Hắn và Đường Đường đã lãnh chứng.
"Anh đã đồng ý chờ em tới tuổi pháp định liền kết hôn! Bây giờ muốn đổi ý?"
Minh Thiếu Diễm: "... Không hề."
Minh Thiếu Diễm nhớ lại buổi tối ba ngày trước, Đường Đường muốn hắn tặng cô một món quà, cô nói cô muốn một hôn lễ, làm sao hắn có thể từ chối.
Trong giấc mơ mỗi đêm của hắn, hắn đã luôn mơ sẽ cho cô một hôn lễ hoàn mỹ nhất.
Vì thế Đường Đường được đằng chân lân đằng đầu, lại nói, "Ba ngày sau là sinh nhật của em, chú nhỏ, anh đưa em một món quà được không?"
"Quà gì?"
"Đến lúc đó lại nói cho anh" Đường Đường cười ngọt ngào, ngồi trên đùi ôm cổ hắn, "Anh nói đi anh chịu không?"
"Đương nhiên", Minh Thiếu Diễm ôm lấy vòng eo nhỏ gầy của cô. Đường Đường vừa muốn có một hôn lễ với hắn đó! Minh Thiếu Diễm vui vẻ muốn chết, "Chỉ cần thứ em muốn, chỉ cần anh có thể, đều trao em hết."
Thế là ba ngày sau, Đường Đường đưa hắn đi "mua" quà sinh nhật.
Trước khi có hôn lễ long trọng, Đường Đường sẽ cùng hắn làm giấy hôn thú trước.
Minh Thiếu Diễm cảm thấy, đây căn bản không phải Đường Đường ăn sinh nhật mà là hắn ăn sinh nhật.
Đây sẽ là quà sinh nhật hắn mong mỏi nhất.
Quá bất ngờ.
Đột nhiên Minh Thiếu Diễm không dám đồng ý.
Nhìn cô gái đẹp tuyệt trần trước mặt, trái tim Minh Thiếu Diễm đập thình thịch liên hồi.
Ngay bây giờ hắn như một kẻ nghiện, mỗi một tế bào trong thân thể đều kêu gào "Đồng ý đi! Tới gần cô ây! Để cô ấy mãi mãi bên cạnh ngươi!"
Nhưng lý trí vẫn còn hấp hối giãy giụa, Minh Thiếu Diễm hít sâu một hơi, "... Em sẽ hối hận..."
Đường Đường không hiểu tại sao Minh Thiếu Diễm lại nói thế này,
Tại sao cô phải hối hận?
"Không bao giờ", Đường Đường nói, "Em còn muốn dùng tờ giấy này cột chặt anh bên người, để anh mãi mãi không thể nào rời khỏi em."
Tia lý trí cuối cùng của Minh Thiếu Diễm hoàn toàn cắt đứt.
Hắn thừa nhận, bên cạnh Đường Đường lâu như vậy, hắn vẫn cảm thấy bất an, thậm chí càng ngày càng sợ hãi. Nhưng hiện tại, lần đầu tiên hắn quyết tâm làm một chuyện như vậy.
Đời này, dù Đường Đường muốn chạy thì hắn vĩnh viễn sẽ không buông tay cô.
Nhân viên làm thủ tục thấy Đường Đường tháo kính râm xuống liền há to miệng như quả trứng gà. Đường Đường cười một nụ quyến rũ với nhân viên, "Đừng nói cho ai biết nhé."
Cô gái làm thủ tục lập tức đỏ mặt.
Ngày 2 tháng 7, ngày Đường Đường tròn hai mươi tuổi. Trên Weibo, vô số fans nhiệt tình chúc Đường Đường sinh nhật vui vẻ, những bạn bè có quan hệ thân thiết với Đường Đường cũng bình luận chúc mừng dưới Weibo.
Ngày hôm đó, cũng là ngày Đường Đường chính thức tạm biệt độc thân.
Đường Đường vui vẻ lăn qua lăn lại trên giường, cô hưng phấn đến mức muốn đăng Weibo cho mọi người biết, nhưng nghĩ đến đầu tóc của kỹ thuật viên Weibo, còn có năng lực thừa nhận của các fans nhà mình, Đường Đường dằn lòng xuống. Sau đó đem tin tốt này báo cho người đại diện thân mến, kích thích dây thần kinh yếu ớt của Đái Na.
Đái Na bên kia mãi không hồi âm, xem ra là tức chết rồi.
Đường Đường gửi Wechat, [ Chị Na ơi, cầu chúc phúc. ]
[ Chúc phúc cái rắm! ]
Cô tức muốn chết đây này.
Đái Na gọi điện thoại qua, giọng điệu bất chấp tất cả, "Tiếp theo làm gì nữa? Khi nào công khai?"
Cô phải làm công tác chuẩn bị trước.
Đường Đường suy nghĩ, "Chờ đến lúc em lấy được giải thưởng đã."
Đái Na ngẩn người, "Lấy giải thưởng?"
"Ừm, chính là giải thưởng đó, giải nữ chính hay nữ phụ đều được. Lúc trước em đã đồng ý với chị rồi, chưa có thành tích nhất định sẽ không công khai. Chờ em lấy được giải thưởng, khi đó có thể công khai không?"
"... Đương nhiên... Có thể."
Cô cho rằng Đường Đường đã quên chuyện lúc trước, không ngờ Đường Đường vẫn nhớ rõ.
Một khi đã như vậy, Đái Na càng cảm thấy khó hiểu, "Nếu chưa định công khai vậy lãnh giấy kết hôn làm gì?"
"Sớm muộn gì cũng phải lãnh thôi, tại sao không lãnh sớm một chút. Hơn nữa bọn em kết hôn cũng không phải vì cho người khác xem."
"Vậy cho ai xem?"
"Cho tụi em xem đó", Đường Đường lại nhìn cuốn sổ nhỏ đo đỏ, "Đây là tình thú, chị không hiểu đâu."
Đái Na:......
Em thật sự càng ngày càng giống Minh Thiếu Diễm, càng ngày càng đáng ghét.
Đái Na mang tâm lý trả thù hỏi cô, "Nếu em vĩnh viễn không lấy được giải thưởng thì sao?"
Đường Đường: "... Chuyện đó không thể nào."
Đúng là kiêu ngạo!
Đái Na cảm thấy không thể chống chế nữa, cuối cùng gửi tới lời chúc muộn, "Vậy chúc em sớm ngày đạt giải... Tân hôn vui vẻ."
Đường Đường nở nụ cười, "Cảm ơn chị."
Minh Thiếu Diễm đi tới ôm Đường Đường vào lòng, cằm gác trên hõm vai Đường Đường.
Lưng Đường Đường dán vào ngực Minh Thiếu Diễm, cô nhận ra cảm xúc hắn khác thường, "Làm sao vậy? Không vui à?"
"Vui lắm", giọng Minh Thiếu Diễm buồn buồn, lặp lại một lần nữa, "Rất rất vui."
Vui muốn điên rồi.
Minh Thiếu Diễm vuốt vuốt ngón tay tinh tế của Đường Đường.
Trên đây thiếu một chiếc nhẫn, căn phòng này còn thiếu ảnh chụp của bọn họ, mà bọn họ cũng thiếu lời chúc phúc từ mọi người.
Đột nhiên Minh Thiếu Diễm ôm chặt Đường Đường vào lòng. Hắn sẽ đem tất cả những gì hắn có dâng cho cô, từng cái từng cái, dâng hết đời này.
Đường Đường không biết Minh Thiếu Diễm đột nhiên sao thế này. Tuy cô bị ôm có chút khó chịu, nhưng không hề chán ghét. Đường Đường nhón mũi chân thầm thì bên tai Minh Thiếu Diễm, "Cuối cùng cũng không thể gọi chú nhỏ nữa rồi."
Giọng Đường Đường trầm thấp lại tràn ngập khiêu gợi, "Sau này, chắc em phải gọi là ông xã nhỉ... A!"
Lời còn chưa dứt, Minh Thiếu Diễm đã chắn ngang bế cô lên.
Đã lãnh chứng, mọi thứ đều hợp pháp, bạn gái nhỏ, không, cô vợ nhỏ của hắn đã tròn hai mươi tuổi, thân thể đã nảy nở xong, hắn có thể thoải mái lăn lộn.
Đường Đường chợt phát hiện hình như có gì đó không giống trước kia, nhưng nhìn kẻ bên trên cô đang chậm rãi cởi thắt lưng, thật sự là gợi cảm muốn chết.
Kệ bà nó, sau này, hắn chính là người của cô.
Đường Đường lên năm hai, chuyện học hành tăng càng nhiều. Đường Đường thật sự muốn phát triển theo con đường đạo diễn nên cô không nhận nhiều việc như năm nhất nữa, trừ khi có kịch bản cô thật sự ưng ý.
Đái Na cũng không thúc giục Đường Đường nhận nhiều việc, bởi vì hiện tại Đường Đường đang rơi vào một vị trí hơi xấu hổ.
Độ nổi tiếng tạm thời bị đình trệ do không có tác phẩm mới.
Nói chung là, diễn viên ở tuổi này của Đường Đường đều đóng phim thần tượng, tham gia gameshow, quay mau chế tác mau, gần như không hề ngừng nghỉ, giống như Mễ Việt. Trong lúc Đường Đường tiêu phí gần nửa năm quay hai bộ phim "Anh Cơ" và "Thấu Triệt" thì Mễ Việt đã nhận ba bộ phim truyền hình, đều là phim thần tượng, nếu không thì cũng là phim thần tượng gắn mác phim tiên hiệp.
Thật ra không phải vì Mễ Việt muốn như thế mà vì đây chính là con đường tốt nhất cho cậu.
Không phải ai cũng giống Đường Đường, sau lưng có người chống lưng, muốn làm thế nào liền làm thế đó.
Đường Đường và Mễ Việt đi hai con đường hoàn toàn khác nhau, fans couple của hai người cũng dần tan rã. Có điều khác với những người lợi dụng couple để lăng xê chính là, dù hiện tại couple "Kẹo Gạo" dần tãn ra, các fans vẫn không quá ấm ĩ.
Bởi vì Đường Đường mãi không có tác phẩm mới nên tình hình trông rất khá. Tác phẩm mới của Mễ Việt hết bộ này lại tới bộ khác, couple mới nhanh chóng sinh ra, người fans couple mới không bao giờ dìm Đường Đường xuống.
Đại khái là vì quan hệ giữa hai người thật sự rất tốt.
Đường Đường và Mễ Việt vẫn đấu võ mồm như cũ. Gần đây bộ phim tiên hiệp của Mễ Việt đang rất hot, ratings ổn định, Đường Đường rảnh rỗi cũng xem một hai tập, kết quả đúng lúc thấy Mễ Việt trong vai nam chính và nam phụ có chút tà khí điên cuồng phát ra gian tình.
Đường Đường lập tức cười không dứt.
Cô mở Weibo lướt lướt, càng xem càng buồn cười. Bộ phim này chiếu đến bây giờ, fans couple nam chính và nam phụ còn nhiều hơn nam nữ chính.
Trời xui đất khiến thế nào, Mễ Việt chợt gửi Wechat qua cho cô, nội dung là một tấm hình của nam phụ.
Đường Đường cười không khép miệng.
[ Sao nào, thấy tôi có bạn trai không phục nên bây giờ cũng tìm một người à? ]
Mễ Việt trả lời rất nhanh,
[ Tìm ông nội cậu! Người này, cậu thấy đẹp trai không? ]
[ Đẹp trai, rất xứng với cậu. ]
Mễ Việt:......
[ Lòng tôi đã có nữ thần rồi có được không? Tôi chỉ muốn nói cho cậu biết, vị tiểu ca ca này thích cậu, trong điện thoại toàn hình của cậu. ]
Đường Đường:......
[ Thế nào, có hứng thú không! ]
Đường Đường thấy Mễ Việt đúng là không muốn sống nữa.
[ Cậu muốn tôi đem tin nhắn này gửi cho ông xã tôi không? ]
[ Cái gì ông xã? ]
Lúc này Đường Đường mới nhớ tới hình như cô chưa báo tin mừng cho Mễ Việt. Thế là Đường Đường hưng phấn gửi hình cuốn sổ đỏ cho Mễ Việt.
Bên kia Mễ Việt an tĩnh cả buổi trời, cuối cùng bị nội thương lần nữa.
Cậu còn chưa gặp được nữ thần lần nào thế mà Đường Đường đã lãnh chứng rồi.
Người với người sao lại chênh lệch lớn như vậy?
[ Thật tốt, chúc mừng chúc mừng, khi nào làm hôn lễ? ]
[ Chờ bộ phim tiếp theo của tôi chiếu đã. ]
Làm hôn lễ tại sao còn phải chờ phim phát sóng? Mễ Việt không hiểu hỏi tiếp, [ Vậy khi nào bộ phim tiếp theo của cậu chiếu? ]
Đường Đường cũng không biết.
Cô đang sốt ruột muốn chết đây nè.
Cứ qua mấy ngày là cô lại gọi cho đạo diễn Lâm, đạo diễn Lâm bị cô hỏi đến phiền, cuối cùng không nhịn được nữa mắng cô không cho hỏi nữa.
Đường Đường không dám hỏi tiếp, vì thế lại quay đầu đi hỏi đạo diễn "Thấu Triệt". Đạo diễn này không khó tính như đạo diễn Lâm, bị Đường Đường hỏi còn cho là Minh Thiếu Diễm đang hối thúc, ông sợ hãi không dám lười biếng, mỗi ngày kéo nhóm hậu kỳ ngày đêm cắt nối biên tập.
Sau bao lần Đường Đường ráo riết hỏi thăm. Từ khi cô đang chú tâm ôn thi, cho đến nghỉ hè nhận thêm một bộ phim khác, quay xong lại tiếp tục đi học, cuối cùng lại đến nghỉ đông.
Chế tác gần hai năm, rốt cuộc "Anh Cơ" đã chính thức định ngày phát sóng.
Đường Đường cuối cùng đã lấy lại hi vọng. Có trời mới biết cô chờ đợi ngày này đã bao lâu, kết quả cao hứng chưa được mấy ngày, một tin tốt khác lại ập đến.
Bộ phim bị Đường Đường hối thúc mỗi ngày, nhóm hậu kỳ phải ngày đêm cắt nối gần một năm – Thấu Triệt, cũng định ngày phát sóng.
Cũng giống như "Nhiếp Chính Vương" và "Kẹo Kim Cương trước đây. Lần này "Anh Cơ" phát sóng trước, chiếu được một nửa "Thấu Triệt" sẽ phát sóng.
Vẫn là khung giờ vàng 8 giờ tối.
Đường Đường nhìn các fans vui vẻ reo hò trên mạng, thật sự khóc không ra nước mắt.
Sớm biết như vậy cô đã không hối thúc đạo diễn rồi, bây giờ hai bộ phim của cô đấu với nhau, đây gọi là cái gì chứ?