kia là Maybach s680 pullman!"
Nhìn qua ánh mắt xa lạ của những người kia, cô gái dẫn đầu càng cảm thấy ưu việt.
"Đây là chiếc xe siêu xa hoa chuyên dành cho tổng thống vừa mới nhập về nước, giá thấp nhất cũng là một ngàn hai trăm vạn, cho dù có tiền cũng chưa chắc mua được..."
Một lời giải thích như vậy, cho dù có không hiểu cũng không ảnh hưởng đến ánh mắt tỏa sáng nhìn về phía chiếc xe của mọi người.
Xe đắt tiền như vậy, là đi ngang qua hay là cố ý đến đây?
Nếu là cố ý đến đây...
Mọi người trong nháy mắt hưng phấn lên.
Trong những người các cô, có người đã ký kết với công ty nhưng cũng có người chưa. Càng về những tập sau, thường sẽ xuất hiện một vài nhân vật danh dự có uy tín đến, các cô dù chỉ mới đi vào cái giới này, cũng hiểu được có hậu phương vững chắc mang ý nghĩa gì......
Xe chậm rãi ngừng trước mắt các cô, khiến các cô càng thêm kích động, trời ạ trời ạ, thật sự là cố ý đến đây sao?!
Rốt cuộc đây là vị quý nhân nào? Đến đây làm gì? Muốn tìm ai? Có phải là mình không?
Dưới ánh mắt nóng bỏng của mọi người, cửa xe mở ra, từ trên ghế đi xuống một người, tây trang giày da, vẻ ngoài hơn bốn mươi tuổi. Ánh mắt ông xẹt qua tấm thẻ treo phía trước của các cô gái đang đứng thành một nhóm kia, cuối cùng lướt qua tất cả mọi người, dừng tầm mắt trên tấm thẻ Đường Đường tươi cười nhàn nhạt của Nhan Nghiên.
Trong ánh mắt vô cùng khiếp sợ của mọi người, ông cực kỳ thân sĩ hơi hơi khom người,
"Đường tiểu thư, mời lên xe."
"Minh tiên sinh đang đợi ngài."