Trên mu bàn tay níu kéo hắn có một lỗ kim truyền nước thật nhỏ.
Giây phút này trong lòng Minh Thiếu Diễm chỉ có một suy nghĩ, đời này hắn sẽ không để ai ngoài hắn thấy bộ dạng này của Đường Đường.
Dù nhiệt độ trong phòng không thấp nhưng Minh Thiếu Diễm vẫn mặc âu phục không chút cẩu thả. Hắn đi đến bên kia giường, cởi áo khoác tây trang sau đó xốc chăn nằm vào. Chờ trên người chậm rãi ấm hơn mới duỗi tay ôm Đường Đường đang ngơ ngác vào lòng.
"Ngủ đi."
Má Đường Đường dán vào ngực Minh Thiếu Diễm. Nghe tiếng tim đập rõ ràng của hắn, đột nhiên trái tim bình lặng của cô trở nên lộn xộn hơn.
Thật ra ngoài trừ đóng phim, cô không hề có hành động gần gũi với người khác phái.
Trông cô như nữ lưu manh nhưng thật ra tất cả đều là giả.
Ví như lúc này, đến hai tay cô cũng không biết nên để đâu.
Nên dán lên ngực Minh Thiếu Diễm, hay đặt lên eo?
Cuối cùng Đường Đường lựa chọn đặt trên eo. Ngón tay cách một lớp sơ mi chạm vào phần hông rắn chắc, không nhịn được còn ấn ấn vài cái.
Thới điểm mê mang nhắm mắt lại Đường Đường còn đang nghĩ dáng người Minh Thiếu Diễm đúng là tốt. Cơ bắp hai sườn eo là phần khó tập nhất, nhưng hông Minh Thiếu Diễm thật sự có.
Nãy giờ Minh Thiếu Diễm vẫn chịu đựng động tác của Đường Đường, một hồi chọc chọc cơ bụng, một lát lại sờ sờ eo. Hơi thở nóng rực phun trên cô hắn, cặp chân dài có khi không thành thật nhích tới nhích lui.
Thật vất vả Đường Đường mới ngủ mất, cánh tay bên hông cuối cùng cũng ngoan ngoãn. Minh Thiếu Diễm vừa mới thở nhẹ một hơi, đột nhiên thân thể cứng đờ.
Khi chưa ngủ, động tác cố ý nhưng không lớn, khi ngủ rồi chính là động tác lớn lại không có ý thức. Có lẽ Đường Đường ngủ không thoải mái nên muốn co chân lên, chân dài vừa co liền đụng trúng giữa hai chân Minh Thiếu Diễm.
Minh Thiếu Diễm theo bản năng muốn lùi về sau nhưng cổ bị ôm chặt hơn nữa.
Hai thân thể dán sát nhau gần như không có một khe hở. Tay Minh Thiếu Diễm ôm chặt Đường Đường, cố hết sức ngăn Đường Đường đừng lộn xộn.
Nếu động nữa sẽ xảy ra chuyện đó.
Trong phòng trống rỗng, không ai thấy đôi mắt đen như mực của Minh Thiếu Diễm kìm nèn áp lực thế nào.
Không biết qua bao lâu, cuối cùng Đường Đường cũng yên lặng.
Ngón tay theo gương mặt chậm rãi lướt xuống, cuối cùng dừng trên môi.
Thân thể cô thật nóng, gương mặt thật nóng, đến cả môi, cũng thật nóng.
Trong lửa trong mắt ngày càng sáng.
Thiêu đốt làm người ta mất lý trí.
Chỉ hôn một cái mà thôi.
Đầu ngón tay Minh Thiếu Diễm đặt trên cằm Đường Đường, nhẹ nhàng nâng gương mặt nhỏ nhắn, đôi môi chậm rãi in trên nơi hắn đã nghĩ không biết bao nhiêu lần.
Người yên lặng trong ngực nãy giờ đột nhiên động đậy.
Minh Thiếu Diễm chợt cứng đờ lập tức lui về sau.
Đường Đường nắm lấy cổ áo Minh Thiếu Diễm, hai tay ôm cổ hắn, đem người muốn chạy trốn kéo về lần nữa.
Đường Đường vốn nên ngủ trợn tròn mắt, đôi mắt xinh đẹp đầy ý cười, tay chân thon dài phối hợp kéo người về.
Cô gái đầy giảo hoạt liếm liếm môi, âm thanh có chút ốm yếu khàn khàn, "Bắt được anh rồi."
Lần này bị cô bắt gặp, Đường Đường không tin Minh Thiếu Diễm còn có thể...
Nhưng lời còn chưa dứt, tay Minh Thiếu Diễm đã giữ cằm cô, hôn xuống.
Lửa trong mắt, bùng nổ.
Một tay Minh Thiếu Diễm ổn định đầu Đường Đường, một tay ôm eo cô. Cơ thể áp cô xuống giường, nụ hôn càng ngày càng sâu khiến người ta hít thở không thông.
Bàn tay nắm cằm Đường Đường chậm rãi trượt ra phía sau cổ nâng lên. Động tác của Minh Thiếu Diễm mạnh bạo làm Đường Đường có chút đau.
Đau đớn khiến cô càng ôm Minh Thiếu Diễm gắt gao, đầu buộc phải nâng lên dán sát Minh Thiếu Diễm hơn.
Minh Thiếu Diễm hôn quá mạnh, Đường Đường cảm giác đau nhẹ ở khóe môi. Đầu lưỡi theo bản năng liếm khóe môi, kết quả không hẹn mà gặp Minh Thiếu Diễm. Còn chưa kịp phản ứng, tất cả sự chú ý của cô đều bị môi lưỡi của hắn cuốn đi.
Chỗ nào đang bị đau?
Không biết nữa.
Đàn ông luôn yên lặng ẩn nhẫn một khi bị rách vỏ bọc sẽ hoàn toàn mất kiểm soát.
Cái người căng thẳng biến thành Đường Đường, thân thể nóng bỏng, hai bàn tay bên hông và sau lưng hơi lạnh lẽo cũng dần nóng lên, thân thể cọ xát tấm chăn không nhịn được rùng mình.
Từng cúc áo sơ mi bị cởi ra, thân thể trước giờ được bao bọc kín mít của Minh Thiếu Diễm lộ ra. Cơ bắp rắn chắc đẹp đến mức khiến người ta không thể mở mắt.
Đường Đường không biết bây giờ là khi nào, sau tấm màn đang đóng là thái dương hay ánh trăng. Những gì cô biết chỉ là trong căn phòng tối mờ, nhiệt độ bên trong như đốt cháy cô.
Nụ hôn của Minh Thiếu Diễm rơi trên gáy cô. Ngón tay nhỏ xinh của Đường Đường lung tung sờ soạng chăn rồi lại bị một cái tay khác đè lên đầu giường.
Đường Đừng biết lúc này nghĩ tới những thứ khác là không đúng, nhưng cô vẫn không khống chế được nhớ đến "Truyện người lớn" cô từng xem lúc trước.
"Khi sốt thân thể rất nóng."
"Bên ngoài nóng bên trong càng nóng hơn."
Mặt Đường Đường càng đỏ hơn, cô đem khuôn mặt vùi vào gối, tấm lưng xinh đẹp cong lên tạo thành một độ cung hoàn mỹ.
Thật ra cô vẫn có chút khẩn trương......
Ngay sau đó, đột nhiên Minh Thiếu Diễm bật dậy, đem cô che kín mít, còn hắn thì lấy áo ngủ rồi xoay người xuống giường.
Đường Đường ngẩn người, "Chú nhỏ?"
Minh Thiếu Diễm hít một hơi khí lạnh.
Đường Đường đã gọi hắn là chú nhỏ hơn nửa năm, nhưng hai chữ đó chưa bao giờ trí mạng như lúc này.
Không biết dùng bao nhiêu sức lực Minh Thiếu Diễm mới lấy lại bình tĩnh.
"Cháu còn sốt."
"Hết rồi..."
"Ngoan", cúi đầu hôn môi Đường Đường một cái, sau đó Minh Thiếu Diễm đem tay cô nhét vào chăn, "Sau này lại nói tiếp."
Hắn phải duy trì tia lý trí cuối cùng, không biến thành tên cầm thú. Cô chỉ mới mười tám tuổi, như vậy đã đủ cầm thú rồi, nếu ngay lúc cô bệnh còn làm chuyện đó, vậy thật sự đến cầm thú cũng không bằng.
Lúc Minh Thiếu Diễm từ phòng tắm đi ra, Đường Đường đã đắp chăn ngủ rồi. Minh Thiếu Diễm chỉnh điều hòa cao hơn chút, sửa sang quần áo lại sau đó ra ngoài gọi điện thoại cho trợ lý đem thuốc lên.
Vài phút sau Tiểu Lâm vội vàng chạy tới, quen thói muốn đi vào, kết quả bị Minh Thiếu Diễm chặn bên ngoài, "Đưa cho tôi."
Tiểu Lâm ngẩn người, "Vâng" một tiếng ngoan ngoãn đưa thuốc cho Minh Thiếu Diễm, rồi nhìn cánh cửa bị đóng sầm trước mặt.
Vì sao cô cảm thấy có chỗ không thích hợp.
Đợi đi được một hồi Tiểu Lâm mới biết không thích hợp chỗ nào.
Minh đổng trước nay đều duy trì vẻ ngoài hoàn mỹ vừa rồi tóc bị ướt, hơn nữa không mặc áo khoác tây trang mà chỉ mặc áo sơ mi. Áo sơ mi còn mở hai cúc trên cùng.
Suy nghĩ Tiểu Lâm hỗn loạn, quay lại nhìn thoáng qua căn phòng, sau đó lắc lắc đầu.
Chị Đái Na nói tình cảm chú cháu của Minh đổng và Đường Đường rất sâu, nhất định là cô nghĩ nhiều.
......
Mấy năm gần đây minh tinh được chú ý khi thi đại học chỉ có vài người, mà nói về nhân khí, không thể nghi ngờ, Đường Đường là người cao nhất.
Đến khi điểm thi đại học được công bố, nhân khí Đường Đường càng nổ mạnh.
Điểm thi đại học của cô trực tiếp độc chiếm hot search Weibo.
Năm nay điểm chuẩn khối xã hội thành phố S là 539 điểm, vậy mà Đường Đường thi được 599 điểm cao hơn điểm chuẩn là 60!
Con số này so với những học viên của trường đại học khác không hề thua kém chút nào.
Càng đừng nói tới những học viên trường nghệ thuật, quả là khiến người ta kinh ngạc cảm thán.
Hơn nữa năm nay điểm sàn các môn văn hóa nghệ thuật chỉ cần 271 điểm.
So ra điểm thi của Đường Đường cao gấp hai lần điểm chuẩn!
Thông qua chương trình "Lữ hành hoa lộ", đã không còn ai nghi ngờ trình độ tiếng Anh của Đường Đường. Nhưng dù sao cô cũng là minh tinh, trong ấn tượng của mọi người học vấn minh tinh không cao nên không ai nghĩ Đường Đường có thể thi điểm cao như vậy.
Dù là fan cũng cảm thấy cô thi qua điểm tuyển sinh là được.
Kết quả bây giờ...
599 điểm nha, suýt chút nữa là 600 rồi! Thật không đơn giản.
Nhiều năm qua, hầu như không có minh tinh nào thi điểm cao như vậy. Trước đây điểm thi của Nhan Nghiên đã rất khá nhưng còn không cao bằng Đường Đường.
Lần này, dưới Weibo đúng là không tìm thấy bình luận không tốt nào.
Ngay cả fan cũng không biết nên khen làm sao.
Nếu không phải điểm đại học không thể làm giả thì bọn họ cũng không dám tin idol nhà mình thật sự tài giỏi như vậy.
Lần này người qua đường khen Đường Đường đặc biệt nhiều, đừng nói đến fan hâm mộ. Những khách mời trong "Lữ hành hoa lộ" cũng đăng Weibo hoặc nhắn tin chúc mừng Đường Đường.
Bách Thần không biết bản thân mất bao lâu để chấp nhận sự thật này. Chấp nhận xong lại nhận ra hình như bản thân cách Đường Đường ngày càng xa.
Nghẹn khuất nhất không ai ngoài Nhan Nghiên, vốn dĩ lúc trước người thi điểm cao nhất là cô, bây giờ lại nhường cho Đường Đường.
Nhan Nghiên thật sự luống cuống, "Đường Đường" này rốt cuộc có thân phận gì, cô ta còn giấu thứ gì nữa?
Ngược lại Nhan Nghiên, náo nhiệt nhất là Mễ Việt.
Bên dưới chúc mừng của Mễ Việt các fan đều vào trêu chọc.
Chủ yếu là vì bộ phim hai người đang quay chung. Đường Đường đóng vai một học tra, còn Mễ Việt đóng vai học bá, tương phản hoàn toàn với hiện thực. Rõ ràng Mễ Việt mới là học tra hàng thật giá thật.
Đái Na cực kỳ vui vẻ, dù lúc vừa có thành tích thi đại học cô cũng vô cùng hoảng sợ. Hình tượng tiếp tục tốt như vậy sẽ giúp tạp chí đầu tiên của Đường Đường được đón nhận hơn.
Thời gian xuất đạo mới một năm, phim đầu tay còn chưa lên sóng, có thể thành công như vậy, Đường Đường nhất định là người đầu tiên.
Đái Na hoàn toàn đoán được tiền đồ sau này của Đường Đường.
Đương nhiên tiền đề là Đường Đường không làm gì hồ đồ, ví như chuyện yêu đường gì đó, tuyệt đối không thể xảy ra.
Tuy bây giờ còn đang tạo couple với Mễ Việt nhưng đây không phải là kế lâu dài, khi "Kẹo Kim Cương" chiếu xong chuyện này phải ngưng hẳn.
Tốt quá hóa dở, đạo lý này Đái Na rất hiểu.
Bởi vậy Đái Na phải giám sát Đường Đường chặt chẽ, cô tuổi trẻ những không thể làm xằng bậy. Đái Na gọi điện thoại cho trợ lý, kêu cô ấy để ý kỹ, nếu có gì không thích hợp liền nói cho cô.
Kết quả vừa nói xong, Tiểu Lâm liền có chút do dự.
Trong lòng Đái Na trầm xuống nhưng vẫn rất bình tĩnh hỏi lại, "Làm sao vậy?"
Chẳng lẽ thật sự có manh mối?
Tiểu Lâm rối rắm hơn nửa ngày, cuối cùng mở miệng, "Hôm nay lúc em giúp Đường Đường thay quần áo..." Tiểu Lâm dừng một chút mở nói trọn câu, "Phát hiện dấu hôn..."
"Cái gì!?"
Đái Na trực tiếp nhảy dựng lên, "... Hay là nhìn lầm rồi..."
"Em không nhìn lầm... Bởi vì không phải chỉ một chỗ, trên cổ, trên lưng, còn có trên eo......"
Trước mắt Đái Na tối sầm, suýt chút nữa là tạm biệt cuộc đời.
Hơn nửa ngày sau cô mới bình tĩnh chút.
"Không được, chuyện này chị phải tìm Minh đổng."